Mục lục
Chiến Thần Phục Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyết Vũ nói: "Nhưng vết thương của anh không phải đã bình phục rồi sao, Tô Kinh Hồng chữa khỏi vết thương cho anh, chung quy đối với chúng ta là một tin tốt”.

Lăng Khôi lắc đầu: "Tin tốt thì đúng là tốt nhưng cũng có tin xấu”.

Huyết Vũ hỏi: "Sao vậy?"

Lăng Khôi đáp: "Cô có thể tưởng tượng, Tô Kinh Hồng người này là một tông sư võ thuật không?"

Tông sư võ thuật!

Bốn chữ này như sét đánh ngang tai.

Huyết Vũ là tướng tài của Đại Quốc nhưng khi nghe vậy vẫn thấy chấn động: "Không phải Trung Hải chỉ có Diệp Vân Phong là tông sư võ thuật sao? Sao lại có thêm một Tô Kinh Hồng nữa? Chẳng lẽ là tin đồn thất thiệt?"

Lăng Khôi lắc đầu: "Tin đồn có thể không sai. Tô Kinh Hồng không phải người của thành phố Trung Hải”.

Huyết Vũ ngây người đứng ở đó, một lúc lâu mới lên tiếng: "Xem ra chúng ta đều đã đánh giá thấp giới võ thuật. Cho dù anh là tướng tài của Đại Quốc, nhưng ở trong mắt giới võ thuật, chúng ta vẫn chỉ là một mắt xích của chuỗi liên kết cấp thấp. Nếu như năm đó người hãm hại quân đoàn Long Nha có dính dáng đến giới võ thuật, thì mọi chuyện cũng không có gì đáng ngạc nhiên".

Lăng Khôi chìm vào im lặng.

Lúc trước, Lăng Khôi chinh chiến trong quân đội mười năm, đương nhiên đã nghe được rất nhiều lời đồn đại về giới võ thuật, thậm chí còn tiếp xúc với rất nhiều cao thủ trong giới võ thuật. Nhưng xét cho cùng, quân đội có các đơn vị thiết giáp và các binh đoàn với số lượng vũ khí nóng tập hợp, đương nhiên sẽ chẳng xem giới võ thuật ra gì.

Ngay cả khi bạn đạt tới cảnh giới ngoại kình đỉnh cao cũng không thể nào đỡ lại được một phát súng.

Cho dù bạn là tông sư võ thuật, trước mặt vũ khí nóng cũng không có gì đáng nhắc tới. Lăng Khôi có địa vị cao nên đương nhiên cũng không coi trọng cái gọi là giới võ thuật. Ngoài ra, quanh năm anh ở bên ngoài chinh chiến, sống cuộc đời quân binh, cũng chẳng bận tâm đến chuyện trong giới võ thuật.

Bây giờ đã nửa đời người, anh chợt quay đầu nhìn lại mới phát hiện giới võ thuật là một chân trời mới mẻ hoàn toàn khác.

Lăng Khôi nói: "Đúng vậy, chuyện lúc đầu càng nghĩ càng phức tạp. Ban đầu tôi còn tò mò, rốt cuộc ai có bản lĩnh lớn như vậy, có thể tiêu diệt năm mươi nghìn người của quân đoàn Long Nha chỉ trong một đêm. Nếu liên quan đến giới võ thuật, liên quan đến tông sư võ thuật, thì rất nhiều chuyện có thể giải thích rõ ràng được”.

Huyết Vũ nói: "Giới võ thuật cũng không phải chuyện đùa, nếu chúng ta không đủ thực lực, e rằng không làm được gì”.

Lăng Khôi nói: "Bây giờ vết thương của tôi đã lành, đã đến lúc phải làm gì đó. Bước tiếp theo là hỏi từ miệng của Diệp Vân Phong, hai tông sư võ thuật đã đến thành phố Trung Hải khuấy động tình hình, hãm hại ông cụ Đường và ông cụ Tô là ai. Hai vị tông sư võ thuật này nhất định là có liên quan đến chuyện ở núi Tuyết Long”.

