Điều khiển xe ngựa của Demeter, Persephone cảm thấy một trận gào thét của gió bên tai mình.
Tuy rằng tốc độ của xe ngựa này không giống của Hades nhưng cũng khiến cô chịu không nổi.
Cô tận lực ngồi yên, hai tay gắt gao kéo dây cương, sợ không cẩn thận một chút sẽ ngã từ trên xe xuống. Nhưng mà hoàn hảo, xe ngựa coi như vững vàng. Cô dần mở mắt nhìn bốn phía.
Cách đó không xa, một ngọn núi màu lam nhạt bị mây mù bao phủ. Đây là đỉnh Olympus sao? Qủa nhiên nguy nga hùng vĩ! Nó có điểm mạnh mẽ nam tính lại có mềm mại đáng yêu nữ tính. Cả dãy núi như là một bức tranh phong cảnh đầy nghệ thuật, cứng cáp!
Xe ngựa dần chạy vào núi. Ở nơi cao nhất của đỉnh Olympus Persephone thấy một tòa cung điện hoàng kim chói lóa.
Cô trợn mắt nhìn. Thật sự không biết dùng từ gì để hình dung nó! Nó giống như một kiệt tác nghệ thuật, giống như phong cách của đền Parthenon. Nhưng mà đền thờ Parthenon thì đơn giản, còn nơi này thì xa hoa.
Ở lối vào thần điện, một cặp tượng nữ thần đứng yên, trong tay hai bức tượng là cái bình, khuôn mặt trầm tĩnh mà bình thản.
Persephone nhìn một hồi, hai cái cột này thề là cao hơn cô hơn một trăm lần.
Xe ngựa đi qua pho tượng, trước mặt cô xuất hiện một quảng trường hình tròn lớn, không đợi cô hạ lệnh, xe ngựa lập tức dừng trên mặt đất. Nhìn các xe ngựa đủ loại màu, Persephone biết đã có nhiều vị thần tham dự lễ tế này rồi. Cái xe ngựa màu vàng kia chắc là của Apollo nhỉ? Bởi vì trong truyền thuyết, chỉ có hắn mới có xe ngựa màu vàng kia, còn cái xe ngựa mà xanh là của Poseidon, bên cạnh cái xe có màu bạc nhàn nhạt kia là của Atermis nhỉ?
Persephone đột nhiên thấy buồn cười, các vị thần còn có đặc điểm của mình, nhìn vào xe ngựa liền nhận ra. Nhưng nghĩ đến việc mình sẽ cùng họ nói chuyện, tay chân cô có chút run rẩy.
Hít sâu một cái, cô ngẩng đầu đi xuống ngựa. Ôi! Ngay cả đất cũng là vàng, không lẽ nơi này đều là vàng sao?
“Persephone, là ngươi sao?”
Persephone hoảng sợ, ở nơi này cô có biết ai sao? Cô vội vàng quay người nhìn người gọi mình.
Người đó có khuôn mặt xinh đẹp, làn da rám nắng, lông mi dài, một đôi mắt màu lam to tròn lộ ra sự thông minh cùng tự tin. Đầu của cô ấy không giống các nữ thần mà lại có một oản thành kế [1] cao ở trên đầu, trang sức chạm rỗng hoàng kinh ở trên đỉnh đầu của cô ấy rực rỡ vô cùng, mà trên người không có mặc quần áo bình thường mà một bộ váy liền dài, trên lưng cũng có một cái đai lưng màu vàng, cả người tràn vẻ anh khí.
Cảm giác áp bách như vậy, tư thái tự tin như thế, không lẽ cô ấy là Athena?
Ngay lúc Persephone do dự không biết nói gì, một nữ thần xinh đẹp khác bước ra từ thần điện, thấy Persephone, khuôn mặt lạnh lùng lộ ra sự kinh ngạc.
“Persephone…” Lời nói của cô trong trẻo mà lạnh lùng.
Cô ấy là người đẹp nhất mà Persephone từng gặp qua. Khuôn mặt trắng nõn, mái tóc xoăn, một đôi mắt màu xanh thẳm giống như ánh trăng, buồn bã mà tĩnh lặng. Cô mặt một bộ váy dài màu trắng, lộ ra cánh tay trắng nõn của mình. Ở vòng eo mảnh khảnh là một cái thắt lưng làm từ đá, khiến cô ấy bao phủ một tầng ánh sáng mặt trăng. Khuôn mặt trong trẻo mà lạnh lùng kia khiến Persephone đoán, cô ấy là nữ thần mặt trăng – Artemis.
“Ta thật không dám tin, ngươi cuối cùng đã trở lại” Artemis giữa chặt vai Persephone, khuôn mặt trong trẻo mà lạnh lùng có chút kích động “Ngày đó ngươi đột nhiên biến mất, ta cùng Athena tìm ngươi rất lâu mà không ra. Ngươi giống như đã rời khỏi thế giới này vậy”
Artemis nắm vai của Persephone, vỗ vai cô “Nhưng mà thật tốt quá, ngươi đã trở lịa, ba người chúng ta cuối cùng cũng có thể cùng nhau săn thú”
“Thật có lỗi, Persephone, lúc ngươi mất tích chúng ta không làm được gì” Athena cũng đi tới đặt tay lên vai Persephone, chân thành nói.
Tuy rằng lần đầu cô gặp hai người bọn họ, nhưng mà cô cảm thấy quen thuộc vô cùng. Hóa ra là trước đây bọn họ là bạn thân.
Vì thế cô cười.
“Không cần cảm thấy có lỗi, ta hiện tại không phải đứng trước mặt các ngươi sao?”
Athena cười tươi, mà Artemis thì kéo tay cô.
“Đây là lần đầu ngươi tham gia tế điển nhỉ? Tới đây đi, chúng ta đưa ngươi đi xem qua một chút, ngươi cũng có thể trông thấy phụ thần”
Phụ thần? Cái tên Zues biến thái kia? Trong lòng Persephone thầm kêu không tốt, nhưng mà cô không phải chiến đấu một mình! Vì vậy lúc Athena cùng Artemis kéo đi, Persephone không nói gì mà theo bọn họ đi vào.