Đôi tay yếu ớt không ngừng chống chế lên vai rắn chắc, rất sợ cảm giác bị xâm phạm, những nụ hôn đáng nhẽ dành cho chồng cô vậy mà lại bị kẻ này hôn không biết bao nhiêu lần rồi?
Vốn là nhân ngư chẳng hiểu nổi hành động của con người, hắn sờ soạng cô đến mức bứt thiết khó chịu khóc ngâm.
Ngón tay lạnh lẽo khẽ vân vê lên phiếm môi ửng hồng, chiếc cằm tinh xảo lấp lánh toàn mật ngọt của người đàn ông, cô uất ức gắt gao túm chặt vào vạt áo hắn, nghiến răng trừng mắt ướt như chửi rủa hắn.
" Có lẽ ta không nên đối xử độc ác với em như vậy...
Tiểu công chúa của ta, giọng nói của cô là âm thanh hay nhất ta từng nghe trên lục địa này
Có muốn tiếp tục nói chuyện không?
Nếu muốn, nhanh chóng đưa lưỡi vươn ra, ta trả giọng nói cho em "
Hắn dụ hoặc cô, chẳng đợi cô kịp hiểu liền nằm phủ trên cơ thể mảnh mai, làm cô mất đi tất thảy cơ hội chống cự.
Trong đầu hỗn loạn muốn tìm lại tiếng nói của mình, run rẩy khóc làm theo hắn yêu cầu, đưa đầu lưỡi phấn nộn ra, ngay lập tức bị hắn cuốn lấy ra sức mút.
Không có tiếng nói, cô kêu không ra âm, dưới đáy lòng sợ hãi cực hạn với người đàn ông này, cô đã từng coi hắn là bạn bè, không nghĩ tới hắn lại độc ác giả dối như vậy.
Hắn giữ tay không yên phận bên dưới chặt chẽ, hôn môi không đủ lại hôn một đường nóng dọc từ hõm cổ xuống khe ngực đầy đặn, cố tình cắn lấy nụ hoa ửng hồng sưng táy lên.
Linh Lan kêu khóc đáng thương như hoa lê sau mưa, vặn vẹo thân thể kiều mị thướt tha như dây đằng cuốn chặt. Hắn chôn mặt vào đôi tuyết nhũ no đủ, ở nơi không nhìn thấy cười lên u ám, sau đó ngẩng mặt lên.
" Mở hai chân ra để ta tiến vào
Về sau ta sẽ lấy dược cho em, trả lại tiếng nói "
Trên gương mặt anh tuấn ôn như tươi cười nói ra giao dịch này làm Linh Lan trố mắt nhìn. Cô căn bản không hiểu mở hai chân ra thì sẽ thế nào, thậm chí hắn gọi " tiến vào " là cái gì vào?
Tất cả cô đều không hiểu, chưa kịp suy nghĩ kĩ thì hắn đã quỳ lên giường, chậm rãi tách chân cô rộng hết cỡ sang hai bên. Khi còn là người cá ở giữa háng sẽ không có kết cấu như thế này, cô tự nhìn xuống vẫn ngơ ngác không hiểu gì.
Hắn dùng ngón tay khảy nơi đó, cô lập tức co rúm lại trừng lớn đôi mắt, khó chịu rấm rức khóc, không hiểu cảm giác kỳ quái khi hắn sờ vào này là kiểu gì.
" Nơi này thật đẹp, khiến người ta muốn căng bạo, muốn làm nát nó ra "
Gương mặt người đàn ông tuấn mỹ tươi cười có nét quỷ dị, đôi mắt hắn đã vương tơ máu đỏ, thở hổn hển nói làm cô cảm thấy nguy hiểm sắp đến gần.
Ngón tay còn đang khảy đó thế mà nhanh chóng chui vào trong, Linh Lan giật nảy mình khép nép hai chân lại, cong người chồm lên kéo tay hắn ra.
Hắn tàn nhẫn vương tay kia cường ngạnh đẩy cô ngã ra giường, nhanh như chớp bóp lấy cần cổ bé nhỏ, uy hiếp.
" Nằm im, không nghe ta bẻ cổ "
Linh Lan sợ chết không dám chống đối, như chú sóc co ro hai tay run rẩy.
Trong căn phòng sang trọng tràn đầy hương thơm hoa tươi, tiếng hắn thô suyễn, giữa háng công chúa nhân ngư bị hắn dùng tay cắm chảy đầy nước, cô hoảng loạn nhíu mày lại càng xinh đẹp.
Lãnh Đình lặng ngắm cô, trân trọng hôn lên tay cô, trong ánh mắt đa tình hàm chứa sự tham lam cùng phóng túng, cười cười nói.
" Lạnh không? Vận động một chút rất nhanh sẽ nóng người lên "
Hiện tại hắn đã cưỡng chế đem giao đuôi biến thành chân người, đầy đủ phần dưới. Thế nhưng trong xương tuỷ xuất thân của cô gái vẫn là người cá, mang theo hơi thở biển lạnh lẽo.
Rất nhanh cô bị hắn ôm lan nhiệt nóng truyền sang, mồ hôi ướt nóng cọ xát lên thân thể non mềm của cô. Hắn cảm thấy trên đời này thơ ca đẹp nhất cũng không bằng một phần vẻ đẹp của cô.
Dục hỏa thiêu đốt hắn mất kiên nhẫn chóng cởi đồ mình ra, cơ thể hoàn mỹ lồ lộ trước mắt cô gái. Bình thường cô nhìn đã quen, vốn có gì đặc biệt cho đến hôm nay hắn cởi luôn chiếc quần duy nhất cô liền giật bắn, tự dưng lại sợ hãi gấp bội phần.
Cái thứ dài dài trướng cao chĩa thẳng giống lưỡi dao, cứ như hung khí, hắn có nhưng cô lại không có, sợ là hắn dùng thứ đó giết cô.
Hắn nắm lấy hai chân mở ra đặt bên hông, bàn tay to lớn chỉ cần dùng chút lực lên eo nhỏ thu yếu đã khiến cô không động đậy nổi. Hắn mấy năm nay chinh chiến, thân thể cường tráng hơn kẻ khác rất nhiều, chỉ cần động tác nhỏ thì khung xương mỏng manh này của cô sẽ bị hắn nghiền nát.
Dục vọng hừng hực như lửa thiêu đốt tia lý trí cuối cùng của hắn, thúc giục nhanh chóng tiến vào trong cơ thể cô.
Dị vật đã sớm bừng bừng khí thế, hung dữ thô trướng, hắn liều mạng cắm vào trong. Linh Lan bị đau đớn run bần bật, đóa hoa nhỏ bé bị thứ to lớn đó nhét vào sâu bên trong trướng rất khó chịu.
Mặc dù hắn đã kích thích cô ướt, nhưng lần đầu của con gái chưa bị khai thác bao giờ rất chật hẹp, cảm giác này khiến hẳn điên máu, mặc kệ cô sợ hãi khóc lóc thế nào, hắn vẫn mạnh mẽ đâm vào, hắn không hề muốn dừng cảm giác sướng đến tột cùng này lại.
Bên dưới nệm hoa lệ ướm lên dòng máu nhạt, tiểu công chúa kêu khóc thê lương nhưng vẫn xinh đẹp, yếu đuối làm người đàn ông thú d.ục càng loạn muốn chà đạp thân thể băng thanh ngọc khiết.
Biết cô đau, hắn cũng biết lần đầu của con gái đều rất đau, động tác ra vào cũng chậm đi một chút, hắn nhẹ nhàng vuốt ve thân thể, hôn nhẹ nhàng lên bầu ngực tuyết trắng an ủi cô, cố gắng để cho cô dần thích ứng với hắn.
" Ngoan, bình tĩnh, ta chỉ làm như vậy với người ta yêu
Nam nữ loài người hoan ái chính là thế này
Em đã là của ta, sau này chúng ta ngày ngày sẽ ở bên cạnh nhau, làm nhiều hơn nữa... "
Hắn thô suyễn khàn khàn nói ra khát vọng với cô, vừa mới cắm vào trong đã cảm nhận được tứ phía thịt non mềm mại, phi thường mỹ diệu. Nếu không phải sợ cô đau đớn, hắn đã sớm hung hăng ăn tươi nuốt sống.
Suốt bao nhiêu năm hắn chỉ đói khát chém giết, biết bao nhiêu mỹ nữ dâng lên đều không thể kích thích bản năng nguyên thủy của hắn. Chưa bao giờ được nếm trải mùi vị sắc dục, cô là người đâu tiên cũng sẽ là người cuối cùng hắn cho phép bản thân buông thả.