Những lời còn lại, ông ta không thể nghe được nữa. Đột nhiên, ông ta cảm giác như trời đất đang quay cuồng.
Sau vài lần giấy giụa, ông ta nghiêng đầu và ngất đi.
Buổi tối, Thẩm Khanh Nguyệt cùng Tuyên Vân Lam đi dạo về, vội vàng tìm thấy Lâm Vũ đang chơi cờ với Thẩm Vũ Nông.
Diêm Thiần ở bên cạnh quan sát nhưng không giống như một người đang xem người khác chơi cờ.
Thay vì nói Lâm Vũ chơi cờ với Thẩm Vũ Nông thì đúng hơn nên nói là cô ta đang chỉ đạo Lâm Vũ chơi cờ với Thẩm Vũ Nông.
Bây giờ thất bại đã rõ, Diêm Thiền còn sầu não hơn Lâm Vũ, nhưng Thẩm Vũ Nông lại rất vui vẻ.
"Hai người sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Nhìn thấy bọn họ vội vàng đi tới, Thẩm Vũ Nông lập tức nghi hoặc hỏi. Thẩm Khanh Nguyệt vội vàng giải thích: “Vừa rồi cháu cùng dì Tuyên ra ngoài đi dạo, có gặp một người phụ nữ trung niên cũng đang đi dạo, chúng cháu nói chuyện rất hợp, nói đến cuối cùng, bà ấy nói muốn sửa biệt thự, còn mời
chúng cháu giúp thiết kế biệt thự."
Khi nói đến vấn đề này, Thẩm Khanh Nguyệt tỏ vẻ kinh ngạc.
Chuyện này, dù thế nào cũng rất kì lạ. Chỉ cần gặp bừa một người, thấy nói chuyện hợp liền mà nhờ họ giúp thiết kế nhà ư?
Hơn nữa, cô và Tuyên Vân Lam đều không biết thiết kế nhà!
Thẩm Vũ Nông liếc nhìn Lâm Vũ, trong lòng hiểu rõ nhưng lại giả vờ nghi hoặc: "Không phải bà ta có mục đích gì đó chứ?"
"Dì Tuyên và cháu cũng nghĩ vậy."
Thẩm Khanh Nguyệt gật đầu nói: “Vì vậy, chúng cháu mới nhanh chóng quay về nói cho mọi người biết.”
"Chuyện này quả thực có chút kỳ quái."
Lâm Vũ khẽ gật đầu, giả vờ như đang suy tư: "Đã như vậy thì con sẽ phái người đi điều tra lai lịch của bà ta, hai người cũng đừng từ chối, cứ giúp bà ta thiết kế biệt thự, con muốn xem xem bà ta có mục đích gì!"
"Mẹ đâu có biết thiết kế biệt thự?" Tuyên Vân Lam cười khổ nói.
"Chỉ cần thiết kế bất cứ điều gì mẹ muốn là được."
Lâm Vũ cười nói: "Hai người thích như thế nào thì thiết kế như vậy!"
"Đúng vậy!" Thẩm Vũ Nông vỗ tay cười, phối hợp nói: 'Mấy năm nay thị trường bất động sản nóng như vậy, hiện tại công ty chúng ta đã có đủ vốn,
Khanh Nguyệt, cháu có thể cân nhắc phát triển phương diện bất động sản!"
"Tiểu Vũ sẽ điều tra xem người phụ nữ đó có mục đích gì, hai người không cần lo lắng." N
“Còn cháu và dì Tuyên cháu cứ làm theo ý bà ta mà giúp thiết kế nhà đi
“Nếu có người dùng nhà riêng của họ để hai người luyện tập, tại sao lại không làm thử chứ?”
Nghe Thẩm Vũ Nông nói vậy, hai người đột nhiên rơi vào trầm tư.
Im lặng một lát, Tuyên Vân Lam gật đầu đồng ý trước: "Được thôi, dù sao cả ngày dì cũng không làm gì, coi như tìm việc gì đó để làm! Nếu không thì lại đi học."
"Được, vậy cháu cũng thử xem."
Thẩm Khanh Nguyệt cười nhẹ nhõm: “Quản thật nghĩ kỹ, thiết kế biệt thự hình như cũng không khó lắm!”
Đây chỉ là biệt thự chứ không phải nhà cao tầng. Về mặt an toàn kết cấu thì không cần phải suy nghĩ quá nhiều. Điều cần được quan tâm nhất chính là kiểu
dáng và trang trí.
Những thứ này không đòi hỏi quá nhiều kiến thức chuyên môn về kiến trúc mà chủ yếu là thẩm mỹ cá nhân.
Quyết định xong, hai người lập tức vui vẻ phấn khởi trở về phòng. Có lẽ là đi thảo luận về cách thiết kế biệt thự này như thế nào.
Nhìn bóng lưng của họ, Lâm Vũ và Thẩm Vũ Nông mỉm cười nhìn nhau, không ai nói gì.
"Hừi Thiên vị!"
Diêm Thiền tức giận trừng mắt nhìn Lâm Vũ: “Em cũng muốn thiết kế biệt thự này!”
"Cô không được phép đi!"
Lâm Vũ túm lấy Diêm Thiền đang muốn đi góp vui và nói: "Không phải việc của cô, đừng làm ảnh hưởng đến lối tư duy của họ."
Hắn biết Diêm Thiền đã nhìn thấu chút thủ đoạn này của mình.
"Nơi em muốn sống tất nhiên là việc của em rồi!"
Diêm Thiền cười đắc ý, tự tin nói: “Anh có tin bọn họ sẽ hoan nghênh em cùng họ thiết kế biệt thự này không?”
Lâm Vũ hơi khựng lại, trong lòng cảm thấy bất lực. Thẩm Khanh Nguyệt và mẹ hắn chắc chắn sẽ hoan nghênh cô ta!
Đối với những người không biết rõ sự tình như họ, thêm người là thêm ý tưởng.
Im lặng một lúc, Lâm Vũ lại trừng mắt nhìn Diêm Thiền: “Cô có thể tham gia nhưng không được phép làm toàn bộ theo sở thích của mình! Nhất định phải có thứ gì đó do chính họ thiết kế! Ngoài ra, tất cả các thiết kế đều phải được bọn họ thích! Còn nữa, không được phép để lộ!”
"Được rồi, biết rồi! Nói dài dòng quá!" Diêm Thiền nhếch môi, lập tức chạy về phòng, không thèm quan tâm đến tàn cục mình đã gây ra.
Nhìn tàn cục trước mắt, Lâm Vũ và Thẩm Vũ Nông im lặng nhìn nhau, lắc đầu cười khổ...