Mục lục
Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 260

Thiên An từ lúc đến đã òa vào ôm lấy anh, nhưng bị ‘Vương Đình Trường kéo ra rồi ôm lên người, biết là cô nhóc rất nhớ ba nhưng bây giờ phải để cho anh trai nghỉ ngơi trước.

“Ba ơi, ba cuối cùng cũng dậy rồi, mọi người rất lo lắng cho ba đó” Giọng nói non nớt của con gái làm anh thấy ấm áp hơn hẳn.

“Thiên TỪ thấy anh Ổn định thì im lặng đi ra khỏi phòng, cậu nhóc đi sang phòng bên cạnh với mẹ và gì Vân Hạ.

‘Vương Đình Quân nhìn thấy bóng dáng của cậu nhóc đi ra, chỉ mỉm cười bất lực, lúc nãy anh nhớ rõ thằng nhóc thối này đã nói với anh rất nhiều điều, vậy mà bây giờ anh tỉnh rồi lại không nói gì, học cái nết đó từ ai cơ chứ.

Đến sáng hôm sau Mai mới tỉnh lại, mỘt cánh tay to lớn đang cầm chắc bản tay của cô.

Cô quay sang bên cạnh, nhìn thấy Vương Đình Quân đang mở mắt nhìn cô, mặc dù anh đang nằm trên giường bệnh nhưng chiếc giường được kéo lên để anh dựa vào.

Mai như không tin vào mắt mình, cô lấy tay còn lại dụi dụi mắt, chẳng lẽ mới sáng ra mà đã hoa mắt à?

Cô định rút tay ra khỏi bàn tay đó thì lại bị cầm chặt hơn “Em đừng cử động” Giọng nói trầm ấm quen thuộc đã gần ba tháng cô chưa nghe, bây giờ lại vang lên.

Mai không dám tin mọi chuyện bây giờ là sự thật.

Cô nằm mơ à? Nếu vậy giấc mơ cũng quá chân thực rồi đó, thậm chí bàn tay của cô đang được anh cầm lấy cô cảm nhận được một chút đau mà.

Mơ!

Nhưng mà mƠ thì đâu có biết đau chứ?

Mai dùng ta còn lại tắt nhẹ một cái vào má mình.

“Ôi, đau! Chẳng lẽ là thật à?”

‘Yương Đình Quân thấy hành động trẻ con của vợ thì mÌm cười: “Em đang làm gì vậy?”

“Em đang kiếm tra xem có phải mình đang mơ hay không! Nhưng mà rất đau, chứng tỏ em không phải mơ đúng không?”

Vương Đình Quân gật đầu “Ừm’“

“Nếu vậy, anh ….anh….anh tỉnh rồi sao?” Mai lúc này mới nhận ra vấn đề, miệng cô lắp bắp.

“Ừm, em vất vả rồi “Huhu ….huhu….” Mai khóc nức nở như một đứa trẻ con.

Anh thấy thế thì đau lòng, an ủi cô: “Em đừng khóc nữa, em đang mang thai không thể khóc lóc hay áp lực quá nhiều, sẽ ảnh hưởng đến bé con đó”

Mai sững người, nhìn vào mắt anh, như không tin chuyện gì đang xây ra.

“Anh nói gì cơ?”

‘Em mang thai rồi, bác sĩ nói được ba tháng, em bao nhiêu tuổi rồi mà có thai cũng không biết hả?”

Chuyện gì vậy trời? Sao mọi chuyện cứ lộn xộn hết cả lên vây?

Vào một ngày đẹp trời cô đang vui vẻ hạnh phúc thì nhận được một tin như sét đánh ngang tai là anh bị tai nạn, đầu bị va chạm mạnh, không biết bao giờ mới tỉnh dậy. Cô sống ba tháng qua như một cái xác không hồn, gồng mình để chống chọi mọi chuyện, rồi bây giờ sau khi ngất xìu tỉnh dậy, chồng cô đã tỉnh lại, rồi còn có thai nữa, mọi chuyện cứ kịch tính như phim hành động hollywood vậy.

Mai đưa tay sờ xuống phần bụng của mình, nơi đó một thiên thần đã bắt đầu hình thành, thế mà những tháng ngày qua cô đã làm gì chứ, cái thai ba tháng rồi mà sao không có một biểu hiện Quả thật cả ngày làm việc quần quật tối về đặt lưng là ngủ như chết, dạo này đúng là có chút dễ ngủ hơn, nhưng cô lại nghĩ do cô vất vả cả ngày nên tối dễ ngủ thôi, nhưng bây giờ nghĩ lại thì có lẽ do có thai.

Điều may mắn là lần này không có cảm giác nghén như lúc mang thai Thiên An, có lẽ đứa bé biết hoàn cảnh của cô hiện tại nên đã mạnh mỡ hơn rất nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK