Tôi không khỏe, cực kỳ không khỏe, và trong thời gian tới cũng sẽ không khỏe
Trưởng trạm —— Tô Điềm: Sắp tới sinh nhật em trai Vũ Lâm [1] rồi, mọi người có ý tưởng gì hay không để còn lên kế hoạch support.
[1] Vũ Lâm còn có nghĩa là rừng mưa.
Kể từ khi cụm từ em trai XX bắt đầu phổ biến, Tô Điềm cũng bắt đầu mặt dày sửa lại theo, khi nhắn vào nhóm sẽ gọi Lục Tử Lâm là “Em trai Vũ Lâm”, nhằm xây dựng hình ảnh “Fan chị gái”, sau đó các fan chị gái khác cũng bắt chước gọi theo, cái biệt danh này từ đó bắt đầu lan truyền ra ngoài, có điều đa số fan của Lục Tử Lâm nhỏ tuổi hơn anh ta, cho nên số người gọi “Oppa” vẫn chiếm đa số.
Sinh nhật của Lục Tử Lâm vào tháng giêng, tính kỹ thì còn 35 ngày nữa, mặc dù nhìn thì còn lâu mới đến, nhưng thực tế thì thời gian để các cô chuẩn bị cũng không có nhiều.
Phó trạm — Tử Dữu: Ai có đề xuất gì thì cứ nói ra nhá.
Weibo — chanh: Mình nghĩ là chúng ta nên mở donate trước, rồi sau đó dựa vào tiền donate để quyết định xem nên làm gì?
Nghệ thuật — Tiểu Trạch: Đồng ý.
Trưởng trạm — Tô Điềm: Thật ra thì thông thường sẽ làm vậy, nhưng giờ nhiệt độ của Lục Tử Lâm đang tăng lên, cơ sở fan ở đây, cũng có một số fan bao gồm cả chúng ta đang liên tục đào lại một ít video của Lục Tử Lâm lúc còn học đại học, cùng với lịch sử đen tối lúc anh ấy quay quảng cáo nữa, mấy thứ này đều có thể kéo dài nhiệt độ của fan.
Nghệ thuật — quả vải: Trưởng trạm bắt đầu lớp học online, mau lấy ghế ra xếp hàng đi.
Weibo — thời tiết: Tui đã vác sô pha ra chiếm chỗ rồi đây.
Content — hoa lê: Why tại sao mị lại chậm chân rồi?
Trưởng trạm — Tô Điềm: [ đỡ trán.jpg] Mọi người đừng có trêu tớ nữa.
Phó trạm — Tử Dữu: Tiểu trong suốt cầu Tô Điềm đại đại liếc em một cái, chỉ điểm cho em với.
Trưởng trạm — Tô Điềm: Tử Dữu đừng làm ồn nữa. Để tớ nói tiếp nào, tớ cảm thấy, Lục Tử Lâm đang bận đóng phim nên sẽ không xuất đầu lộ diện, như vậy rất dễ bị người qua đường lãng quên, đồng thời hiện giờ muốn kêu gọi các fan tích cực tham gia là rất khó, cho nên trước tiên chúng ta phải làm gì đó để giải quyết vấn đề này đã.
Nghệ thuật — quả vải: Nhưng những gì có thể support cũng chỉ có chạy quảng cáo ở trạm tàu điện ngầm, chạy màn hình led ở Quảng Trường Thời Đại, hay là làm việc công ích, tính đi tính lại cũng không có nhiều. Mà làm support thì đều phải dùng tới tiền, như có nhà hợp tác với United Airlines để làm support đấy [2], tớ tính sơ cũng tầm 300 vạn (3 triệu tệ ~ 12 tỷ vnđ) rồi, nếu giảm tiền donate đi thì các Trạm tỷ vẫn phải bù thêm 30 vạn.
Phó trạm — Tử Dữu: Cái này cũng đúng, giờ đu idol cũng khó ghê ấy, tiêu tiền thì thôi đi, lại còn phải tốn chất xám nữa, có chiêu nào thì người ta cũng dùng hết cả rồi, năm đó bọn tớ là người đầu tiên mua quyền đặt tên cho ngôi sao, kết quả là sau đó mọi người đều bắt chước mua theo, chả có ý tưởng nào mới cả.
Hiện tại Tử Dữu đã không còn kiêng kỵ khi nhắc tới trạm cũ nữa, những việc này trong lòng mọi người đều biết, hai người đều đã buông xuống nên cũng không có gì cần che giấu.
Tài nguyên — cá mặn: Ai nói không hả, bây giờ mua ngôi sao đã không còn là chuyện hiếm lạ gì nữa, nhưng fan còn có thể mua tước vị nữa mà.
Trưởng trạm — Tô Điềm: Chúng ta đừng quan tâm xem nhà khác làm như thế nào nữa, giờ chúng ta tập trung vào nhà mình thôi, đầu tiên đưa ra một vài phương án trước, sau đó sẽ xem xét tính khả thi của từng cái một, các cậu cứ suy nghĩ thoải mái lên, đừng quá bi quan về vấn đề tiền nong, cho dù tiền donate không đủ thì chúng ta còn có thể hợp tác với các trạm khác mà.
Phó trạm — Tử Dữu: Có lẽ chúng ta có thể liên hệ thử với Ngân Thần, nếu phương án của chúng ta đủ tốt thì có thể yêu cầu công ty bỏ vốn nha.
Tài nguyên — cá mặn: Xin bộ trưởng xem xét.
Content — hoa lê: Xin bộ trưởng xem xét.
Weibo — thời tiết: Xin bộ trưởng xem xét.
Trưởng trạm — Tô Điềm: Để tớ suy nghĩ lại đã, lúc trước tớ cảm thấy không ổn, bởi vì support vốn là một loại tâm ý của fan dành cho idol, nếu để công ty trả tiền thì nó có thể trở thành một loại tuyên truyền mất. Có điều hiện tại, Lục Tử Lâm đã công khai tỏ thái độ không nhận quà, cũng là hy vọng các fan sẽ không tiêu tiền vì mình. Như vậy nếu fan và công ty quản lý hợp tác với nhau ngược lại có thể xem như là một cách hay, nhưng để công ty quản lý làm hết toàn bộ thì không thích hợp, cho nên chúng ra cũng phải có cống hiến nhất định mới được.
Thấy Tô Điềm nói chuyện thoải mái, mọi người càng hăng hái hơn, dám nghĩ nhiều hơn.
Tài nguyên — cá mặn: Tui có một ý tưởng vô cùng táo bạo……
Content — hoa lê: Thật không dám giấu, mị cũng có.
Phiên dịch — hơi hơi: Tui cũng có……
Quả nhiên, trong chốc lát đã có rất nhiều người nảy ra ý tưởng, tổ công tác tán gẫu mà cứ tưởng bị spam vậy, Tô Điềm ngồi trước màn hình nhìn kế hoạch của các cô ấy mà trợn mắt kinh ngạc, các cô ấy đúng là dám nghĩ đấy.
Trưởng trạm — Tô Điềm: Tớ nghĩ chúng ta không nhất định là phải chọn một cái đâu, chúng ta có thể làm theo từng giai đoạn một, sẽ có ba dự án support quy mô lớn, mỗi dự án chia dưới dạng một hai ba quả bom.
Trưởng trạm — Tô Điềm: Ý kiến của mọi người tớ đã nhận được rồi nhé. Tớ sẽ làm lại một bản kế hoạch support chi tiết, ngày mai sẽ gửi vào nhóm để mọi người xác nhận nhé.
Content — hoa lê: Chị vất vả rồi ạ!
Phiên dịch — Tố Tố: Chị vất vả rồi ạ!
Phiên dịch — hơi hơi: Chị vất vả rồi ạ!
Phụ đề — vờn quanh: Chị vất vả rồi ạ!
Video — A Sa: Chị vất vả rồi ạ!
……
Đêm đó Tô Điềm lập tức rèn sắt khi còn nóng làm ra một bản kế hoạch support, ngày hôm sau khi gửi vào trong nhóm, lại làm dấy lên một làn sóng thổi phồng thương mại.
Video — A Sa: Chị Tô Điềm đúng là thần năng suất mà!
Phụ đề — lộ thiên: Chị Tô Điềm đúng là thần năng suất mà!
Phiên dịch — hơi hơi: Hơn nữa còn rất hoàn chỉnh, mỗi một bước đều được lên kế hoạch rất cẩn thận, đến lúc bắt tay vào làm cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Phiên dịch — Tố Tố: Những người khác còn chưa rời giường à? Còn không mau vào khen Trạm tỷ đáng yêu của mấy chế đi?
Weibo — chanh: Ha ha ha hoả tốc chạy tới đây!
Trưởng trạm — Tô Điềm: Ngày thường kiểm soát bình luận chắc cũng chạy như này ha.
Phụ đề — lộ thiên: Tổ kiểm soát bình luận của chúng ta cực kỳ nhanh luôn, với tốc độ của đội đặc công Đường Đường hàng xóm kia thì không thể nào đuổi kịp người của tổ chúng ta được đâu.
“Đội đặc công Đường Đường” là tổ vote cho Lục Tử Lâm được thành lập cách đây không lâu, nguồn gốc của tên này là do Lục Tử Lâm đã đăng ảnh con mèo “Đường Đường” của mình lên Weibo, có điều về cơ bản thì tổ kiểm soát bình luận và tổ thanh lọc cũng không khác nhau là mấy, loại tổvote này cũng không có nhiều thành viên lắm, kết cấu cũng không phức tạp, nhưng về cơ bản những fan có trách nhiệm đều sẽ tham gia vào tổ hoặc nhóm nào đó, trong nhóm này cũng không có gì bận rộn hết, đại khái như sau:
Trong khu bình luận của Account marketing đó, những ai là thành viên sẽ bình luận bằng hình ảnh, còn không phải thành viên thì phải tranh được vị trí đầu để bình luận.
Vừa rồi có diễn viên tiền bối, đừng có bình luận khắt khe quá, nhớ phải khen diễn viên tiền bối đấy!
Hôm nay đã vote chưa vậy? Các bạn thật sự muốn nhìn thấy oppa tụt lại phía sau người khác đấy à? Xong đến lúc đó lại than khóc? Có cần bơm ít máu gà để tỉnh táo lại không?
Nhắc nhở hằng ngày, hôm nay các bạn đã tương tác với các trạm chưa? Đăng bài trên siêu thoại chưa? Đã lên level [2] chưa? Hãy cố gắng tận dụng năng lượng mặt trời đi, nếu không là không thể hâm nóng bình luận được đâu.
……
Tuy nhiên loại tổ này quản lý tương đối phức tạp, các thành viên được thêm vào rất hỗn tạp, cho nên Tô Điềm không muốn nhúng tay vào, chẳng may bên trong xé nhau, rất dễ xảy ra chuyện.
Nhưng cái này thì để sau hãy nói, còn giờ Tô Điềm phải đi liên hệ với Ninh Trạch Ngôn sau khi xác nhận các thành viên trong tổ đều không có ý kiến gì về kế hoạch support sinh nhật cho Lục Tử Lâm.
Sau hôm Ninh Trạch Ngôn bị ốm đó thì không có liên lạc với Tô Điềm nữa, Tô Điềm cũng có gửi tin nhắn qua hỏi han tình hình sức khỏe của Ninh Trạch Ngôn, nhưng Ninh Trạch Ngôn không có trả lời cô.
Ngay cả lịch trình bay đầu tiên cũng được biết thông qua nhân viên có liên quan tới Lục Tử Lâm, trong tình huống bình thường nhân viên của công ty quản lý sẽ giữ liên lạc với các trạm lớn, thời gian chuyến bay, lịch trình ghi hình chương trình đều sẽ tiết lộ cho “fan đầu đàn” đầu tiên, sau đó fan đầu đàn lại báo cho các fan khác biết.
Và hiển nhiên, Tô Điềm chính là một trong số đó.
Chính vì sự thuận tiện này, Tô Điềm mới không cần phải liên lạc với Ninh Trạch Ngôn trong khoảng thời gian này.
“Alo.” Mặc dù không trả lời tin nhắn của cô, nhưng Ninh Trạch Ngôn vẫn nhận điện thoại của cô rất nhanh.
“Tôi đã gửi cho ngài một file vào WeChat rồi đấy, ngài kiểm tra một chút nhé, đây là bản kế hoạch support sinh nhật cho Lục Tử Lâm của chúng tôi, trong đó có dự án đầu tiên, hy vọng Ngân Thần có thể hỗ trợ giúp chúng tôi.
Ninh Trạch Ngôn không nói gì mà cúp điện thoại luôn.
Tô Điềm cũng không nghĩ nhiều, có lẽ Ninh Trạch Ngôn đang không tiện nói chuyện, Tô Điềm nghĩ muộn một chút rồi gọi lại sau vậy.
Chờ mãi mới đến buổi tối, Tô Điềm lại gọi cho Ninh Trạch Ngôn, lần này cũng mới có mấy giây đã nhận.
“Alo.”
“Ninh tổng, anh đã xem tài liệu tôi gửi cho anh chưa?”
“Đô đô đô đô đô đô ——”
Tô Điềm khó hiểu, nếu Ninh Trạch Ngôn có việc thì cứ trực tiếp tắt máy không phải được rồi sao? Cần gì phải nghe máy để rồi cô còn chưa nói xong đã cúp máy, chẳng lẽ đang giận à?
Nhưng Tô Điềm có bổ đầu cũng không nghĩ ra được tại sao Ninh Trạch Ngôn tức giận, đã lâu rồi bọn họ chưa liên lạc, nhưng cho dù mình có muốn thì cũng không có cơ hội để chọc anh ta tức giận.
Nhưng Tô Điềm lại lo mình đã suy nghĩ nhiều, bèn nghĩ thôi cứ cách một tiếng lại gọi cho Ninh Trạch Ngôn vậy, cho dù lại không nghe máy nữa thì chắc Ninh Trạch Ngôn cũng sẽ gửi tin nhắn báo một tiếng chứ nhỉ.
Một giờ sau.
“Alo.”
“Alo, Ninh tổng anh đừng cúp máy, nếu anh đang bận thì cứ ừ một tiếng là được, đợi anh rảnh tôi lại gọi lại sau.”
“Tôi không bận.”
“Không bận thì tại sao lại cứ cúp điện thoại của tôi?”
Ninh Trạch Ngôn không nhanh không chậm, giọng nói lạnh nhạt: “Cho nên, mỗi lần em tìm tôi chỉ để nói chuyện công việc?”
“Tôi nào có, rõ ràng tôi còn nhắn tin hỏi thăm sức khỏe của anh mà? Là anh không trả lời tin nhắn của tôi đấy chứ.” Sao cuộc đối thoại giữa bọn họ lại có chiều hướng kỳ lạ như vậy chứ? Đây không phải là cuộc đối thoại mà đối tác nên có và cũng không phải là cuộc đối thoại mà bên A và bên B nên có.
Ngón trỏ và ngón giữa của Ninh Trạch Ngôn gõ nhẹ hai cái vào mặt bàn làm việc, đến Tô Điềm cũng có thể nghe thấy: “Người bệnh nặng bị mất liên lạc, sao em không gọi điện hỏi một tiếng?”
Ninh Trạch Ngôn chán nản, tin nhắn thì chỉ có bốn chữ, không có một chút tâm ý nào cả, chỉ đơn giản là làm cho có lệ mà thôi.
“Là lỗi của tôi, bây giờ tôi bù lại có được không, sức khỏe của Ninh tổng đã tốt hơn chưa ạ? Nếu đã khỏe lại rồi, vậy phiền Ninh tổng kiểm tra tài liệu giúp tôi một chút nhé.”
Bắt đầu, chuyển tiếp, kết thúc của Tô Điềm đều là tài liệu. Cô không quan tâm Ninh Trạch Ngôn đã bị hỏng dây thân kinh nào, chỉ cần Ninh Trạch Ngôn đưa tiền làm support thì cái khác đều dễ nói.
Suy cho cùng người có thể chi tiền, cũng chỉ có cha đẻ bên A.
“Tôi không khỏe, cực kỳ không khỏe, và trong thời gian tới cũng sẽ không khỏe.”
“Đô đô đô đô đô ——”
Điện thoại lại bị cúp.
Tô Điềm không hiểu ra sao, tại sao cái gì cô cũng chưa làm mà chạm vảy ngược của Ninh Trạch Ngôn rồi?