Nhìn Carol đang trầm tư, Đại hồ tử quốc vương ở nơi cao cao tại thượng càng xem càng thích. Lấy cớ kính rượu, hắn chạy đến trước mặt Carol sờ mặt nàng. Carol giãy giụa căn bản vô dụng, cuối cùng bị hắn ôm vào lòng
Izumin trong lòng có chút phức tạp. Nguyên bản hắn muốn cưới cô gái tóc vàng này làm hoàng tử phi, như vậy chẳng những khiến cho Ai Cập bị đả kích mà còn có thể mang lại cho bản thân và quốc gia không ít ích lợi. Hơn nữa, hắn cũng có hảo cảm với Carol. Nhưng hiện giờ, cả thể xác và tinh thần hắn đều bị nữ nhân không quay đầu kia hấp dẫn. Cô gái sông Nile giao cho phụ vương cũng tốt. Chỉ cần là vương thất cưới Carol thì hiệu quả đều giống nhau. Hắn cúi đầu trầm tư, không để ý tới quốc vương cầm ly rượu ép Carol uống
Nhưng vương hậu và công chúa Mitamun lại vô cùng khó chịu. Vũ nữ tóc vàng không rõ lai lịch này chẳng những khiến hoàng đế Faraong mê mẩn mà ngay cả quốc vương Hitaito cũng không buông tha. Hai nữ nhân nhìn nhau, đồng thời hành động. Vương hậu bưng một bầu rượu đi lên rót rượu cho phu quân. Công chúa Mitamun lôi kéo Carol sang một bên, khi dễ nàng vài câu. Công chúa Mitamun một điểm cũng không lưu tình, rất đáng giận, Menfuisu mà cưới Asisu thì thôi, sao người thắng lợi lại là nữ nhân tầm thường. Asisu vô luận là tướng mạo hay địa vị cũng đều cao hơn Mitamun, thua trong tay nữ nhân như vậy, nàng còn có thể nhận. Còn nữ nhân này trừ bỏ bề ngoài không giống ai thì vô luận là tướng mại hay khí chất thì cái gì cũng không bằng nàng. Vậy mà các nam nhân đều đem Carol là cái bảo. Còn nói Carol có kiến thức phong phú, có năng lực tiên đoán tương lai. Hừ! Chỉ là một tiểu cô nương không mông không ngực.Nhìn ngực nàng ta chẳng khác gì tường thành Hitaito hết, Menfuisu mà chạm vào thì chỉ sợ hắn đau. Càng nghĩ càng giận, Mitamun thuận tiện hung hăng trừng mắt Carol vài lần
Carol bị kinh hồn đầu tiên là bị quốc vương Hitaito sờ mó, sau đó lại bị công chúa Mitamun khi dễ. Nang không rõ, bản thân rốt cuộc khi nào đắc tội với toàn gia này, cơ hồ một người cũng không nhìn nàng thuận mắt. Nga, trừ bỏ đại hồ tử quái thúc thúc.
Yến hội tàn, thủ hạ Izumin lập tức báo cáo. Nguyên lai, bọn họ điều tra được Menfuisu hiện đang trên đường đến Atsiria. Carol hoảng hốt, nàng liều lĩnh chạy ra ngoài, muốn cứu người yêu khỏi tên hoàng đế tàn bạo nhất lịch sử. Izumin bình tĩnh tiếp thủ hạ, đem nàng nắm trở về
Carol nước mắt giàn giụa, hô to “Đừng Menfuisu, ta đang ở Hitaio, ngươi đừng đi Atsiria! Ta đang ở đây, chẳng lẽ ngươi không biết sao?”
——— —————— ———-
Angon gần đây hình như sợ triệu đãi Menfuisu không chu toàn. Nguyên bản, chính là tưởng dẫn tiểu cô nương tóc vàng kia đến cửa. Nhưng nhìn đến nam tử trẻ tuổi này thì trong lòng hắn càng ngứa. Tròng mắt hắn vừa chuyển, nói cho Menfuisu, hắn quả thật đã nhặt được một cô gái tóc vàng trên sa mạc Arab. Khi cứu nàng, thấy vai trái nàng có vết thương do bị sư tử cắn đã lành hẳn. Càng nói, hắn càng nói khoa trương, ba hoa không cần nộp thuế.
