Độ Nha nhắm mắt lại, huyệt Thái Dương giật giật, nói: "Tôi hỏi cậu, cậu trần truồng với cái ‘gai’ thẳng tắp kia, đứng ngay trước mặt tôi, còn dạng chân, vươn tay tới, cậu đang định khoe vốn liếng hùng hậu của mình hả?" "..." Cả quảng trường vừa khôi phục một chút âm thanh, lại nhanh chóng chìm vào yên tĩnh. Dưới ngọn đèn dầu ảm đạm, cái bóng đổ về một phía của Lâm Ân kéo thật dài xuống đất, hình chiếu hệt như một chữ "Bốc" (卜). Hắn chớp chớp mắt, lập tức quay đầu nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.