Ông ta sau khi bị anh đá vào bụng và mặt cho thì vừa đau vừa tức tối mà bò dậy hỏi anh.
''Chủ tịch Vương anh ,anh sao anh lại đánh tôi..?
''Tôi là tìm người giải tỏa giúp cậu mà !
Tìm người giải tỏa thật nực cười mà chủ tịch nhà anh mà cần tìm người giải tỏa sao,vậy phu nhân nhà anh thì không tính là người à.
Anh không nói không rằng đi lại chỗ lão ta dùng mũi giày dẫm vào tay lão khiến lão ta la lên 1 cách thống khổ.
''Ông nghĩ người như ông đủ tư cách để được vào khách sạn của tôi à,tôi để ông vào đây là cho ông 1 phần mặt mũi rồi, ông ở đây lại còn dám lên tiếng chê khách sạn của tôi à,ông nghỉ mình đủ bản lĩnh không ?
Giờ này thì ông ta không những đau mà còn sốc hơn nữa khi biết đây là khách sạn của anh,ông ta không nghỉ ngoài kinh doanh đá quý ra anh còn kinh doanh thêm khách sạn nữa, nếu ông ta biêt được có 10 lá gan ông ta cũng không dám nói vậy đâu.
Những người có mặt trong phòng trừ quản lí và trợ lí của anh ra thì ai cũng ngạc nhiên khi anh là chủ tịch của khách sạn.
Cô cũng vậy cô chỉ biết anh kinh doanh thôi chứ không nghĩ anh là chủ tịch của khách sạn cô đang làm nữa, vậy có nghĩa chồng cô là người giàu có và có địa vị cao.
Cô ta cũng không khác cô là bao thậm chí còn hơn nữa khi không nghỉ anh lại là chủ tịch của cô ta ,vậy mà cô ta không nhận ra từ đầu còn lầm tưởng anh là nhân viên quèn nữa giờ thì cô ta phải làm sao để câu dẫn anh đây.
Đang mãi mê suy nghĩ thì tiếng hét chói tai của ông ta lại lần nữa vang lên khi anh càng dẫm chân mạnh hơn, bàn tay ông ta như muốn gãy ra luôn vậy.
''Ông còn nói tìm người giải tỏa cho tôi à?
Ông ta cứ nghĩ là anh thích vội vàng nói.
''Đúng đúng những cô gái kia cậu ưng ai tôi sẽ có cách để họ phải phục vụ cậu ạ!
''À cách à cách như cái lúc nãy ông định dùng trên người của vợ tôi à!
Giờ thì cả gian phòng im lặng đến nín thở khi lời nói anh vừa phát ra nó lạnh đến mức làm người trong phòng phải run lên 1 cái.
Đại não ông ta ngưng đọng khi anh nói vợ anh ,ai là vợ anh chẳng lẽ là cô gái lúc nãy sao ,sao có thể chứ sao cô ta lại là vợ anh được chứ.
Không để ông ta suy nghĩ nhiều anh đã lên tiếng.
''Đúng như ông đang nghĩ người con gái mà ông vừa nói là phục vụ ông 1 đêm kia là vợ của tôi!
Lần này thì không chỉ lão ta mà tất cả những người có mặt trong phòng lúc này đều phải bất ngờ.
Cô không nghĩ anh sẽ nói ra ,nhưng thật sự anh đã nói, 1 chút gì đó vừa giận nhưng lại vừa vui làm cô không biết phải nói gì chỉ đứng chôn chân 1 chỗ.
Còn quản lí và cô ta thì cũng không khác là bao,quản lí không ngờ người nhân viên mà ông quản lí lại không phải nhân viên mà là bà chủ của nơi này, may mà trong thời gian qua ông cũng không làm gì đắc tội với bà chủ nếu không chắc ông phải nghỉ việc mất.
Còn cô ta thì vẫn không tin được cái vị trí mà cô ta mơ ước lâu nay lại dành cho người mà cô ta gét nhất, cô ta nhất thời cả kinh mà lên tiếng.
''Chủ tịch người đùa sao ,cái con nhỏ quê mùa này làm sao lại là vợ của chủ tịch được ạ!
Anh vẫn đứng đấy không có ý rời chân ra khỏi tay ông ta ,cô thì thấy anh mãi vẫn cứ đứng im không có ý định nói gì thì trong lòng đã có chút buồn.
''Nhưng rất tiếc cái con nhỏ quê mùa đó là con dâu của tôi ''
Cả anh và cô đều giật mình khi nghe giọng nói này, tất cả đều đổ dồn ánh mắt ra phía cửa.
Trước cửa 1 người phụ nữ ăn mặc sang trọng quý phái đang đứng đó, cạch bà là 1 cô gái với vẻ mặt xinh xắn.
Bà bước đến bên cô nắm lấy tay cô hỏi han cô 1 cách vội vàng như sợ rằng nói chậm 1 chút cô sẽ bị gì đó.
''Con gái của mẹ có bị sao không con ,bị thương chỗ nào nói mẹ nghe,ai ức hiếp con nói mẹ mẹ giúp con xử lí bọn họ''
''Phải đấy chị dâu chị không sao chứ !
Cô ngỡ ngàng vì những hành động của bà và cô em chồng của mình, cũng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh mà nói với bà.
''Dạ mẹ con không sao hết mẹ yên tâm,chị không sao không bị thương đâu. ''
Sau khi nhìn cô 1 lượt từ đầu đến chân mới yên tâm là cô không bị làm sao thì bà mới quay qua nhìn người phụ nữ vừa lên tiếng lúc nãy.
''Chứ cô nghĩ con dâu tôi không phải vợ của chủ tịch của cô thì là cô à''
Cô ta nhất thời á khẩu không nói nên lời chỉ đành im lặng, không ngờ con nhỏ quê mùa đó thật sự là vợ của chủ tịch của mình.
Sau khi bà nói xong với cô ta thì quay qua anh,ánh mắt trầm xuống đã giảm bớt độ ấm mà nói.
''Không biết ở đây đã xảy ra chuyện gì và cách giải quyết của con ra sao nhưng con đã làm con dâu mẹ buồn chiều về con sẽ biết tay mẹ.''
Bà nói xong còn chưa kịp để anh phản ứng thì đã bước lại chỗ cô cùng với Ngọc Nhi đưa cô ra ngoài rồi để lại cho anh 1 câu.
''Con xử lí công việc ở đây đi, mẹ đưa con dâu ra ngoài cho khuây khỏa, xử lí xong lo về nhà sớm mẹ đợi ''
Mẹ anh chỉ để lại 1 câu đơn giản nhưng anh biết đằng sau sẽ không đơn giản chút nào.
Anh rời chân khỏi bàn tay của lão ta sau đó lại ghế ngồi xuống và bắt đầu đưa ra lời phán xét cuối cùng.
Đem ông ta về Thiết Long Bang không cho ông ta chết.
Còn cô ta cho nghỉ việc và phong sát trong toàn thành phố này cho tôi, còn ông thân là quản lí cấp cao của khách sạn này mà lại không thể quản tốt nhân viên của mình thì tự kiểm điểm lại đi, trừ 1 tháng lương của ông nếu còn tái phạm thì tự ông biết tôi không cần nói nữa, còn nữa ông nên xem xét lại tất cả nhân viên trong khách sạn này 1 lượt đi.
Nói rồi anh rời đi để lại đống con người đó chẳng biết kêu ai nhờ ai.
Danh Sách Chương: