• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chỉ cần không phải là quân đội lớn tới, chúng ta đều có thể đối phó được bọ chúng.”

“Hừ. Đợi đến khi lãnh địa của chúng ta lớn mạnh hơn chút, chắc chắn sẽ tìm bộ lạc Yêu Tinh này và tiêu diệt nhuệ khí của chúng.”

Tông Thận quơ quơ quả đấm, ngữ khí lạnh lùng.

Bọn Yêu Tinh đáng chết này, dám bắt nạt thuộc hạ của hắn!

Xem ra đám Yêu Tinh đó hình như đã chiếm giữ phía bắc dãy núi.

Bởi vì cái gọi là một núi không thể chứa hai hổ, khi lãnh địa dần dần mở rộng, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ đối đầu.

Phát hiện sớm có thể chuẩn bị sớm!

Tông Thận yên lặng nhét bộ lạc Yêu Tinh kia vào trong mục tiêu đối địch.

Xuyên tới đây cũng được một ngày.

Độ chấp nhận của hắn đối với thế giới này càng ngày càng cao.

Thế giới có thể có lang kỵ binh, nữ thợ săn Ám Dạ thì xuất hiện thêm Yêu Tinh cũng không tính là gì.

Yêu Tinh là một loại sinh vật hình người trong truyền thuyết, da có màu xanh.

Cũng không khác thú nhân và địa tinh là bao.

Bình thường đều có tai dài nhọn.

Yêu Tinh là một loại sinh vật trong thần thoại xưa của phương Tây, được miêu tả và ghi chép có liên quan trong rất nhiều trò chơi, hoạt hình và chuyện xưa.

Con người thường có lòng căm thù rất lớn với loại sinh vật hình người kia.

Ngược lại cũng vậy.

Lúc này, thịt sói nướng trong bếp lò đã nấu xong.

Nấu bằng bếp lò không cần hao tổn tâm trí của mình.

Chỉ cần cung cấp nguyên vật liệu, lựa chọn chế độ mà mình muốn nấu là có thể tự động nấu nướng.

Tông Thận lấy thịt sói đã nướng xong ra.

Đưa cho Colby một miếng, đặt một miếng thịt khô không rõ vào trong xô nước.

Cái này là chuẩn bị cho Fenrir.

“Colby, ngươi làm rất tốt, tối nay ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi.”

Tông Thận nói một câu khích lệ với Colby.

Sau đó hắn đi ra khỏi nhà lá, chuẩn bị phát đồ ăn.

Lúc này, một thông báo về sự trung thành xuất hiện.

“Vì sự chân thành của ngươi”

“Nên độ trung thành của lang kỵ binh Colby đối với ngài tăng lên 10 điểm, mức độ trung thành hiện tại là 90”

Độ trung thành của Colby tăng vụt lên, đã biến thành 90 điểm.

Tông Thận nhìn lướt qua rồi phất tay đóng lại thông báo.

Hắn để lại cho mình một miếng thịt sói nướng.

Đưa cho Luna một miếng thịt sói nướng và một miếng thịt khô.

Còn lại bảy miếng thịt sói nướng.

Nhưng lại có mười một nông phu, phải chia như thế nào cũng là một vấn đề.

Thiết Trụ, Nhị Cẩu, Cẩu Đản, ba tên nông phu này là những nông phu đi theo Tông Thận đầu tiên.

Mặc dù ban đầu có chút lười biếng nhưng vẫn làm việc chăm chỉ hơn nửa ngày.

Về tình về lý, ba người bọn họ mỗi người được một miếng.

Còn lại bốn miếng cũng khá tốt.

Vừa rồi lúc đi thu thập Tông Thận cũng có quan sát qua.

Bốn miếng thịt sói nướng này phân cho bốn nông phu có hiệu suất thu thập cao nhất trong đám nông phu đó.

Tên nông phu Tam Bàn có tư chất ưu tú kia chính là một trong số đó.

