Nghĩ đến đây, Lạc Nam bắt đầu khoanh chân, tiếp tục rèn luyện hồn lực.
……..
Một ngày qua đi, phía Tây Thủy Hỏa Thành
Lạc Nam nhìn cánh cổng to lớn bằng gỗ khí phách tỏa ra nhiệt độ nóng rực như vô số hỏa diễm vây quanh, trên đỉnh cao nhất. một chữ “Hỏa” được điêu khắc như một đóa liệt viêm đang tung tăng nhảy múa, vô cùng sống động.
Hai bên cổng, bốn tên thủ vệ toàn thân tỏa ra hơi nóng, khôi giáp đỏ thẫm, Lạc Nam có thể nhìn ra bốn người bọn hắn có tu vi Ngự Sĩ hậu kỳ cảnh giới.
“So với Thủy gia có vẻ phông trương không ít” Lạc Nam nhìn toàn diện cánh cổng lớn của Hỏa gia âm thầm đánh giá.
Hắn hướng Hỏa gia đi tới, đang định chào hỏi thủ vệ thì một âm thanh mang theo nét khinh miệt vang lên:
“Ở đâu ra không có mắt tiểu tử, đây là nơi ngươi có thể nhìn sao? tránh qua một bên”
Lạc Nam nhướng mày, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh niên chừng hai mươi tuổi, một thân hồng bào màu đỏ đang khinh thường nhìn hắn, sau đó thanh niên không thèm để ý đến Lạc Nam, hắn hướng về Hỏa gia đi đến.
Bốn tên thủ vệ nhìn thấy thanh niên kia, một bộ vui vẻ, chủ động chào hỏi: “Ra là Ngạo Đường thiếu gia, ngày đến bái phỏng tam phu nhân sao?”
Thanh niên một mặt tỏ vẻ bình tĩnh, bất quá nhìn vẻ mặt hâm mộ của đám người xung quanh đôi mắt không giấu được đắc ý, đáp:”Ta trước bái phỏng Tam cô cô, sau là muốn tìm Chúc Diễm sư muội ôn chuyện”
Nói xong thanh niên nghênh ngang tiến vào Hỏa gia trước ánh mắt hâm mộ của bá tánh xung quanh, một người có vẻ cảm thán nói:
“Thanh niên này là thiếu gia Ngạo gia ở Địa Hàn thành cách Thủy Hỏa Thành chúng ta không xa, nghe nói cô cô hắn là thê tử của Tam trưởng lõa Hỏa gia a, tam trưởng lão có tu vi Ngự Vương hậu kỳ, hoàn toàn không thể khinh thường”
Lạc Nam hơi trầm tư, theo lý mà nói với tu vi của Hỏa Mộng Như khủng bố như vậy, trưởng lão Hỏa gia hẳn là trên Ngự Vương hậu kỳ mới đúng chứ, Thủy gia cũng vậy, nhân vật cấp trưởng lão chỉ toàn Ngự vương. Nghĩ đến đây, Lạc Nam suy đoán:
“Không lẽ các nàng còn ẩn giấu thực lực trong bóng tối?”. Về phần thanh niên kia, Lạc Nam hoàn toàn không để trong lòng, hai mươi tuổi ngự tướng viên mãn mà thôi, Lạc Nam không có thời gian quan tâm nhân vật như vậy.
Trong lúc hắn trầm tư thì một thủ vệ đi tới: “Tiểu tử, có chuyện gì sao?”
Lạc Nam nhàn nhạt liếc hắn không nói, tay áo vung lên, một lệnh bài hình hỏa diễm rơi vào tay thủ vệ.
Thủ vệ liếc nhìn lệnh bài, sắc mặt đại biến, lúng túng đáp: “Công tử, không biết đến thăm Hỏa gia có chuyện gì không?”
Lạc Nam gật đầu đáp: “Ta muốn bái phỏng đại tiểu thư các ngươi”
Hộ vệ nghiêm túc gật đầu, hướng về ba người kia đi tới giải thích, một người trong số đó lập tức chạy vào Hỏa gia, ba tên còn lại đến bên Lạc Nam cung kính đáp: “Chúng ta đã báo cáo tiểu thư, mời ngày vào trong”
Lạc Nam xoa xoa cằm, xem ra lệnh bài Chúc Diễm cho hắn không tệ, khi còn trong bí cảnh, Hỏa Chúc Diễm từng đưa lệnh bài này cho Lạc Nam, nàng nói chỉ cần đến Hỏa gia dùng nó là lập tức có thể gặp nàng, xem ra là lệnh bài khách quý đại loại vậy. Hắn hướng hộ vệ gật đầu, đi vào.
Vừa bước chân qua cổng, một luồng cảm giác ấm áp vây quanh hắn, Lạc Nam nhìn thấy rất nhiều lầu các xen kẻ nhau, tạo thành một kiến trúc lớn tràn đầy khí phách, khác hẳn kiến trúc đình viện như Thủy gia, không khí nơi này chỉ ở mức ấm áp chứ không nóng nảy, vài loại chiến thú hỏa hệ phổ thông dạo quanh, dù không mát mẻ thanh tân như Thủy gia, nhưng lại có cảm giác sum vầy ấm cúng.
“Cuối cùng cũng đến xem người ta”
Âm thanh u oán mang vài phần quyến rũ truyền đến, một hồng sắc thân ảnh lả lướt đi tới, chỉ thấy nàng một thân sườn xám đỏ thẫm ôm trọn đường cong thân thể, cặp chân dài thon thả, vòng eo nhỏ nhắn xinh xắn, bộ ngực căn đầy sau lớp áo, gương mặt tuyệt mỹ, môi thơm đỏ mộng, khóe mắt to điểm nốt ruồi son, làn da màu bánh mật khỏe khắn, chính là một tuyệt sắc vưu vật điển hình.
Lạc Nam nhìn nàng, ý niệm vừa động, một đóa hoa đỏ lớn được kết hợp từ một trăm nhánh hoa hồng đỏ xuất hiện trong tay, hắn hướng nàng cười nói: “Qùa bồi thường cho nàng”
Hồng Chúc Diễm trong vô thức đưa tay tiếp nhận, rất nhanh cái miệng đỏ hơi hé, một mặt u oán quét sạch sành sanh, mặt đẹp hơi ửng đỏ, đôi mắt mê người tràn ngập tiếu ý, đưa mũi hít nhẹ hương hoa hồng, lúc này mới ngẩng đầu nhìn hắn, quyến rũ nói: “Đệ cũng thật biết lấy lòng nữ nhân nha”
Lạc Nam kề sát tai nàng thủ thỉ: “Ta chỉ lấy lòng nữ nhân của mình”
“Ba hoa” Hồng Chúc Diễm ngạo kiều hừ một tiếng, bất quá vẻ hạnh phúc trên mặt không che giấu, lôi kéo cánh tay của hắn rời đi.
Bốn tên thủ vị toàn bộ hóa đá tại chỗ, hai tay dùng sức xoa xoa mắt, miệng há hốc thật lâu không khép lại được.
……
Lạc Nam bị Hỏa Chúc Diễm lôi kéo tham quan hoàn cảnh Hỏa gia, đình đài lầu cát đan xen, phi thường xa hoa, bất quá rất nhanh Hỏa Chúc Diễm lại đưa Lạc Nam đến… nhà bếp.
“Chúng ta đến nơi này làm gì?”Lạc Nam ngơ ngác hỏi
“Đương nhiên là muốn Đệ nếm thử tay nghề của ta, người ta học nấu nướng được ba ngày rồi” Hỏa Chúc Diễm dương dương đắc ý đáp.
Lạc Nam ngẩn người, rất nhanh nhớ lại mấy ngày qua hai nàng Thủy gia cũng lẩn trốn hắn lủi thủi trong nhà bếp không biết làm gì. Lạc Nam trong lòng hơi cảm động, mấy nữ là tiểu thư con nhà cao quý, từ nhỏ chưa từng làm gì đụng đến móng tay, hiện tại lại xuống bếp, Lạc Nam không ngốc tự nhiên đoán ra nguyên nhân, trong bí cảnh toàn là hắn nấu ăn cho các nàng, hiện tại rõ ràng là muốn bù đắp cho hắn.
