Lâm Ân cười cười, để lộ ra hàm răng trắng nõn, nhìn về phía Bạch Dật, cười nói: "Ừm, quên nói cho cậu nghe, lúc trước, ở thời điểm anh cắt bỏ cái nhọt ác linh trong đầu cậu, anh đã thấy được một chút hình ảnh thú vị." "Lúc trước cái kho đông lạnh mà cậu từng bị treo bên trong kia chính là "Phòng dự trữ" của hắn đó, ha hả ha hả —— " Bạch Dật bị tiếng cười này của Lâm Ân làm cho dựng tóc gáy. Phòng… Phòng dự trữ... Chẳng lẽ nói... Ngay khoảnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.