Đó là suy nghĩ trong lòng Lâm Ân, còn trước mắt hắn, Uông Đào vừa có chút do dự, quay đầu lại, liếc mắt nhìn hắn một cái. Lâm Ân lập tức mở to mắt, đưa tay cầm cái hộp bút trên bàn lên, trực tiếp bày ra động tác uy hiếp đối phương, nếu không đi sẽ ném. Thân thể Uông Đào theo bản năng, thoáng run lên một cái. Cuối cùng, cậu ấy vẫn gian nan đi tới bên cạnh cô bé kia. (. ;゚;: 益:;゚;. ) Đã đến đây rồi, cũng chỉ còn một bước cuối cùng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.