Lạc Nam hướng Hỏa Chúc Diễm cười cười nói: “Để ta phụ nàng”
“Không được, ngồi yên ở đó” Hỏa Chúc Diễm trợn tròn mắt đẹp.
“Được rồi” Lạc Nam cười khổ nhìn xem nàng bắt đầu lay hoay nấu nướng, thỉnh thoảng dùng miệng thơm cắn cắn tay ngọc, chỉ là gương mặt tuyệt mỹ luôn mĩm cười.
Nữa canh giờ sau, một bát canh gà nóng đã xuất hiện trước mặt Lạc Nam.
“Ăn đi” Hỏa Chúc Diễm hướng Lạc Nam cười nói, gương mặt tỏ vẻ bình tĩnh bất quá Lạc Nam nhận ra sự khẩn trương trong đôi mắt đỏ của nàng.
“Thật thơm” Lạc Nam đưa mũi vào hít một hơi, trước ánh mắt có phần khẩn trương của Chúc Diễm, dùng muỗng húp một ngụm, một mùi vị không được tốt lắm, bất quá đây có lẽ là món ăn ngon nhất Lạc Nam từng nếm sau món ăn mẫu thân Hoa Tiên nấu cho hắn
“Thật ngon, nàng có năng khiếu nấu ăn lắm đấy” Hắn ngước đầu lên nhìn nàng mĩm cười, đôi mắt hơi ươn ướt.
“Thật sao?” Hỏa Chúc Diễm nhoẻn miệng cười, cũng chộp lấy cái muỗng húp thử một miếng.
ỌE
Nàng nhăn mặt, lập tức nhổ ra, hướng Lạc Nam nhìn chầm chầm, tên này rõ ràng cố tình hống nàng vui vẻ.
“Thứ này ăn được sao?” Nàng u oán hỏi.
“Nếu theo tay nghề mà nói, xác thực chưa được tốt lắm” Lạc Nam nhìn vẻ mặt dần xụ xuống của Hỏa Chúc Diễm, mĩm cười nắm lấy bàn tay trơn bóng của nàng thủ thỉ:” Nhưng là bên trong có bao hàm tình ý của nàng, để nó trở nên ngon miệng vô cùng, ta rất thích”
Hỏa Chúc Diễm một mặt hạnh phúc, nàng cười khanh khách nói: “Đệ thật dẻo miệng, rõ ràng là cố ý an ủi ta”
Lạc Nam rất khoa trương nói rằng: “Nếu để người trong Thủy Hỏa thành biết đây là canh nàng tự nấu, nói không chừng sẽ được mang ra đấu giá, người người tranh đoạt đến đầu rơi máu chảy không chừng” Vừa dứt lời, Lạc Nam ôm bát canh ùng ục ăn cạn.
“Ăn từ từ, nóng lắm” Biết hắn cố tình làm mình vui vẻ, bất quá Hỏa Chúc Diễm cảm thấy hài lòng vô cùng. Nam nhân tại Thủy Hỏa thành muốn lấy lòng nàng nhiều vô số kể, chẳng qua chưa từng có ai làm nàng thật sự cao hứng như tên trước mắt, chỉ vài lời nói hành động đơn giản của hắn đã làm nàng cảm thấy đủ.
“Tiểu thư, gia chủ muốn gặp mặt Lạc công tử” Ấm thanh một nha hoàn từ bên ngoài truyền đến.
Lạc Nam nhìn sang, thấy Hỏa Chúc Diễm đang nhìn mình, hắn gật gật đầu.
“Ta đã biết, chúng ta lập tức đến” Hỏa Chúc Diễm hướng bên ngoài nhàn nhạt nói.
“Vâng, nô tỳ cáo lui” Tiếng bước chân dần đi xa.
Hỏa Chúc Diễm kéo tay Lạc Nam: “Chúng ta đi gặp mẫu thân”
Lạc Nam gật đầu
...