Huyết Vũ nói: "Anh đừng lo lắng, bây giờ tôi vẫn là thủ lĩnh, trong tay có rất nhiều người có thể sử dụng, tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ”.

Lăng Khôi gật đầu: "Cô vất vả rồi”.

Khi hai người quay lại tứ hợp viện Tú Phường ở hồ Bạch Thúy, đã là năm giờ sáng.

Lúc này trời hửng sáng.

Khi vừa tới cổng, Lăng Khôi đã nhìn thấy một người đang ngồi trên bậc thêm ngoài cổng.

Tô Duệ Hân.

Tô Duệ Hân mặc một chiếc váy mỏng, co chân lại, dựa vào bức tường đá cạnh bậc thềm, nhắm mắt mơ màng.

Nhìn dáng vẻ này, có lẽ là cô đã ngồi ở đây cả đêm.

Lăng Khôi dừng lại ngay lập tức, trìu mến nhìn người phụ nữ trước mặt anh.

"Anh Lăng, tôi có việc phải làm nên đi trước. Chúng ta gặp lại ở Tích Sơn nhé”, Huyết Vũ biết điều xoay người rời đi.

Lăng Khôi gật đầu.

Sau khi nhìn chằm chằm hồi lâu, Lăng Khôi đột nhiên thở dài trong lòng.

Người vợ đã ở bên mình ba năm cũng là người bản thân yêu sâu đậm ba năm, giờ đây lại quan tâm anh như thế này, Lăng Khôi cảm thấy vô cùng áy náy và tự trách.

Lần trước khi viết đơn ly hôn, Lăng Khôi cảm thấy mình sắp từ giã cõi đời và không muốn liên lụy đến một cô gái trẻ như vậy.

Sau đó, Tô Duệ Hân đã bày tỏ nỗi lòng của mình nhiều lần, Lăng Khôi vẫn luôn lạnh lùng, một là vì vấn đề ngoại hình, nhưng quan trọng hơn, Lăng Khôi đã quyết định tìm ra sự thật về cái chết của ông cụ Tô và ông cụ Đường, quyết tâm đặt chân vào giới võ thuật thành phố Trung Hải.

Tương lai mù mịt, sống chết không rõ, Lăng Khôi thật sự không muốn liên lụy đến Tô Duệ Hân.

Haizz.

Lăng Khôi thở dài, bước tới bên Tô Duệ Hân, đưa tay vuốt sống mũi xinh đẹp của cô.

"Hả”, Tô Duệ Hân tỉnh lại ngay lập tức, khi nhìn thấy Lăng Khôi, cô nghĩ mình đã nhìn nhầm, vội vàng dụi mắt, khi xác nhận đó là Lăng Khôi cô lập tức đứng bật dậy nói: "Lăng Khôi, anh đã về rồi”.

"Em ở đây đợi anh cả đêm, muộn như vậy anh đi đâu thế?", Tô Duệ Hân không có ý trách móc Lăng Khôi, ngược lại tràn đầy vui mừng.

"Ra ngoài đi giải quyết chút việc. Trời lạnh, vào phòng uống một tách trà nóng”, Lăng Khôi vào phòng trước, chủ động pha một tách trà nóng cho Tô Duệ Hân.

Tô Duệ Hân tay cầm tách trà nóng hổi, trong lòng cảm thấy thật ấm áp.

Khi cô ngẩng đầu lên nhìn thấy khuôn mặt của Lăng Khôi, trong lòng vô cùng ngạc nhiên.

So với trước đây, gương mặt của Lăng Khôi đã gầy đi rất nhiều.

Gương mặt anh hằn đầy dấu vết của sương gió và năm tháng.

Tô Duệ Hân đã không gặp Lăng Khôi hơn hai tháng.

Rõ ràng cô có rất nhiều điều muốn nói, nhưng mỗi lần lời đến môi lại không biết mở miệng thế nào, cuối cùng lại im lặng.

Sau khi nhấp một ngụm trà nóng, Tô Duệ Hân nói: "Lăng Khôi, cảm ơn anh vẫn đồng ý gặp em. Dù không biết em đã làm sai điều gì khiến anh đẩy em ra xa như vậy. Tuy nhiên, hai bản thỏa thuận mà anh đưa cho em, em đều không ký”, sau khi nói xong, Tô Duệ Hân đưa ra hai thỏa thuận.

Một thỏa thuận là quỹ ủy thác và một bản là đơn ly hôn.

"Anh đã đưa cho em. Bây giờ em sẽ trả lại cho anh”.

Tô Duệ Hân nghiêm túc nói: "Em biết anh đang nghi ngờ em, nghi ngờ người em thích là anh Lăng mà không phải là Lăng Khôi. Trên thực tế, em luôn muốn tìm anh để giải thích, cho dù anh không phải là anh Lăng, em cũng sẽ không từ bỏ anh. Cho dù anh Lăng có tốt với em đi nữa, thì đó cũng chỉ là ân nghĩa. Chỉ có anh, Lăng Khôi mới là tình yêu của em”.

"Khi em biết anh là anh Lăng, em cảm nhận được anh phải đối mặt với biết bao là mạo hiểm và áp lực. Em là người phụ nữ của anh, em chỉ muốn đứng bên cạnh anh thôi”.

Tô Duệ Hân xúc động.

Tô Duệ Hân bình thường có tâm lý rất tốt, đối mặt với sự việc cũng rất bình tĩnh và sáng suốt.

Bây giờ mất khống chế chủ yếu là bởi vì tình cảm của cô với Lăng Khôi đã giấu đi quá lâu. Hơn nữa không gặp Lăng Khôi đã hai tháng, cảm xúc của cô bỗng nhiên mất kiểm soát.

Lăng Khôi cầm hai văn kiện lên đọc kỹ: "Em, em vẫn chưa ký sao? Anh tưởng em đã ký từ lâu rồi”.

"Em không nỡ, cho dù lúc đó em không biết anh là anh Lăng, em cũng sẽ không nỡ xa anh. Ba năm nay, em đã quen có anh rồi”, thái độ của Tô Duệ Hân rất nghiêm túc.

Lăng Khôi ngồi yên, lông mày nhíu chặt vào nhau.

Cô không ký, trái lại Lăng Khôi còn tự trách mình nhiều hơn.

Trước đây Lăng Khôi đã luôn nghĩ rằng cô đã ký bản thỏa thuận, từ giờ thì sẽ không còn là vợ chồng nữa.

Cuối cùng thì cô không ký, hóa ra đều là anh tự biên tự diễn.

Trái tim của Lăng Khôi đột nhiên đau đớn.

"Lăng Khôi, Trần Lâm đã nói với em, ngày mai anh sẽ đến Túy Tiên Lầu ở Tích Sơn. Mặc dù em không biết nhiều về tình hình ở đó, nhưng em biết rất rõ rằng ở đó rất nguy hiểm. Trần Lâm nói, anh có thể sẽ chết ở Tích Sơn! Anh có thể không đi được không?", Tô Duệ Hân nghiến răng nói từng chữ một, sau đó ngẩng đầu nhìn Lăng Khôi, chờ đợi câu trả lời của anh.

Lăng Khôi rất đau lòng.

"Lăng Khôi, em là vợ của anh. Em chỉ muốn bình an vô sự bên cạnh anh. Nếu anh có chuyện gì bất trắc thì em phải làm sao đây? Đừng bỏ lại em một mình”, Tô Duệ Hân run rẩy nói.

Lăng Khôi chỉ cảm thấy trái tim mình như bị xé nát.

Lăng Khôi lấy ra một bao thuốc, châm một điếu rồi rít một hơi dài.

Sau khi đốt một điếu thuốc, Lăng Khôi bóp tàn thuốc, trả lại hai bản thỏa thuận cho Tô Duệ Hân: "Em nên ký hai bản thỏa thuận này đi. Trời đã sáng, anh cũng nên đi rồi”.

Nói xong, Lăng Khôi đứng dậy đi vào phòng sau, từ từ đóng cửa lại.

Ngoài cửa, truyền đến tiếng khóc nức nở của Tô Duệ Hân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK