Vài ngày sau Phong Bách Dục gọi điện thoại cho Chu Tử Tri, nói: "Đêm qua anh mơ thấy Nguyệt Lão ."
"......" Chu Tử Tri ném vỏ quýt vào túi rác, thuận miệng hỏi: "Thật sao? Nguyệt Lão nói gì?"
Phong Bách Dục đang làm tóc tại salon, hắn thay đổi một tư thế ngồi khác nói tiếp: "Nguyệt Lão nói rất nhiều, ví như duyên phận rất kỳ diệu, không thể suy tính, cũng không thể dự đoán, có thể ngày hôm qua còn chưa thấy đâu, hôm nay đã xuất hiện."
Chu Tử Tri vẻ mặt quái dị, đột ngột hỏi,"Bách Dục, anh biết Úc Trạch hả?"
Phong Bách Dục thiếu chút nữa đứng bật dậy, hắn tằng hắng cổ họng,"Ây, điện thoại anh sắp hết pin rồi, nói sau nha."
Hắn tắt cuộc gọi nhìn chính mình trong gương, cười tự đắc,"Khớp lời thoại."
Thợ làm tóc phía sau há hốc mồm lộ ra vẻ mặt thì ra là vậy, làm ngôi sao cũng không dễ, đến tiệm làm tóc cũng phải hoàn thành công việc, cười nói,"Anh Dục thật chuyên nghiệp."
Chu Tử Tri gặp lại Úc Trạch vào hôm cuối tuần, cô ngừng một chút, ngữ khí xác định,"Người Phong Bách Dục muốn giới thiệu là anh."
Úc Trạch huyệt Thái Dương nhảy lên, không sợ kẻ địch mạnh như hổ chỉ sợ đồng đội ngu như heo, quả là hình dung chính xác tên Phong Bách Dục này.
"Phụ nữ thông minh quá sẽ không có ai thích đâu." Úc Trạch khẽ nâng cằm, giọng điệu nghiêm túc trình bày,"Nhưng mà anh thích."
Chu Tử Tri quay mặt qua chỗ khác, không đáp lại.
Úc Trạch nâng mí mắt, ánh mắt thâm trầm nhìn thẳng,"Anh đã xem bộ phim điện ảnh đầu tiên của em rồi, là [Luân Hồi], không sai chứ."
Chu Tử Tri kinh ngạc ngẩng đầu, ngay sau đó nghe Úc Trạch nói,"Da em đã trắng sẵn, không cần phải hoá trang."
"...... Đây là lời khen sao?" Bộ phim gia nhập nền điện ảnh của cô là một tác phẩm kinh dị, cô diễn vai nữ quỷ Giáp, không có một câu lời thoại nào, chỉ phụ trách bay tới bay lui mà thôi.
Úc Trạch nhướn mày,"Đương nhiên."
Chu Tử Tri lần này thật không nói gì đáp lại.
"Suy nghĩ thế nào rồi?" Úc Trạch hỏi, theo số liệu anh điều tra, một tuần là thời gian hợp lý, quá ngắn sẽ cho đối phương một loại cảm giác qua loa lỗ mãng, không đủ tôn trọng, quá dài sẽ khiến đối phương tưởng mình tùy ý nói giỡn, sau đó quên luôn.
Chu Tử Tri cười cười,"Xin lỗi, chúng ta không hợp đâu."
Tai nạn ngoài ý muốn lần đó đã để lại bóng ma rất lớn trong lòng cô, tình trạng mất ngủ vẫn không thuyên giảm, bất luận là thân thể hay tâm trí, đều không phải thời kì tốt nhất để đón nhận mối tình mới.
Nếu vội vàng chấp nhận kiểu như ứng phó, đối với chính mình, hay với nửa kia đều rất bất công.
Úc Trạch trầm ngâm một lát, bình tĩnh nói,"Xem ra anh không cho em đủ thời gian để suy nghĩ." Anh câu nhẹ khóe môi,"Chúng ta cứ từ từ, bắt đầu từng bước một vậy."
Danh Sách Chương: