Mục lục
Dị Giới Dược Tề Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Lâm Ân thầm run rẩy một cái.

Mà ngay sau đó, âm thanh kia lại một lần nữa truyền đến.

"Mở cửa —— đau răng —— "

Lâm Ân (꒪Д꒪)? ?

Ai...

Không thích hợp!

Không thích hợp!

Chẳng lẽ con quái vật ngoài cửa này không đến để ăn hắn, mà tới để xem bệnh?

Lâm Ân cố gắng làm cho bản thân trấn định trở lại, trừng mắt nói: "Nhưng... Buổi tối cửa tiệm chúng tôi không tiếp khách..."

Đây là quy củ trong tiệm.

Là học đồ duy nhất của thầy, tuân theo quy củ vẫn luôn là ưu điểm lớn nhất của hắn!

Nói buổi tối không tiếp khách thì khẳng định là không tiếp khách!

"Không tiếp khách —— liền ăn anh —— "

"Tôi đến ngay đây." Lâm Ân dùng tốc độ cực nhanh lấy chìa khóa ra, mở khóa, kéo cửa, một chuỗi những động tác cực kỳ liền mạch lưu loát, không một chi tiết thừa.

"Tiệm Dược Tề Cưa Máu chân thành phục vụ quý khách." Lâm Ân đứng thẳng tắp rồi lập tức dùng tư thế tiêu chuẩn, cúi gập người chín mươi độ chào đón khách hàng.

"Cửa tiệm chúng tôi luôn tuân thủ truyền thống tốt đẹp thuốc đến bệnh tan, dao đến bệnh trừ, xin hỏi tôi có thể giúp được gì cho quý khách?"

Hô ——

Ngay trong nháy mắt, một luồng khí tức âm lãnh từ ngoài cửa, đã lao đến đập thẳng vào mặt Lâm Ân.

Mà chờ đến khi trông thấy rõ ràng toàn bộ hình dáng của con quái vật ngoài cửa kia, trái tim Lâm Ân lại mất khống chế, lập tức gia tốc, đập lên những nhịp kinh hoàng, giá trị tinh thần cũng điên cuồng giảm xuống!

Bởi vì con mẹ nó, đây rút cuộc là thứ quái vật gì chứ?

【 giá trị tinh thần -20】

【 giá trị tinh thần -20】

Nói đúng ra, đó là một cái đầu người.

Là một cái đầu hài nhi cao cỡ hai tầng lầu, không có thân thể, ở phần cổ lại mọc ra đầy những sợi xúc tu màu đỏ rậm rạp chi chít, giống như những con rắn lớn.

Đôi mắt khổng lồ trên cái đầu kia giống hệt một cặp đèn pha, không ngừng phụt hai luồng ánh sáng màu trắng ảm đạm, mù mịt ra bên ngoài.

Mà trước mắt Lâm Ân cũng lập tức xuất hiện giao diện mô tả của nó.

【???】

【 cấp bậc 】:???

【 chủng tộc 】:???

【 năng lực chiến đấu 】: Chạy!

【 giới thiệu 】: Nếu trong bóng đêm, ngươi nghe được tiếng vui cười của hài nhi, nếu trong lúc tuyệt vọng, ngươi nhìn thấy một đôi mắt thuần túy, làm ơn đừng có đáp lại, bởi vì đó vốn không phải hi vọng, mà là vực sâu...

Trong lòng Lâm Ân trực tiếp rơi vào chết lặng (꒪Д꒪), nhưng trên mặt hắn vẫn cứng rắn duy trì vẻ trấn định như cũ.

Bởi vì hắn biết, nếu hiện tại hắn dám chạy trốn, vậy không có bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn sẽ xảy ra đâu, bởi vì hắn lập tức bị ăn luôn rồi!

Trấn định! Nhất định phải duy trì trấn định!

Coi đối phương trở thành là một vị khách bình thường thôi! Lâm Ân, ngươi có thể!

Kèn kẹt——

Cái đầu hài nhi khủng bố kia chậm rãi mở miệng ra, chỉ trong nháy mắt, một thứ mùi tanh tưởi đập thẳng vào mặt Lâm Ân, thiếu chút nữa đã làm hắn ngất đi.

"Đau răng —— bác sĩ —— " Rõ ràng là một cái đầu hài nhi vô cùng lớn, nhưng trong miệng lại phát ra giọng nói trong trẻo, tinh tế của trẻ thơ.

Mà một hàm răng sắc bén còn đang nhỏ máu kia lại quỷ dị đến mức có thể quét sạch toàn bộ giá trị tinh thần của người ta ngay tại chỗ.

"Trị không hết —— ăn luôn —— "

【 giá trị tinh thần của Lâm Ân -10】

Ơ hay?

Vì sao bỗng dưng hắn lại có cảm giác giọng nói này còn có chút đáng yêu chứ?

Lâm Ân trợn trừng hai mắt, mồ hôi lạnh sau lưng đã thấm ướt quần áo trên người. Nhưng mặc kệ nói như thế nào, nếu đối phương đã tới đây muốn chẩn đoán bệnh, mà không phải trực tiếp muốn ăn luôn hắn, nghĩa là tạm thời hắn còn không có nguy hiểm về sinh mệnh.

Ở đẳng sau lớp mặt nạ phòng độc vừa được đeo lên mặt, khóe mắt điên cuồng giật giật của Lâm Ân vừa vặn nhìn thấy cái miệng khổng lồ màu đỏ tươi cùng với hai hàng răng lợi bén nhọn còn dính đầy huyết nhục bên trên.

"Yên tâm, khẳng định là có thể chữa khỏi, đau răng chỉ là một vấn đề rất nhỏ mà thôi! Xin hỏi ngài bị đau cái răng nào?" Lâm Ân mở lớn hai mắt dò hỏi.

"Răng hàm sau —— " Âm thanh truyền đến từ bên trong cái đầu hài nhi kia.

Lâm Ân lập tức nhìn thẳng vào cái miệng khổng lồ to như bồn máu trước mặt, nhưng vị trí quá sâu, ánh sáng cực kỳ ảm đạm, căn bản không nhìn rõ được.

Lâm Ân cắn răng một cái, hắn quyết định làm ra một quyết định lớn mật.

"Ngài làm ơn mở lớn miệng hơn một chút, ngay bây giờ tôi sẽ chẩn đoán bệnh cho ngài."

"Nha —— " Cái đầu hài nhi kia mở lớn miệng hơn một chút.

【 đinh! Ngươi phát động nhiệm vụ: Trị liệu đau răng, khen thưởng nhiệm vụ: Khen thưởng đặc thù x1, Hảo cảm của ??? +50, tiền khô lâu +1000, trừng phạt nhiệm vụ thất bại: Vô. 】

Lâm Ân: "! ! !"

Là vô sao?

Bởi vì khẳng định là sau khi thất bại, ta sẽ biến thành hư vô cho nên ngoại trừ “vô” ra, chẳng còn cái gì nữa hả? !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK