• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỹ phụ trầm giọng mà nói: “Đương nhiên, còn nhớ sư phụ đã nói với con về huyết mạch Yêu tộc không?”

Thiếu nữ khẽ gật đầu rồi trả lời: “Đương nhiên là nhớ, trước đó người vừa dạy con."

“Độ mạnh yếu của huyết mạch Yêu tộc trực tiếp ảnh hưởng đến thực lực, đắng cấp huyết mạch càng. cao thì tầm lực càng mạnh, chiến lực cũng càng. khủng bố”

“Bởi vậy Yêu tộc cực kỳ coi trọng huyết mạch truyền thừa, vì duy trì độ tính khiết huyết mạch của tộ đàn mà phần lớn chúng sẽ chọn đồng tộc để sinh sản, để tránh huyết mạch bị suy yếu”

“Số lượng Yêu tộc lên đến ngàn ngàn vạn, nhưng đẳng cấp huyết mạch chỉ chia thành năm cấp”

“Theo thứ tự là huyết mạch tiểu yêu, đại yêu, vương tộc, hoàng tộc và đế vương”

“Huyết mạch đẳng cấp cao có hiệu quả áp chế huyết mạch đẳng cấp thấp, mà trong ngàn vạn Yêu tộc, hơn chín mươi chín phần trăm đều chỉ là huyết mạch tiểu yêu..."

Mỹ phụ hài lòng khẽ gật đầu: "Không sai, xem ra cũng không coi lời dạy dỗ của vi sư thành gió thoảng bên tai.”

“U Minh thú này chính là huyết mạch vương tộc chính tông!”

“Lợi hại như vậy sao?!” Thiếu nữ kinh hãi: "Khó rách sư phụ lại bất ngờ đến thế”

“Yêu tộc có vương huyết chỉ cần trưởng thành đến cảnh giới tối thiểu nhất là đạt tới Thiên Cơ cảnh trung kỳ” Mỹ phụ nói

Thiếu nữ nhìn U Minh thú trong chuồng ngựa, không tự chủ được lui về sau mấy bước rồi lộ vẻ sợ hãi.

“Trời ạ! Vậy sao nó lại ở chỗ nảy..." Nàng lầm bẩm

Trong ấn tượng của nàng, loại yêu thú cấp bậc này đều là đại yêu ma gây họa một phương, một cái đớp có thể ăn mấy trăm thậm chí cả ngàn người.

“Có lẽ có một người kinh khủng nào đó hiện đang tá túc trong khách điếm này” Mỹ phụ nhìn về hướng. khách điểm.

Nàng cẩn thận cảm nhận, nhưng lại không cảm thấy gì cả.

“Có thể dùng U Minh thú làm thú cưỡi thì thực lực của người này đã vượt qua sức tưởng tượng, hơn phân nửa là lão quái vật” Nàng nói tiếp: “Phần lớn các lão. quái vật này đều vui buồn thất thường, không dễ ở chung. Có khi chỉ vì nhất thời không vui mà đại khai sát giới. Nơi đây không nên ở lâu, sư đồ hai ta phải nhanh chóng rời đi

Nàng lập tức quay lại chỗ Hỏa Lân Thú rồi kéo nó đứng lên, cưỡng chế nó vượt qua sợ hãi trong lòng mà đi ra khỏi chuồng ngựa này.

Lúc này Phương Lăng còn chưa biết U Minh thú đã bị người ta nhận ra, hẳn đang đi dạo trên phố xá náo nhiệt

Khi còn bé hẳn từng vô số lần ước mơ được bước. vào chợ phiên trong thế gian, nhưng khi giấc mộng đã thành hiện thực hẳn lại cảm thấy rất cô đơn.

Đi hồi lâu hắn mới dần dần hiểu ra.

Bởi vì người trên phiên chợ phần lớn đều tốp năm tốp ba, mà hắn chỉ lẻ loi một mình.

Hắn cũng không đa sầu đa cảm vì chuyện này mà muốn mình dung nhập vào đám người.

“Theo như lời Đại sư phụ nói thì hiện tại ta đang tu tâm đúng không?” Hẳn nghĩ thầm.

Hắn đặt mình trong con hẻm ầm ĩ, người qua kẻ lại, cũng không biết mình đi tới con phố nào,

Nhưng bên cạnh thỉnh thoảng có người xô đẩy va chạm làm hắn tỉnh dậy từ cảm giác huyền diệu này.

“Chuyện gì mà náo nhiệt vậy?" Hắn nhìn về hướng, đám người tấp nập, phát giác nơi đó có thật nhiều người.

"Tiến lên trước xem xét, thì ra là có gia đình giàu có đang làm việc thiện ở chỗ này.

Một lồng màn thầu trắng tỉnh còn bốc hơi nóng, hương bay khắp mười dặm.

Dù là tên ăn mày hay là tiểu hài nhi, chỉ căn kiên nhẫn xếp hàng ở đây thì có thể nhận được một phần.

Đương nhiên Phương Lăng sẽ không nhàn rồi xếp hàng nhận màn thầu, sự chú ý của hẳn bị một tờ bố cáo trên đài hấp dẫn

Thì ra người bố thí màn thầu chính là Bạch gia của Long Thành.

Bạch gia làm việc tốt, một là vì tích đức cho tiểu thư nhà mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK