• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

Trên đầu đầy cây ngân phát, khuôn mặt đáng yêu của chàng trai trẻ tuổi ngồi trên đỉnh đầu Persephone. Hắn rất đẹp, cái đẹp này là của một chàng trai và một cô gái hòa lẫn với nhau, ánh mắt màu lục to tròn, cái mũi khéo lẽo, cái miệng tinh xảo, tất cả đều mang đến cảm giác đáng yêu của một đứa trẻ, nhưng mà nụ cười giảo hoạt ở trên miệng hắn lại khiến người ta cảm thấy có khí chất thương nhân.

Hắn bước tới một bước, bước chân giống như lông chim, nhẹ nhàng trên không trung.

“Hermes, ngươi đến đây làm gì?” Demeter nhíu mày nhìn sự xuất hiện đột ngột của hắn.

Hermes không trả lời. Hắn chống tay nhảy xuống, sau đó giống như làm ảo thuật lấy ra một đồng xu nghịch ngợm.

“Ta phụng lệnh của Zues đến mời ngài cùng nữ thần mùa xuân đến tham gia tế điển ở đỉnh Olympus”

Tế điển? Persephone nghi hoặc nhìn Demeter. Bà vỗ tay trấn an cô.

“Cho đến bây giờ chúng ta đều không tham gia tế điển ở đỉnh Olympus, lần này tại sao Zues lại mời chúng ta?”

“Bởi vì nữ thần mùa xuân. Các vị thần ở đỉnh Olympus đều biết việc nữ thần mùa xuân được Hades thả về nên muốn chúc mừng vì chuyện ấy. Dù sao cũng là nữ thần mùa xuân giải quyết việc tế phẩm của các vị thần” Hermes tiếp tục nghịch đồng xu.

“Không cần” Demeter lộ ra nụ cười lạnh lùng mà Persephone thấy xa lạ.

Persephone biết lý do tại sao Demeter lộ ra loại vẻ mặt này, ở thời điểm bà đau khổ tìm con thì tất cả các vị thần, không ai giúp đỡ, còn ở bên khoanh tay đứng nhìn để cười nhạo bà, nếu không phải chỗ đồ ăn của họ có vẫn đề, họ sẽ vui mừng tốt bụng mời hai người đi sao?

“Nói như vậy… Ngài không muốn cùng nữ thần mùa xuân tham gia tế điển?” Hermes vẫn nghịch đồng xu.

“Đúng, người về nói với Zues, cảm ơn ý tốt của hắn, nhưng mà ta đã đáp ứng với Hera, sẽ không bao giờ bước chân vào đỉnh Olympus”

Demeter lạnh nhạt nói.

“Được rồi, ta trở về phục mệnh…” Hắn đùa đồng xu, tính rời khỏi đó.

“Đợi chút…” Persephone gọi hắn lại.

“Có chuyện gì sao nữ thần xinh đẹp của ta?” Hermes mỉm cười nhìn Persephone, trong ánh mắt lộ ra một tia khiến người ta phải cân nhắc.

“Ta có thể nhờ ngươi một việc không?” Persephone không có thời gian nghiên cứu vẻ mặt của hắn, chỉ có chút khó chịu nhìn hắn.

“Ta có thể làm gì? Nói nghe một lần xem” Hắn cười giảo hoạt, trả lời ba phải.

“Ta muốn ngươi dẫn ta đến cửa địa ngục”

Hermes kinh ngạc, đôi mắt đẹp nhìn Persephone.

“Nàng không phải mới trở về từ địa ngục sao? Tại sao lại muốn đến đó nữa?”

“Ta…” Persephone do dự, nhưng nghĩ lại, dù sao cô cũng phải gả cho Hades, các vị thần ở đỉnh Olympus gì cũng biết, bây giờ nói rõ cũng tốt, vì vậy cô hít một hơi nói với hắn “Ta muốn tìm Hades, muốn cầu hôn hắn!”

Ta muốn cầu hôn hắn? Ôi mẹ ơi, Persephone thật sự bị dũng khí của mình chọc sợ. Dù phải trả bất cứ giá nào, chỉ cần thấy Hades, mặt mũi của cô cho chó tha cũng được.

Hermes dĩ nhiên bị câu nói lớn mật của Persephone dọa, tuy rằng hắn vẫn mỉm cười như trước, nhưng đồn xu trên tay lai rớt xuống đất. Mà Demeter cũng bị dọa đến mức che miệng lại, dở khóc dở cười nhìn con gái. (Dám cá là Hades sẽ đen mặt khi thấy Persephone nói vậy)

Persephone muốn chui vào một cái lỗ nào đó, mặt của cô chắc chắn đã đỏ rực rồi, nhưng mà cô không hối hận!

Hermes suy nghĩ một lúc, sau đó hắn vui vẻ cự tuyệt!

“Ngại quá, nữ thần của ta, ta không giúp được nàng rồi” Hắn cười nham hiểm.

“Tại sao? Ta biết trên đỉnh Olympus chỉ có ngươi mới có năng lực này, nếu ngươi không giúp ta thì ta phải trở về bằng cách gì?” Persephone giống như bị nước cuốn đi, khó khăn mới bắt được cái cột, làm sao có thể thả ra?

“Tuy rằng nàng cầu xin ta, nhưng mà ta cũng có quyền cự tuyệt, không phải sao?” Hermes cười gian xảo “Huồng hồ, ta cũng không quên việc mẫu thần của nàng cự tuyệt tâm ý muốn cười nàng của ta”

Hắn nói cái gì? Cái gì mà tâm ý? Persephone quay đầu nhìn Demeter, bà nhăn mặt không nói gì.

“Nếu hai vị không tham gia tế điển, ta đành đi trước…” Hắn vẫy tay, đồng xu hiện lên trên tay hắn, sau đó hắn nhẹ nhàng bay nhảy lên không trung, biến mất trong chốc lát.

Nhìn bóng dáng rời khỏi của hắn, Persephone hạ hai vai.

“Hermes chết tiệt…” Demeter thở dài ôm lấy Persephone “Nửa năm trước, hắn và Apollo từng đến đảo Sicilian cầu hôn, nhưng mà ta nghĩ con còn nhỏ không chịu được thương tổn của chúng nên cự tuyệt. Hiện tại, ta thấy việc làm đó rất đúng, đám người trên đỉnh Olympus toàn một đám bạc tình bạc nghĩ mà lại dối trá, bọn họ tuyệt đối không chung thủy”

Thì ra là như thế, khó trách ánh mắt của Hermes vừa nãy chứa một tia khó hiểu. Thì ra là hắn tức giận! Đồ đàn ông hẹp hòi!

“Chúng ta còn biện pháp không?” Persephone thở dài

“Cũng không phải không có” Demeter cười dịu dàng “Tuy rằng Hermes không giúp con, nhưng mà có người có thể ra lệnh bắt hắn giúp con”

“Zeus?”

Demeter không gật đầu, cũng không lắc đầu.

“Còn có một người – Hera. Hera là nữ thần trông coi việc hôn nhân gia đình, nếu con đưa lời cầu xin với Hera, cô ta sẽ bảo Hermes đưa con trở về địa ngục”

“Nói cách khác, con phải đến đỉnh Olympus?” Persephone suy sụp nói.

Demeter bất đắc dĩ gật đầu, lấy bông tai hình lúa mạch xuống đeo vào tai Persephone.

“Bỏ qua cho ta, Persephone… Bởi vì chuyện mười bảy năm trước, ta đã hứa với Hera sẽ không đến Olympus, cho nên ta không đi với con được, nhưng mà bông tai của ta sẽ bảo hộ con, nếu con gặp nguy hiểm gì nó sẽ giúp con thoát khỏi nguy hiểm đó”

Cô sẽ gặp nguy hiểm sao? Nghiêm trọng như vậy ư? Tuy rằng trong lòng tràn ngập nghi hoặc, nhưng mà Persephone vẫn gật đầu.

Demeter vẫy tay, một chiếc xe ngựa màu bạc xuất hiện trước mặt hai người.

“Nhớ kỹ, không được cùng mấy nam thần nói chuyện với nhau” Demeter dặn dò.

Làm mấy cử chỉ tạm biệt đơn giản, Persephone ngồi trên xe ngựa hướng đến cửa của đỉnh Olympus mà đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK