• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Khâu Dung đang hăng say đánh mạt chược với chị em bên ngoài thì nhận được điện thoại từ nhà,"Lão Úc, hôm nay vận tôi may lắm nhé, tối nay ......"

Úc Thành Đức nói,"Nghỉ đánh đi , Thiến Thiến về rồi."

Khâu Dung a một tiếng, bà chị kế bên lật bài, đồng nhất.

Bà chun tiền, vội vàng tạm biệt mọi người, lên xe về nhà.


"Thiến Thiến, con về sao không nói với mẹ trước một tiếng? Để mẹ ra sân bay đón con" Khâu Dung thả túi xách xuống đất, ôm chầm lấy Úc Thiến.

Úc Thiến vỗ nhẹ lưng mẹ,"Quyết định nhất thời nên con không báo trước ."

Khâu Dung bình tĩnh lại, thấy lạ hỏi,"Còn Nguyện nhi đâu? Sao nó không về? Không phải hai đứa ở chung sao?"

"Em gái con đi Nhật rồi, nó nói đợi xong việc hết mới về." Úc Thiến nói tiếp,"Chắc cũng nhanh thôi mẹ."

Kim Mao lớn tiếng meo meo không ngừng, tựa hồ bị kích thích, Khâu Dung trách cứ nói,"Con xem kìa, đi một lần là hết mấy năm trời, đến Vương Tử còn không nhận ra con nữa rồi."

Úc Thiến nhún nhún vai, bởi người ta nói chó thông minh hơn mèo mà.

"Ba, con muốn bàn với ba một chuyện."


Úc Thành Đức đặt chén trà xuống, Khâu Dung cũng theo vào thư phòng, vừa nghe cái gì lợi nhuận, chỉ tiêu, bà chán nản hết sức, không ngồi ngốc ở đó nữa nên ra ngoài trước.

"Ba, con vẫn không hiểu, rõ ràng ba với mẹ là hai kiểu người, sao có thể đến với nhau được hay vậy ?" Úc Thiến đưa tay ấn nhẹ mi tâm, móng tay sơn màu đen bóng phụ trợ cho khuôn mặt càng thêm trắng toát.

"Con tìm hiểu chuyện này làm cái gì?" Úc Thành Đức nghênh mặt,"Đó là chuyện của ba."

Sự thật là để tìm lý do ông cũng suy nghĩ hơn nửa đời người, sau này phát hiện không cần hiểu hay không , trên đời này đâu phải chuyện gì cũng có đáp án chuẩn mực.

Ông khụ một tiếng, nói sang chuyện khác,"Tính trở về bao lâu?"

Úc Thiến ôm cánh tay,"Xem tình huống thế nào đã."

"Con cũng lớn rồi , thêm vài năm nữa là đến bốn mươi còn gì." Úc Thành Đức lại nhắc đến vấn đề tuổi tác,"Bộ định ôm việc tới hết nửa đời còn lại luôn hay sao?"


Con gái lớn của ông từ nhỏ đã rất phản nghịch, cả nhà không ai kiểm soát nổi, trưởng thành rồi tham vọng càng lớn, khinh thường dòng họ Úc gia này, xách hành lý ra ngoài tự sáng lập công ty cho riêng mình, từ nhỏ tới lớn mọi chuyện vẫn rất thành công suôn sẻ, nét bút hỏng duy nhất chính là đoạn tình cảm với Tạ Sở.

Mong rằng nó không giẫm lên vết xe đổ đó nữa.

Úc Thiến muốn hút thuốc, cô khắc chế cơn thèm thuồng, đáp "Con tự biết tính."

Úc Thành Đức cũng không hao hơi thừa nước miếng bức ép cô,"ở nhà với mẹ nhiều một chút, đứa nào đứa nấy đều chạy ra khỏi nhà, mấy năm không về rồi còn gì."






Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK