Rất nhanh trôi qua mấy ngày.
Cố Tá ngồi ngay ngắn trên giường, hơi thở đều đặn, thiên địa khí theo công pháp hắn thi triển vô hình tiến vào cơ thể, chảy nhanh xuôi theo kinh mạch, cuối cùng hội tụ tại một chỗ trong địa sát huyệt, không ngừng chảy vào hạt trâu tròn trịa kia.
Bên ngoài hạt châu cũng ngưng kết lại, hiện ra màu hôi sắc so với xương cốt còn đậm hơn.
Thật lâu sau, hạt châu nhanh chóng xoay tròn, đột nhiên từng cơn đau đánh úp lại, hạt châu đột nhiên dừng, thoáng chốc lại giống như viên định hải thần châu, cứ vậy vững vàng dừng bên trong huyệt khiếu.
Khỏa cốt châu thứ nhất, ngưng tụ hoàn toàn!
Cố Tá mở mắt, thở phào.
Sau khi cốt châu hình thành, hắn có thể cảm nhận được hô hấp bên trong cơ thể cũng trở nên quy luật, đều cực kì ngoan thuận thu nhiếp vào cốt châu, ở trong đó tụ hội lại.
Nói đến cũng kỳ quái, cốt châu nhìn không lớn, nhưng chân khí có thể cất chưa bên trong, lại cực kì hùng hậu, ít nhất vừa rồi hắn liên tục vận chuyển công pháp mười tám lần, chuyển hóa chân khí, nhưng lại vẫn có thể hội tụ vào.
Có thể nghĩ, chờ đến khi hắn lấp đầy cốt châu, hắn sẽ có nhiều tinh lực chế thuốc hơn, không chỉ còn giới hạn một ngày mười lô như trước kia.
Đối diện, Công Nghi Thiên Hành thấy thế, ấm áp hỏi: “A Tá, thành công rồi sao?”
Cố Tá nhe răng cười: “Thành công.”
Công Nghi Thiên Hành cũng rất hài lòng: “Làm tốt lắm.”
Tiểu luyện dược sư của hắn từ khi tu luyện tâm pháp đến nay, tổng cộng còn chưa đến ba tháng, có được thành quả như thế, dù khen lần nữa cũng không ngại là nhiều – – đương nhiên hắn cũng biết vậy trong đó còn cả công lao của tâm pháp, nhưng kỹ thuật chế thuốc của Cố Tá đã tiến bộ rất nhanh, lúc nếm thử cũng cơ hồ không có lỗi gì, đó tuyệt không thể khinh thường.
Trước mặc kệ tính cách hay không có sức chiến đấu cường đại, nhưng ít nhất làm một vị luyện dược sư, hắn đã bộ lộ giá trị trước nay chưa từng có.
Cố Tá thật cao hứng, nhưng vừa rồi hắn cảm giác được một chút khác thường, lúc này nhanh chóng nói ra: “Đúng rồi Thiên Hành công tử, sau khi ta ngưng tụ cốt châu, tiếp tục vận chuyển tâm pháp lại có cảm giác buồn bực khó chịu trong đầu, giống như thiếu thứ gì đó…”
Chân chính là khô cạn, cảm giác như vội vã muốn hấp thu cái gì đó, khiến hắn có điểm khó mà mở miệng được. Thậm chí hắn cảm thấy nếu không giải quyết vấn đề này, việc tu luyện của hắn có thể sẽ có vấn đề.
Nếu không vì vậy, hắn còn muốn dành chút thời gian chuyển hóa chân khí, củng cố một chút.
Mặt Công Nghi Thiên Hành trở nên nghiêm túc.
Hắn đã tín nhiệm Cố Tá một phần nào, tự nhiên cũng không hi vọng hắn xảy ra vấn đề gì, sau khi nghe được, liền lập tức suy tư.
Thiếu thứ gì đó….
Bình thường mà nói, công pháp đều khác nhau không có cách hành công thống nhất, phần lớn chỉ cần hấp thu thiên địa khí là được. Nhưng với trí nhớ cường hãn của hắn, đã ở số ít điển tịch nhìn qua, nói có một số công pháp vô cùng đặc thù, thời điểm tu tập, cần ngoại vật trợ giúp.
Ví dụ về điều này cũng vô cùng ít, trong điển tịch kia giải thích, cũng chỉ là một võ giả ngoài ý muốn phát hiện một môn công pháp thuộc tính hỏa, phải đồng thời hấp thụ khí địa hỏa mới có thể tu luyện, nhưng nếu tu luyện thành công, mỗi chiêu thức vũ kỹ của hắn, đều chứa đầy năng lực thiêu hủy của địa hỏa, uy lực vô cùng cường đại, trong cùng cảnh giới cơ hồ là vô địch – –
Có lẽ, đây là vì cấp bậc công pháp khác nhau?
Công pháp càng tốt uy lực càng lớn, đây là lẽ thường tình.
Công pháp quan trọng nhất là vận chuyển tâm pháp cùng độ dày của chân khí, trước mắt ở Thương Vân quốc, có rất nhiều loại hình công pháp, nhưng chất lượng lại khác xa nhau. Nói vậy cũng vì, những công pháp càng hoàn mỹ có thể nhập cấp*, thường thường đều bị nắm giữ trong tay các thế gia lớn nhỏ.
*nhập vào loại hàng có phẩm cấp
Tỷ như năm đại thế gia của đế đô, tu luyện cơ hồ đều là nhân cấp công pháp, mấy loại chưa nhập cấp căn bản chỉ dùng để tham khảo mà thôi. Nhưng cũng không chỉ có nhân cấp công pháp, phía trên còn có hoàng cấp công pháp, ở Công Nghi gia cũng tốt, các đại thế gia khác cũng thế, nhiều ít đều sẽ có ba bốn bản tư tàng, nhưng tất cả đều là hoàng cấp hạ giai, là công pháp hoàng cấp kém cỏi nhất.
Chỉ là người bên ngoài không biết, hoàng tộc Thương gia hiện giờ, có thể ngồi vững ngôi vị hoàng đế mấy năm nay, vì trong tay bọn họ có một bộ công pháp hoàng cấp thượng giai — nếu không năm đại thế gia thế lực khổng lồ dã tâm bừng bừng, sao có thể vẫn bằng lòng thu mình dưới trước hoàng tộc chứ?
Nhưng công pháo hoàng cấp, cũng chưa từng nghe nói qua, nếu tu luyện lại có chỗ đặc thù gì.
Công Nghi Thiên Hành trầm ngâm.
Này làm sáng tỏ một điều.
— Công pháp hoàng cấp vốn vẫn chưa phải công pháp tốt nhất, phía trên còn có những cấp độ khác. Mà võ giả được nhắc đến trong điển tịch kia cũng tốt, Cố Tá trước mặt hắn cũng thế, công pháp bọn họ tu luyện, chắc chắn đều trên hoàng cấp!
Như vậy hiện tại hắn cần suy xét coi, công pháp của Cố Tá cần thứ gì đó, rốt cuộc là thứ gì.
Đột nhiên đang lúc, vẻ mặt Công Nghi Thiên Hành khẽ động: “A Tá, nếu ngươi là luyện dược sư, lại tu luyện công pháp ôn hòa như vậy, không bằng thử...... điều động dược khí?”
Cố Tá giật mình: “Cũng đúng.”
Từ đầu đến giờ, tất cả những thứ hệ thống cung cấp đều có chỗ dùng, chỉ trừ dược khí dư ra sau khi chế thuốc lại chưa từng có gợi ý gì, yêu cầu Cố Tá phải tự suy nghĩ.
Có phải tác dụng của dược khí, chính là ở đây?
Cố Tá đành liều, lần thứ hai chuẩn bị tư thế, tâm niệm vừa động, nơi cất giữ dược khí trong trữ vật cách, liền phân ra một luồng dược khí trắng như sữa, thoáng chốc xuất hiện trước mặt hắn.
Sau đó, hắn nhanh chóng vận chuyển tâm pháp, giống như nuốt vào hấp thu, lại hấp thu thiên địa khí.
Ngay sau đó, điều dược khi so với thiên địa khí càng ngưng thật kia biến hóa!
Nó như một người cá, sau khi bị kéo đi dưới sức hấp dẫn của công pháp, chỉ nháy mắt, liền tiến vào thân thể Cố Tá! Theo sau, hóa thành nhiều điểm vầng sáng, một nửa tiến vào cốt châu, cùng chân khí dung hợp, một nửa khác lại nhanh chóng chạy lên phía trên, thẳng hướng đầu, cùng tinh thần lực của Cố Tá dung hợp!
Trong phút chốc, Cố Tá cảm giác được, chân khí của bản thân giống như trở nên càng ôn hòa, tinh thần lực của hắn, tuy mơ hồ, nhưng cũng tăng lên dù là rất nhỏ.
Lúc này hắn có thể “nhìn” được, trong đầu hắn, có một đạo lực lượng vô hình như khói như sương, đó chính là tinh thần lực còn vô cùng cằn cỗi của hắn, mà sau trong màn sương khói tinh thần lực, có sự tồn tại nào đó bị hắn cảm nhận được...... nhưng thứ phía trước là vật vô hình không thể thấy chỉ có thể cảm, chính là hệ thống nối liền với tiềm thức của hắn!
Chỉ tiếc, hắn như cũ vẫn không thể biết hình dáng cụ thể của hệ thống.
Ngay sau đó, Cố Tá vẫn là cố gắng kiềm lại tâm tình muốn tiếp tục hấp thu dược khí, vội vàng đem phát hiện vừa rồi, cho kim chủ nhà mình biết.
Công Nghi Thiên Hành nghe xong, cũng càng thêm tin tưởng phán đoán của mình.
Hắn cười cười, nói: “Một khi đã như vậy, về sau khi A Tá vận chuyển tâm pháp, đem dược khí cũng thả ra. Về phần mỗi vòng luân chuyển cần bao nhiêu dược khí, cái này phải cần A Tá tự tìm hiểu.”
Cố Tá gật gật đầu: “Ta hiểu.”
Loại chuyện này, kim chủ cũng không cách nào giúp hắn được.
Chỉ có thể dựa vào chính hắn.
•
Sau chuyện đó, Cố Tá phát hiện kim chủ nhà mình mỗi ngày, đều sẽ tiêu phí thời gian hai canh giờ, tại thư trác* viết viết vẽ vẽ, như đang hết sức đắn đo chuyện gì.
*bàn học / bàn giấy
Kim chủ không gạt hắn, Cố Tá ngẫu nhiên cũng sẽ qua xem, nhưng hắn nhìn tới nhìn lui, cũng chỉ nhìn thấy một đống đường cong phảng phất như có quy luật lại như không có quy luật, nội dung cụ thể thì hoàn toàn không thể lý giải.
Vì quan hệ hiện tại với kim chủ đã thân hơn, Cố Tá cũng từng hỏi qua đó là gì.
Nhưng kim chủ của hắn lại bày ra bộ dáng nam thần, cười mà không nói.
Cố Tá cũng đành không truy hỏi thêm.
Cũng may hiện tại Cố Tá cũng có việc cần hoàn thành — như là vấn đề hấp thu dược khí, hắn nhận thấy trước mắt, mỗi một lần vận chuyển tâm pháp, sẽ hấp thu hai điều dược khí, mà mỗi ngày hắn đều vận công một canh giờ, có thể vận chuyển tâm pháp mười lần, tổng cộng cần hai mươi điều dược khí, nếu thời gian tăng lên, dược khí cần cũng sẽ nhiều hơn.
Cứ như vậy, chưa tới mấy ngày nữa, mấy trăm điều dược khí hắn tích góp được, cũng sẽ dùng hết, có thể biết, qua không bao lâu nữa, dược khí hắn lấy được khi chế thuốc, vào chẳng bằng ra.
Vì thế, Cố Tá bắt đầu nghĩ cách, ý muốn đề cao hiệu suất chế thuốc.
Tổng kết thất bại: tốc độ chậm, phân tâm sẽ bị loạn.
Cố Tá không có cách khác, đành phải buông tha cho phương thức này, sửa thành loại thứ hai.
Chính là, đổi lò đan.
Hắn ở lò đan cỡ trung một lần phóng vào hai phần dược liệu, tăng lớn sức lửa, ngưng tụ dược thủy. Tiểu trích tinh cửu quyết đối với số lượng thành đan cũng không gây trở ngại gì, chỉ cần làm từng bước, cam đoan dược tính không hỗn loạn, so với sử dụng đến hai lò luyện đan dễ phân tâm, cũng dễ dàng hơn nhiều.
Lúc này vừa thành công, Cố Tá trực tiếp có được ba mươi khỏa ích khí đan, thu thập được hai điều dược khí.
— Đúng vậy, trên cơ bản là thành công, nhưng cuối cùng vẫn có hai luồng dược thủy báo hỏng, không đạt tới độ thành đan hoàn mỹ nhất định.
Hơn nữa ích khí đan này, từ ánh sáng có thể nhìn ra, một số còn có tỳ vết, tỳ vết có lớn có nhỏ.
Sau khi Công Nghi Thiên Hành biết chuyện, lại chia ra cho Long Nhất Long Nhị nếm thử ích khí đan đó, sau đó cẩn thận, định ra một tiêu chuẩn.
Hắn đem ích khí đan mà luyện dược sư của hắn luyện chế, phán định thành ích khí đan loại xấu. Bởi vì ích khí đan Cố Tá luyện chế ra cho dù không bằng loại một lò mười sáu viên ban đầu, nhưng vẫn mạnh hơn rất nhiều, vì thế hắn liền liệt thành trung phẩm ích khí đan, có tỳ vết nhưng vẫn tốt hơn được phán định làm thượng phẩm, mà loại tốt nhất không chút tỳ vết kia, lại phán làm cực phẩm ích khí đan.
Phương pháp phán định này tuy tạm thời vẫn chưa truyền ra, nhưng có thể tưởng tượng được, khi truyền lưu ra ngoài, sẽ có rung chuyển lớn cỡ nào!