Trương Thiên Nhất vừa dứt lời, một người đang canh giữ bên chậu than lập tức gật đầu rồi xoay người đi.
Một lúc sau, bên ngoài có tiếng xe nổ máy.
Trương Thiên Nhất tức giận quay lại, thấy chúng tôi đều đang nhìn anh ta, anh ta bình tĩnh lại, trầm giọng: "Tiếp tục đi."
"Nhà họ Trương ở Vân Hải đúng là nóng tính thật đấy." Mặc U hừ lạnh, ra hiệu bảo tôi tiếp tục.
Tôi nhìn Trương Thiên Nhất: "Nếu đã điều tra thì nhân tiện kiểm tra lại quan tài ma và "quan tài người" làm từ đầu lâu có bị họ mang đi luôn không."
Bây giờ nhớ lại, tôi sợ âm mưu này đã bắt đầu từ trước bảy năm trước.
Có lẽ Cửu Lão đã lên kế hoạch trong hai năm ngay khi quan tài người xuất hiện, sau đó mới tìm cơ hội ra tay từ Câu Bà Tử và Lý Cúc Hoa.
Lúc ấy nhà họ Trương và Mặc U đều quan tâm tới quan tài người mà bà ngoại tôi đóng, hoàn toàn không chú ý tới quan tài ma và "quan tài người" làm từ mười mấy người chết kia.
Đội trưởng Tần nói đã thiêu hủy tất cả nhưng rất có thể chúng đã được đưa về chỗ Cửu Lão.
Dù biết chuyện năm đó, nhà họ Trương ở Vân Hải cũng không tham dự do quan tài người nhà họ xảy ra vấn đề.
Nhưng động vào tôi, bọn họ lại kiêng kị nhà họ Trương.
Trần Truyền bị yêu thi nhập vào người, tôi suýt bị kéo xuống u minh, quan tài người cũng gặp vấn đề, Mặc U và nhà họ Trương cũng không còn nhiều tâm trí để quan tâm đến tôi..
Sao có thể có nhiều sự trùng hợp như vậy?
Chẳng lẽ quan tài người gặp bất thường có liên quan đến Cửu Lão?
Nghe tôi nhắc nhở, Trương Thiên Nhất lập tức gọi một cuộc điện thoại, nhưng chưa kịp nói gì, anh ta đã che di động, nói với tôi: "Đội trưởng Tần chết rồi. Lúc người của chúng tôi tìm tới, hắn chỉ còn một lớp da, bên trong trống rỗng, có khả năng do hoạ sĩ vẽ xác bên Cửu Lão làm. Tôi đã bảo họ mang bộ da về xem xét, biết đâu có thể từ phù văn trên lớp da tìm được kẻ làm việc này."
Nói xong, Trương Thiên Nhất tiếp tục nói chuyện điện thoại.
Lần này anh ta dùng mật ngữ, tôi nghe không hiểu lắm.
Chẳng trách mấy năm nay tôi không gặp đội trưởng Tần, hắn gặp vấn đề gì thì chỉ gọi điện cho tôi.
Có lẽ hắn sợ bị tôi nhìn ra lớp da và các bộ phận bên trong không phải của cùng một người.
Hoạ sĩ vẽ xác sao?
Lại thêm một nhân tài.
Cửu Lão đúng là lợi hại!
Mặc U ở bên nheo mắt khinh thường: "Kế hoạch lớn đấy! Triển khai một lần hai phương án cũng chẳng mất mát gì!"
Tôi cũng hiểu ra vấn đề.
Lúc Trần Truyền tới cửa hàng quan tài, tôi suýt bị kéo xuống u minh.
Lần này vì xác chết đứng, tôi bị kéo thẳng xuống đó, còn bị hút rất nhiều máu. Nếu không thể kịp thời thoát ra, tôi sẽ biến thành cái xác khô, người dưới cõi âm chẳng mất mát gì. Nhưng nếu tôi ra ngoài được, tôi sẽ đoán được cách làm quan tài người như bây giờ.
Tôi hít sâu một hơi, nói với Mặc U: "Trong tay chúng vẫn còn thứ gì đó có thể kiểm soát hoặc đe dọa tới tôi."
Nếu không, họ làm nhiều việc như vậy chỉ để tôi nhớ ra cách làm quan tài người thì quá vô lý.
Nghe tôi nói vậy, Mặc U nghiêm túc hỏi tôi: "Cô nhớ ra rồi sao?"
Trương Thiên Nhất cũng nhìn tôi.
Tim tôi như muốn ngừng đập.
Long Linh đột nhiên có một thắc mắc: "Cô nói cấy tóc có thể lấy được dữ liệu của một người ở thời gian thực, thế những gì cô biết được vào lúc này có bị truyền tới cơ thể đang được cấy tóc không?"
Lỡ như không chỉ có một cái xác chết đứng thì sao?
Tốn bao nhiêu công sức thế lực đứng sau chỉ làm ra một phiên bản thôi?
Long Linh sợ hãi chỉ vào cái xác chết đứng: "Đây là người chết, lỡ vẫn còn một người sống giống hệt Quan Cửu, còn là... Còn là một "Quan Cửu" khác thì sao?