Chương 29: Đấu giá (Phần 2)
“Món hàng thứ sáu: Bộ trang bị ‘Thánh Hỏa’ cấp 50 của Ma Giáo gồm 6 món, giá khởi điểm 1.000 vàng.”
Mã kéo áo Xa, đau khổ nói: “Ta muốn! Ta phải có nó!”
Xa cười nói: “Ngoan! Ngày mai mua cho ngươi một bộ vest sang trọng.”
Tinh Ảnh cảm khái: "Có tiền thật tốt, ta nghĩ một người không thể nào sưu tập đầy đủ bộ trang bị này được."
Phích Lịch nói tiếp: "Đúng vậy, các ngươi xem, chúng ta càn quét không ngừng nghỉ 4 ngày đêm cũng chỉ kiếm được trang sức cấp 50 của Thái Ất giáo. Ta nghi là do một bang phái góp vốn lại."
Bộ trnag bị Thánh Hỏa được giao dịch thành công với giá 3.000 lượng vàng.
"Người giàu thật nhiều, người giàu không có chỗ tiêu tiền còn nhiều hơn." Tinh Ảnh cảm khái mãi.
Pháo Thiên Minh cười nói: "Giàu đang cầm 200 vàng ngồi đây này. Xa, ông già nhà ngươi chắc chắn nằm trong top 100 người giàu nhất thế giới nhỉ."
"Nói thế thì chẳng còn ý nghĩa gì!" Xa rất bất mãn nói.
"Món hàng thứ bảy: Thư giới thiệu nhập môn của Tiêu Dao phái. Tiêu Dao phái là môn phái ẩn hàng đầu Trung Nguyên. Giá khởi điểm 3.000 vàng. Món hàng này sẽ giao dịch sau 5 phút, mọi người có thể tìm hiểu thông tin."
Thải Vân Phi nói: "Ta biết Tiêu Dao phái có đệ tử đời hai là Tiêu Dao Tử, Lý Thu Thủy, Thiên Sơn Đồng Mỗ. Đệ tử đời ba là một hòa thượng tên Hư Trúc."
Phích Lịch hỏi: "Võ công thế nào?"
"Rất cao cường, hòa thượng kia luyện võ chưa đầy một năm mà so với trụ trì Thiếu Lâm đã chỉ hơn chứ không kém. Môn phái này được xem là cực kỳ kinh khủng." Thải Vân Phi xem như vạn sự thông.
Mã nói: "Thật ra tuyệt học của môn phái nào mà không kinh khủng. Chủ yếu ngươi có thể học được hay không mới là điều quan trọng. Giá 3000 vàng quá cao, ta e rằng sẽ không có ai ra giá."
Xa gật đầu đồng tình: "Rất có thể sẽ như vậy."
Sau khi xem xét kỹ càng thông tin chính thức từ công ty trò chơi, tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao. Dù sao, vài tuyệt học cực kỳ biến thái đều xuất phát từ Tiêu Dao phái. Nhưng dẫu sao trò chơi cũng là trò chơi, bỏ ra số tiền lớn đến thế cho một thứ chưa rõ ràng, ngay cả những người ưa mạo hiểm cũng chẳng dám liều lĩnh như vậy.
"Bắt đầu đấu giá... Rất tiếc phải thông báo, mặt hàng này không có người ra giá. Mặt hàng thứ tám: Bí kíp nội công cấp cao Hư Thực quyết của Võ Đang: Theo Đạo gia, Hư Thực chính là nguyên lý tránh chỗ nặng mà về chỗ nhẹ, tránh thực mà về hư. Kèm theo đó là Hư Thực Chưởng cao cấp. Giá khởi điểm 10 vàng."
Tinh Ảnh nuốt nước bọt, đôi mắt sáng lên hi vọng nhìn Xa...
Xa cười nói với Tinh Ảnh: "May cho thằng nhãi nhà ngươi, ta nghĩ những ai muốn chơi Võ Đang đều là loại nghèo túng.”
Thải Vân Phi nói: "Hư Thực chưởng có lẽ là võ công nhập môn của Thái Cực Quyền, còn Lưỡng Nghi Kiếm của Minh Minh có thể là võ công nhập môn của Thái Cực kiếm."
Tin nhắn: Mã: "A Minh?"
Xa: "Ồ?"
Pháo: "Trời ơi!"
Xa ném bí tịch cho Tinh Ảnh: "30 vàng, nhớ phải trả lại."
Tinh Ảnh vâng dạ liên tục.
Mã nói: "Phải luyện thật tốt đấy!"
"Tuân lệnh! Xin tuân lệnh!"
Pháo Thiên Minh nói: "Đưa vợ cho ta mượn một hôm."
"Xin tuân lệnh! Xin... ngươi đi chết đi!"
"Món hàng thứ chín: Võ công cao cấp Hoa Sơn Đoạt Mệnh Tam Tiên kiếm, kèm theo nội công cao cấp Hà Quang công. Giá khởi điểm 500 vàng."
Pháo Thiên Minh nghi hoặc hỏi: "Sao lại có nhiều võ công cao cấp như vậy, làm sao mà có được chứ?"
Phích Lịch đáp: "Ta biết người bán Đoạt Mệnh Tam Tiên kiếm, tuy cô ấy không phải đại sư huynh Hoa Sơn nhưng lại là cao thủ số một của Hoa Sơn, tên Kiếm Cầm. Là một thiếu nữ, cách đây nửa tháng nàng nhận nhiệm vụ cho môn phái, vô tình nhận được một chuỗi nhiệm vụ cực kỳ khó khăn. Chỉ một mình cô ấykhông thể hoàn thành, bèn cầu cứu đại sư huynh Nhất Kiếm Đoạt Tâm giúp đỡ. Nhất Kiếm Đoạt Tâm rất để ý đến cô ấy, vừa tham võ công lại vừa tham sắc đẹp của Kiếm Cầm, lập tức đáp ứng liền giúp đỡ. Hơn hai mươi cao thủ trong bang phái cùng góp sức hoàn thành nhiệm vụ sau mười ngày. Chỉ tiếc cô ấy đã học võ công này, đành phải đem bán đấu giá. Hơn nữa, nàcô ấyng còn giữ lời hứa gia nhập bang phái của Nhất Kiếm Đoạt Tâm."
Thải Vân Phi nói: "Không phải ai cũng như vậy, chẳng hạn Thuần Dương Chân Giải của ngươi, người trong phái Võ Đang chắc chắn không có thực lực kiếm được. Có lẽ là vô tình gặp NPC, may mắn hoàn thành nhiệm vụ mà thôi. Người gặp may cũng không hiếm."
Mã nói: "Đừng để ý chuyện này, chiến công của ngươi và Phích Lịch sắp lên sàn đấu giá rồi." Đoạt Mệnh Tam Tiên kiếm bán thành công với giá 1500 vàng.
"Bây giờ là món đồ cuối cùng trong đợt đấu giá lần này, cũng là...cũng là...cũng là..."
"Trời ạ, nói dông dài quá, làm ta sốt ruột muốn chết!" Pháo Thiên Minh và Phích Lịch đã ngồi không yên từ lâu, vừa xoa tay vừa nhảy cẫng lên trong phòng.
"Giá khởi điểm 5000 lượng... Là tuyệt học sao? Không ai ra giá à? Nhưng đây là cuốn bí tịch hoàn chỉnh duy nhất... Ba, hai, một..." Đúng lúc Pháo Thiên Minh tuyệt vọng thì "5001 vàng, còn ai giá cao hơn không? 8000 vàng..."
"Trời ơi, lũ khốn kiếp này, suýt nữa làm trái tim ta tan vỡ." Gã nam nhân thô kệch Phích Lịch thở phào nhẹ nhõm.
Pháo Thiên Minh lạnh lùng nói: "Rõ là không có tiền đồ."
Mã tức giận nói với Pháo Thiên Minh: "Buông vai ta ra, nghe tiếng xương kêu rồi kìa."
"10.000 vàng... 11.000 vàng... 12.000 vàng..."
Thải Vân Phi kinh ngạc nói: "Có nhầm không đấy, 12.000 vàng tương đương ba triệu nhân dân tệ cơ mà?"
Mã thở dài nói: "Thật không hiểu nổi, ba triệu để cắt chim à? Lắp cả cái chim giả còn không tới ba triệu đâu."
Pháo Thiên Minh nuốt nước bọt run rẩy nói: "Mã...ơi! Ngày mai có thể thêm thịt vào mì rồi."
"13000 vàng... 14000 vàng, thật quá kịch liệt, dù sao đó cũng là tuyệt học! Tuyệt học là cái gì, là thứ tuyệt đối không thể học được mới gọi là tuyệt học. Giờ có một bí tịch hoàn chỉnh đặt trước mặt ngươi, còn do dự gì nữa? Bí tịch kiếm pháp lẫy lừng giang hồ..."
Khi đạt đến 16.000 vàng, mọi người đều tê dại. Ngược lại Pháo Thiên Minh bình tĩnh trở lại, nói: "Ta cảm thấy có lẽ không tốt lắm? Người khác bỏ ra bốn triệu để cắt chim, trong lòng ta cũng hơi ân hận!"
Tinh Ảnh nói: "Tuyệt học mà các ngươi nhận được coi như rất dễ dàng rồi, đây không phải lỗi của các ngươi mà là lỗi của nhà thiết kế trò chơi, cố ý làm như vậy để đả kích người chơi. Ví dụ như ngươi học rồi, ngươi sẽ khổ sở, muốn xóa tài khoản luôn, thế là bọn chúng vui. Nếu thằng ngu nào đó bỏ ra bốn triệu nhân dân tệ mà cắt chim thật, ta đoán đãm thiết kế phải cười vài ngày liền."
Xa kết luận: "Các ngươi không làm thế, ta nghi bọn chúng sẽ cố ý đưa cái này ra, sớm muộn gì cũng có người làm thôi. Thế nên đừng suy nghĩ nhiều quá. Lúc tiền về tay, ngươi chia đôi với Phích Lịch, rồi đổi một nửa của ngươi ra tiền đen. Sau đó mời ta với Mã tiêu vài bữa. Người khác sống chết ra sao liên quan quái gì tới chúng ta."
17.000 vàng là giá cuối cùng. Sau khi mọi người mặc niệm một phút, bắt đầu chia tiền. Trước tiên phí thủ tục bị trừ 340 vàng, còn lại 16.660 vàng. Hai người chia đều 8330 vàng.
Pháo Thiên Minh soạn tin nhắn giao dịch: "Thải Vân Phi, Pháp Hoa Chân Giải."
Thải Vân Phi: "Ngươi thật hiểu ta." Sau khi giao dịch xong: "Ngươi cũng hiểu tâm lý làm ăn của ta rồi. Ban đầu ta định dùng cái Chân Giải này để mua chuộc Xa, nhưng giá 2.000 vàng khiến ta hơi..."
Pháo Thiên Minh trả lời: "Bình thường thôi mà, người nào cũng có giá trị riêng, đây là ước lượng của ngươi. Mà bộ trang phục của Mã ngươi cũng mua phải không?"
Thải Vân Phi: "4.000 vàng."
Pháo liếc nhìn Mã, nghiến răng nói: "1.000 vàng thì mua."
"Vậy thì không bán, tuy nhiên ta có thể tặng cho ngươi..."
...Cuối cùng, giá cả là 3.400 vàng.
Pháo Thiên Minh lòng đau như cắt, hơn triệu đồng bay sạch. Thải Vân Phi đứng dậy nói: "A Minh, thực ra ta rất thích ngươi, bởi vì ở bên ngươi ta thấy tài vận vô hạn. Cảm ơn ngươi nhiều lắm, ta đi đây."
Phích Lịch và Tinh Ảnh cũng lần lượt từ giã, hôm nay có thể nói ai nấy đều hài lòng ra về.
Xa thở dài: "Đồ phá của!" Lấy Chân Giải ra học luôn. " Đạt Ma Tâm Kinh, một trong ba kinh thư của tuyệt học Dịch Cân kinh."
Mã đồng ý nói: "Thà đổi ra tiền mặt ở chợ đen còn hơn." Sau đó nhét bộ trang bị vào túi.
Pháo Thiên Minh tức giận nhìn hai tên vô ơn bạc nghĩa này, Mã giải thích: "Nếu cách đây ba năm, ngươi bỏ ra hơn triệu bạc, ta đã đánh nhau với ngươi rồi. Nhưng bây giờ gia đình đã khá giả, chơi trò chơi cũng chẳng vui nữa, đúng là nhàm chán."
Xa khinh khỉnh nói: "Mới hơn hai triệu thôi mà, ngươi có thấy có thằng ngốc tặng ta cả xe hoa không? Trị giá bốn triệu, mắt ta còn chẳng chớp lấy một cái. Ta không bỏ tiền vào trò chơi là tốt rồi."
Pháo Thiên Minh đưa Mã một tờ ngân phiếu 2.000 vàng nói: "Ngươi lo đổi ở chợ đen, coi như chi phí cho chúng ta du ngoạn sau này."
Mã cảm thán: "Cảm giác có tiền... thật tuyệt vời. Tốt nhất chúng ta nên mặc niệm thêm một phút nữa, tưởng nhớ người bất hạnh kia."