Một em sinh viên lưu loát viết bài mấy nghìn chữ, trình bày và minh chứng toàn diện tại sao Giang Mỹ Cảnh và Duy Đường lại có thể trở thành một đôi.
Ví dụ như Duy Đường tặng hoa tươi và bữa sáng cho Giang Mỹ Cảnh.
Vì là Duy Đường nên Giang Mỹ Cảnh nho nhã giống một công chúa.
Ví dụ như hai người sau khi hẹn hò vẫn cùng nhau tiến bộ, còn rất nhiều cặp đôi khác thì cùng nhau thụt lùi.
Lại ví dụ như...
Vân vân và vân vân.
Liệt kê ra mấy chục lí do.
Tổng kết lại một câu chính là vì Duy Đường nên Giang Mỹ Cảnh trở thành một hạt ngọc trai đen.
Vì thế...
Tình yêu của Duy Đường vô cùng lợi hại.
Bài viết này lập tức trở nên nổi tiếng.
Lượt like và lượt share nhiều tới đáng ngạc nhiên.
Nhờ tiếng Duy Đường, Giang Mỹ Cảnh tới khi gần tốt nghiệp rồi lại một lần nữa được lên trang nhất.
Tuy nhiên...
Lệnh Hồ Lan chỉ muốn nói một câu.
Em gái, sao em không nhìn vào sự thật mà nói chứ.
Em chỉ nhìn thấy cậu ta mua cho tôi bữa sáng một lần mà không nhìn thấy tôi dậy sớm phục vụ xong cậu ta rồi mới tiện thể mua bữa sáng cho mình.
Thư viện là tôi muốn đi.
Con đường học bá là do tôi tự lựa chọn.
Làm thêm?
Hơ hơ, người ta ngồi đó còn tôi phải đứng.
Căn bản không giống như những gì em viết.
Sự cực nhọc của tôi đổi lại quan điểm tình yêu cao cả của anh ta.
Tức quá đi!
Em gái, em muốn tôi tức chết để thừa kế vé xe bus của tôi phải không?
...
Trong lễ tốt nghiệp, Duy Đường thay thế Nhạc Lương Thần trở thành đại diện sinh viên tốt nghiệp.
Bệnh tình của ông Nhạc lúc tốt lúc xấu, Nhạc Lương Thần bôn ba giữa phòng bệnh và trường học, thành tích học tập tụt dốc mạnh.
Kèm thêm việc của Diệp Nhược Nhược, tiếng tăm của anh ta cũng giảm xuống không phanh, chỉ thiếu viết hai chữ "đần độn" trên đầu.
Điều này khiến anh ta vô cùng ức chế, trường học cũng thích tới thì tới.
Học bá và độn sổ thực ra là nhìn xem người đó đang yêu ai.
Vì thế...
Bài viết về quan điểm tình yêu kia mới có ý nghĩa lớn lao tới vậy.
Một điển hình tiêu cực.
Một điển hình tích cực.
Đây chính là bằng chứng sống.
...
So với họ, nghề nghiệp lý tưởng của Diệp Nhược Nhược là thừa kế gia sản.
Phần lớn sinh viên tốt nghiệp đang bôn ba trên con đường xin việc.
Lệnh Hồ Lan nhờ vào hồ sơ sinh viên tốt nghiệp loại xuất sắc đã vào làm cho một công ty thiết kế quảng cáo nổi tiếng, trở thành một tên culi quảng cáo vinh quang.
Diệp Nhược Nhược lúc này đã bước vào doanh nghiệp gia đình, là giám đốc phòng thiết kế, trong tay có mấy dự án rất thu hút sự chú ý, có chút tiếng tăm trong nghề.
Quả nhiên là nữ chính đại nhân, đi tới đâu cũng phát sáng bling bling...
"Vật hi sinh" muốn hạ được nữ chính, thực sự khó khăn.
Lệnh Hồ Lan bắt đầu hóa thân thành con ong chăm chỉ, ra sức nêu ra đề án, giang hồ gọi là "cuồng nhân đề án".
Khi nhận được lương tháng đầu tiên, cảm giác vui mừng, mãn nguyện không gì có thể hình dung.
Cô vui mừng liền gửi lời cảm ơn tới hệ thống đã cứu mạng.
Hệ thống lâu ngày không xuất hiện lập tức hiện ra.
Lệnh Hồ Lan đưa mắt liếc nhìn.
Hai chữ quay thưởng ở giữa vẫn vô cùng bắt mắt.
Có điều...
Cô vẫn là kẻ viêm màng túi chỉ có thể quay thưởng một lần.
Cảm giác đó giống như biết rõ số trúng thưởng nhưng không có nổi hai tệ mua vé số.
Thật là bực bội mà!
Lệnh Hồ Lan hậm hực giơ tay tắt hệ thống.
Trước khi tắt lại liếc nhìn góc trên bên trái.
Chỉ cảm thấy hoa mắt.
Ối trời ơi!
Kia là cái gì.
Cô lập tức mở lại hệ thống.
Nhìn kĩ điểm ở góc trên bên trái.
17820
Có chẵn có lẻ.
Đợi đã!
Cô có nhiều điểm thế này từ bao giờ?
Cô nghĩ hồi lâu vẫn không hiểu.
Nhấn vào dấu hỏi chấm tìm kiếm một lúc.
Cuối cùng cô cũng hiểu ra.
Thì ra ký chủ ở thế giới hiện tại tự mình nỗ lực kiếm tiền sẽ tự động chuyển thành điểm.
Hơn mười nghìn điểm này là tổng tiền cô làm thêm năm thứ tư cộng với tiền lương tháng vừa rồi mới lĩnh.
Biết được tình hình là vậy.
Lệnh Hồ Lan ngay lập tức vui mừng giống như bắt gặp ánh sáng sau đêm đen tối.
Thật bất ngờ!
Thật kích động!
Không ngờ lại có loại thao tác này?
Càng có thể kiếm được nhiều tiền, càng có thể quay thường nhiều lần.
Điều này chẳng phải là khuyến khích cô liều mạng hơn nữa sao.
Nói chứ, đúng là một hệ thống thấy tiền là sáng mắt.
#Hệ thống mạ vàng bên ngoài: Tôi chính là một hệ thống như vậy đấy, làm gì được nhau! Không yên tiền tâm hồn không toàn vẹn!"