Một chữ sét đánh cho Lệnh Hồ Lan cháy thui từ trong ra ngoài.
Nam thần khùng này đang muốn lên trời.
Nếu không...
Hay là đổi thành tên khốn Nhạc Lương Thần rồi?
Lệnh Hồ Lan nhìn máy tính trách móc hồi lâu.
Tán?
Không tán?
Tán xong rồi chạy?
Tán tới nửa chừng không tán nữa có bị Duy Đường đánh chết không?
Muốn nổ tung tại trận quá.
Đám đông trên mạng hoàn toàn không biết tới nỗi băn khoăn của Lệnh Hồ Lan.
Tất cả đều khen cô vận đỏ, có được sự chú ý của nam thần.
Bên Em Là Biển Rộng: Không dám tin vào mắt mình, Giang Mỹ Cảnh, xin hãy tha cho nam thần, có giỏi thì nhằm vào tôi đây này, mặc cậu giày vò.
Thiên Linh Linh: Xin một vé về quá khứ, muốn quay lại ngày hôm qua quá, tôi ghét ngày hôm nay.
Mèo Mướp: Hôm nay là một ngày có ý nghĩa lịch sự, một ngày thê thảm nhất trong đời, đã chụp hình lưu niệm.
Yêu Tới Chết: Không dám nói nam thần mắt có vấn đề, chỉ có thể nói Giang Mỹ Cảnh thật may mắn, hi vọng sâu róm có thể biến thành bươm bướm.
Mười dòng.
Một trăm dòng.
Tất cả đều là những tin tức như vậy.
Thảm kịch.
Sâu róm.
Phân trâu.
Chó ngáp phải ruồi.
Lệnh Hồ Lan chỉ biết cười hơ hơ.
Duy Đường ăn cơm nhà các người trưởng thành sao?
Lại còn Duy Đường nhà các người.
Ai nấy cũng ra vẻ trách trời thương dân.
Đứng ở đỉnh cao đạo đức để hoạnh họe người khác.
Chị đây không tin đâu.
Chị đây chuyên trị các thể loại không phục.
Thế là...
Lệnh Hồ Lan bắt đầu hình thức châm chọc, chạy đi trả lời từng bình luận một.
@Bên Em Là Biển Rộng: Yo! Ngưỡng mộ đố kỵ hận kìa! Tiếp tục duy trì nhé!
@Thiên Linh Linh: Hôm nay cũng ghét bạn, chê bạn nặng!
@Mèo Mướp: Duy Đường đắc tội với bạn sao mà bạn nói cậu ấy như vậy. @duy Đường: Có người nói rằng cậu là hiện trường thảm kịch.
@Yêu Tới Chết: Cám ơn lời chúc phúc của bạn, có điều bạn cần phải tiến bộ nhé, trứng!
Mười dòng.
Một trăm dòng.
...
Lệnh Hồ Lan chơi rất vui vẻ.
Nếu đã xem thường chị như vậy, dứt khoát đắc tội hết một lượt cho xong.
Dù sao thì chị đây đã năm thứ tư rồi, vô tư đi.
...
Duy Đường nhìn thấy chữ trứng, lập tức phun nước đầy màn hình.
Giang Mỹ Cảnh, cậu xem cậu làm gì thế này!
Bạn cùng phòng thấy Duy Đường phun nước màn hình ngàn năm mới gặp một lần.
Trái tim hóng hớt thực sự đang vô cùng bứt rứt.
Anh ta chạy tới đọc topic trên màn hình của Duy Đường.
Sắc mặt băn khoăn, đắn đo hồi lâu, nhìn cười nói: "Cô bé này có chút đáng yêu!"
Duy Đường gật đầu "ừ" một tiếng, mặt mỉm cười, rất tán đồng với lời nói của anh ta.
Bàn tay nhanh chóng gõ mấy nhát trên bàn phím.
Máy tính của Lệnh Hồ Lan lập tức xuất hiện một khung hội thoại.
Duy Đường: Chơi chán chưa?
Lệnh Hồ Lan giật mình: Yo! Nam thần này đúng là không tầm thường, thắp sáng kỹ năng hacker!
Cũng Đành Bó Tay: Chán rồi,:-D
Duy Đường: Học được chưa?
Lệnh Hồ Lan gãi đầu.
Cũng Đành Bó Tay: Học được gì?
Duy Đường: Tư thế tán tỉnh chuẩn xác nhất.
Lệnh Hồ Lan vẻ mặt quái dị, cậu làm rùm beng nào là hack hệ thống, nào là tự biên tự diễn một màn tỏ tình chỉ là để tôi học cách tán tỉnh cậu?
Nam thần, cậu đúng là đủ lắm rồi đấy nhé.
Cũng Đành Bó Tay: Học được rồi... cám ơn đã dạy! Nói chứ, làm thế này có phải quá ầm ỹ rồi không...
Duy Đường: Đây mới là đại ngộ tôi đáng nhận được.
Đãi... ngộ... đáng... nhận... được.
Bất cứ một ai nói câu nói này cũng đều khùng hết cỡ.
Nhưng Duy Đường nói thì có vẻ là lý lẽ bất di bất dịch.
Chỉ có thể nói một câu rằng đây chính là thế giới chỉ biết nhìn mặt.
Ai đẹp trai người đó có lý.
Cũng Đành Bó Tay: Nam thần, cậu thắng rồi.
Duy Đường: Mai mang đồ ăn sáng tới cho tôi, phải là bánh bao đậu đỏ KiDo, sữa đậu nành không đường Tô Ký, quẩy Ông Lý, cháo thịt nạc Khang Tịnh.
Lệnh Hồ Lan khóe miệng co giật, toàn là đồ đắt tiền.
Cũng Đành Bó Tay: Không có tiền...
Duy Đường nhìn máy tính không biết nói sao một hồi lâu, cuối cùng mới rặn được một câu: Cậu thậm chí còn chả có vốn liếng để tán tỉnh tôi.
Reng một tiếng, điện thoại của Lệnh Hồ Lan đổ chuông.
Cô cầm lên xem.
[Tuyệt Thế Hảo Kiếm chuyển cho bạn một nghìn tệ, hãy kiểm tra nhé!]
Lệnh Hồ Lan hớn hở mau chóng nhận tiền.
Lấy được tiền từ tay gian thường, cảm giác giống như giàu sau một đêm.
Cũng Đành Bó Tay: Nam thần, cám ơn nhé, bữa sáng ngày mai sẽ đưa tới đúng giờ, cậu cứ đợi hưởng thụ đi nhé!"
Duy Đường: Ừm.
Tắt máy tính, khóe miệng Duy Đường vẫn mỉm cười.
Tâm trạng Lệnh Hồ Lan rất vui vẻ, đọc thêm một lúc chuẩn bị offline.
Cô nhìn thấy một topic, ngứa tay liền mở ra.
Đọc được nội dung, cả người đều cảm thấy bứt rứt.