Menfuisu vừa nghe, vẻ mặt vui sướng liền hiện ra. Nguyên lai, hoàng đế Angon không phải bắt Carol đi mà là cứu nàng. Hắn là ân nhân của Ai Cập. Vài ngày nay toàn uống rượu trừ bữa, rốt cuộc cũng đợi được tin tốt. Menfuisu vui mừng uống từng ngụm từng ngụm rượu ngon của Atsiria, trong lòng mang theo sự thấp thỏm muốn nhìn thấy Carol bình an. Đột nhiên, cảm thấy sự bất thường dâng lên, mới biết rượu có vấn đề. Thì ra Angon đã cho mê dược vào rượu, hạ mê toàn bộ tiểu binh
Angon có chút khó chịu, quân đội Ai Cập ngoài thành vốn tưởng chỉ cần một hơi là bắt được hết, ai ngờ bọn họ lại được huấn luyện rất tốt, tính cảnh giác cũng rất cao. Phát hiện vài ngày sau không thấy Menfuisu ra thì bắt đầu rục rịch. Angon chắc chắn đã bắt hoàng đế của họ, nhưng cũng không ai dám mạo hiểm tính mạng củavương để tấn công
Nhìn Menfuisu mệt mỏi, Angon đắc ý cực kỳ. Này tuổi trẻ Faraong thường ngày ngạo khí rất cao. Bây giờ lại không còn lực để mà đối ngịch với hắn. Cái gì mà công bằng quyết đầu, làm quốc vương thì phải nghĩ. Không có một thân sức mạnh thì ích lợi gì? Hắn hành động làm càn, ngửi tóc Menfuisu, còn sờ soạng chân hắn, say mê không thôi (Tojikachan: đồ biến thái!). Menfuisu ghê tởm muốn tránh ra, Angon lại càng hứng thú. Minue lo lắng, hoàng đế đâu thể chịu được vũ nhục kiểu đó. Hắn cắn răng đâm chủy thủ vào đùi, miễn cưỡng thanh tỉnh, che chở Menfuisu đang bất tỉnh nhân sự
Angon nhìn hành động của Minue, không hề tức giận mà còn ha ha cười to. Mỹ hoàng đế này nếu ta mà muốn thì sao thóat được, ngay cả cô gái tóc vàng đặc biệt kia cũng đừng hòng thoát khỏi tay ta. Hai mỹ nhân này khi cùng ở trên giường, ta lập tức sẽ tiến đến
Đến đây đi, chạy nhanh tới Atsiria đi! Ta đang chờ ngươi đó, cô gái hoàng kim! Hahaha!
——— —————— ————-
Trong đại sảnh, vô số thương nhân chạy tới dâng lên hàng hóa lễ vật mừng tân hôn của quốc vương Hitaito. Izumin và Mitamun cũng đi đến đó. Carol tự nhiên thành nhân vật chính. Nàng thân bất do kỷ bị đưa đến đại sảnh
“Tân nương xinh đẹp mặc bộ đồ này như thế nào?”
“Những thứ chúng tôi mang đến đều là trân bảo đáng qúy. Mời xem qua”
Tất cả trân bảo, Carol đều không nhìn lấy một cái. Trong lòng nàng chỉ nghĩ đến sự an toàn của Menfuisu. Quốc vương Htaito mặt đầy râu kia không biết muốn cưới nàng làm vương phi thứ mấy trăm rồi, Carol càng thấy ghê tởm không thôi. Không được, ta nhất định phải trốn. Menfuisu, chừo ta, ta nhất định sẽ đến tìm ngươi
Đang lúc nàng vắt óc nghĩ phương pháp chạy trốn thì một thanh âm bên cạnh vang lên “Vải này như thế nào?”
“Ta không cần!” Carol có chút chán ghét, làm gì đánh gãy suy nghĩ của ta
“Cô gái sông Nile, chúng ta phụng mệnh nữ hoàng Asisu tới cứu nàng”
Carol chấn động “Thật không?” Lập tức nàng an lòng, Asisu tỷ tỷ quả nhiên không bỏ ta lại. Nàng lập tức quay đầu lại nhìn thương nhân nọ. Chỉ thấy lão nhân 50, 60 tuổi này che kín gần hết mặt mũi, chỉ lộ ra một đôi mắt giả dối quang mang.
“Cô gái sông Nile, xin hãy giả vờ xem vải, kẻo bị hoàng tử Iuzmin và công chúa Mitamun phát hiện” Thương nhân nhanh chóng ngăn lại kích động của nàng.
Carol dè dặt cẩn trọng quan sát Izumin, hắn đang lựa chọn vải dệt tân hôn, còn Mitamun thì đang nhân cơ hội này mua hết những châu báu mà nàng thích
“Hoàng đế Menfuisu nghĩ ngươi bị hoàng đế Angon bắt di, nên tới Atsiria cứu ngươi, bất hạnh rơi vào bẫy của hắn” Sắc mặt của hắn đột nhiên khó chịu, dừng một chút nói “Chúng ta nhận được lời nhờ của nữ hoàng Asisu, đem ngươi cứu ra”
Là một thương nhân, Carep chỉ muốn một thứ duy nhất, đó là lợi lộc. Có tiền thì có thể sai khiến quỷ mà. Hắn đi khắp nơi, bách sự thông thạo cả nên được hoàng đế Angon giao cho nhiệm vụ, chuẩn bị đem Carol mang tới Atsiria. Nào biết đâu rằng, hắn còn chưa vào cửa thành Hitaito thì bị một tên nam nhân ngăn lại. Nữ vương lãnh diễm Asisu kia còn ném một số vàng lớn cho hắn, bảo hắn nghĩ biện pháp cứu cô gái sông Nile ra. Cùng một cái nhiệm vụ mà có những hai phân tiền công. Carep thích nhất như vậy
Vừa mới vào thành, liền nghe được tin quốc vương Hitaito muốn cưới cô gái sông Nile. Vì thế hắn liền thuận theo tự nhiên lẫn vào đội ngũ thương đội. Hắn vốn là thương nhân, chính là trừ bỏ buôn bán, hắn không hề nghĩ gì đến việc khác. Nhưng là, vừa mới tiếp xúc với nữ hoàng Asisu vài ngày, Carep bắt đầu có chút mất hứng, hắn phát hiện Hasan-người mà hắn nuôi dưỡng từ nhỏ đến lớn rất lạ
Tiểu tử này bình thường rất nghe theo lời hắn nói. Thế nhưng từ khi thấy nữ hoàng Asisu sau, thì hắn cứ như là tìm được tri âm vậy, suốt ngày cứ chạy mất tăm mất tích. Hừ, Hasan là trợ thủ đắc lực của ta, ai cũng đừng nghĩ cướp đi. Carep xua đi những suy nghĩ miên man trong đầu, tiếp tục động viên Carol “Cô gái sông Nile, ta là người sùng bái ngươi. Ta vì muốn giúp ngươi nên mới đến đây. Nếu ngươi muốn rời đi thì ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi”
Carol cực kỳ kích động, thật là một người tốt “Nhưng thành thị bị bao bọc bởi tường thành cao chót vót, trừ phi theo cửa thành thì không có đường nào khác”
Carep mỉm cười nói “Ta có giấy thông hành thương nhân”
“Cái gì? Đem ta giấu ở trong rương?” Carol kinh ngạc quá độ, thanh âm đề cao chút
Carep giật nảy mình “Suỵt, cô gái sông Nile, hoàng tử đang nhìn hướng này”
A? Carol mặt trắng bệch. Vốn ở dưới mắt Izumin mà giở trò quỷ đã đủ khẩn trương, giờ lại vừa vặn bị bắt, vậy làm thế nào giờ? Izumin cầm một đống châu báu tới, cô gái sông Nile có chút kỳ quái. Nàng đang làm cái gì?
“Tối nay chúng ta sẽ đón ngươi” Carep cung kính đưa lên vải dệt ” Thỉnh xem qua, vải dệt này là từ Đông phương tới, rất trân quý”
Carol tâm bị chạm đến cứng ngắc, liên tục cự tuyệt “Không cần, ngươi mang đi” Thanh âm run run kém chút nữa thì lộ ra sự khẩn trương của nàng
Izumin nhìn thấy tình cảnh như vậy, hơi bật cười. Chỉ là một thương nhân mà lại có thể đem nàng bức thành như vậy, nàng thật đơn thuần. Không tự chủ được, Izumin lại nghĩ tới nữ nhân không giống người thường kia. Tình yêu quả rất thần kỳ, vô luận là lúc nào, hắn đều nghĩ tới bóng dáng xinh đẹp kia
Mitamun cũng phát hiện Carol thất thường. Nàng có chút khinh người nói “Ca ca, không cần để ý tới nữ nhân không có giáo dưỡng kia. Chọn cái gì cũng có thể xấu mặt, quá mất mặt”
Nghe thấy Mitamun cũng chú ý đến chỗ này, Carol mặt càng thêm trắng bệch. Trên mặt xuất hiện một tia khác thường đỏ ửng. Izumin thấy nàng có chút không thích hợp, liền xua đi thương nhân, triệu y quan đến mới phát hiện, nguyên lai Carol bị chút cảm mạo. Nước ao lạnh như băng qủa nhiên khiến Carol vốn đang ốm yếu sinh bệnh
Carol không dám nói gì, uống thuốc xong, yên lặng nằm trên giường chảy lệ. Mặc kệ bon họ ép buộc như thế nào, chỉ cần bản thân muốn chạy trốn là nhất định làm được. Menfuisu, ta rất nhanh sẽ tới. Lần này, đến lượt ta tìm ngươi. Ngươi nhất định phải bình an vô sự.