Tông Thận phân phát cho từng người một.

Còn lại bốn tên nông phu thì ăn thịt khô không rõ cho đỡ đói.

“Vì ngươi cung cấp đồ ăn”

“Độ trung thành của nông phu Thiết Trụ với ngài tăng lên 5 điểm, độ trung thành hiện tại là 88”

“Độ trung thành của nông phu Nhị Cẩu với ngài tăng lên 5 điểm, độ trung thành hiện tại là 88”

“Độ trung thành của nông phu Cẩu Đản với ngài tăng lên 5 điểm, độ trung thành hiện tại là 88”

“Độ trung thành của nông phu Tam Bàn với ngài tăng lên 5 điểm, độ trung thành hiện tại là 65”

……

“Độ trung thành của nông phu Tiểu Tráng với ngài tăng lên 5 điểm, độ trung thành hiện tại là 63”

……

Độ trung thành của những nông phu được phát thịt sói nướng đều tăng lên 5 điểm, còn những người được phát thịt khô thì chỉ tăng lên 3 điểm.

Những tên nông phu này thế mà lại rất thực tế nha!

Sau khi phân phát xong.

Tông Thận để lại một xô nước để cho bọn họ tự phân chia.

Rồi hắn trở về trong viện.

Đi thẳng tới căn phòng nhỏ sập xệ trước mặt.

Hắn đẩy cánh cửa gỗ cũ nát bước vào.

Phòng này không lớn, chỉ có ba, bốn mươi mét vuông.

Bài trí bên trong cũng rất đơn sơ.

Chỉ có một cái ghế gỗ, một cái bàn gỗ, một cái giường gỗ bên trên có phủ rơm.

Đơn giản, nguyên thủy, mộc mạc.

Tông Thận ngồi lên cái ghế gỗ, cầm miếng thịt sói nướng lên bắt đầu ăn.

Vì không có gia vị cho nên miếng thịt sói nướng này chẳng có vị gì cả.

Nhưng mà Tông Thận vẫn ăn từng miếng từng miếng, nhanh chóng ăn xong miếng thịt sói nướng lớn chừng một bàn tay này.

Đây là bữa ăn đầu tiên của hắn kể từ khi xuyên tới.

Đồ ăn là một vấn đề lớn.

Bây giờ đồ ăn dự trữ trong lãnh địa cũng chỉ có bánh mì tinh mạch và cá xông khói.

Đồ ăn là thứ tiêu hao, vấn đề này sẽ theo sự tăng lên của nhân khẩu mà càng ngày càng nghiêm trọng.

Cho nên nhất định phải thêm mục tiêu tìm kiếm thức ăn thành vào trong lịch trình hằng ngày.

Đồng thời, còn phải tìm được cách có thể thu được thức ăn một cách ổn định.

Màn đêm dần dần buông xuống.

Bên ngoài tiểu viện, tiếng dã thú thay nhau vang lên không hề dừng lại.

Dường như có đến mấy vạn con dã thú đang mở party ngay bên cạnh sân nhỏ của viện.

Mấy nông phu sợ run lẩy bẩy.

May mà còn có nữ thợ săn Ám Dạ Luna thủ hộ nên những dã thú kia không dám tới gần.

Tông Thận ngồi trong phòng.

Mở ra “Kênh”.

Đầu tiên là mở kênh bạn tốt.

“A Trạch, hôm nay ngươi phát triển thế nào?

“Có gặp nguy hiểm gì hay không?”

Mười mấy giây sau, có tin nhắn trả lời lại.

“Ta tốt lắm, tài nguyên trong rừng rất phong phú, nhất là gỗ. Mỗi một cây có thể thu được từ 8 đến 10 phần gỗ. Mặc dù vận chuyển hơi tốn sức một chút nhưng chung hiệu suất vẫn rất cao.”

“Mặt khác, ta còn phát hiện trong núi có một nơi đốn củi bỏ hoang của địa tinh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK