Rất nhanh, hắn đã lấy lại bình tĩnh, ngón tay khẽ búng chiếc kính một mắt của mình, khóe miệng mỉm cười nói: "Thưa quý bà, đây tuyệt đối không phải là đạo đãi khách đâu nha. Hồi sáng chị có nói buổi tối nay muốn mời tôi ăn cơm, vậy mà vừa rồi khi tôi còn ở dưới lầu, ngoại trừ ăn vài pha kinh hồn bạt vía ra, thì ngay cả mặt chị, tôi cũng không nhìn thấy." Hắn nói đến đây, lại ôm lấy cô bé đáng yêu kia, thở dài nói: "Chuyện này thực sự khiến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.