Nhưng ai ngờ những khổ cực trước đây chỉ là bắt đầu thôi. Ông lấy vợ được ba năm, vợ ông trong lúc khiêng gỗ không cẩn thận bị ngã, khúc gỗ đè trúng thần kinh trung ương dẫn đến bại liệt, không thể kiểm soát việc đi nặng nhẹ…
Từ đó về sau Đinh Khánh Sinh phải vừa chăm sóc vợ vừa chăm sóc con gái mới được một tuổi, khốn nạn nhất là ông còn phải kiếm tiền để nuôi gia đình. Tuy lúc đó mẹ vợ với dì nhỏ cũng giúp đỡ không ít, nhưng khoảng thời gian đó vẫn rất khó khăn.
Bây giờ nhớ lại Đinh Khánh Sinh cũng phải sởn gai óc.
Không biết đã phải chịu bao nhiêu cay đắng mới nuôi lớn con gái Đinh Nhã Bình.
Mấy năm trước có gả con gái đi, nhưng dường như con gái cũng bị cái xui của nhà này vây lấy, lúc mang thai được mấy tháng không cẩn thận bị ngã.
Lần ngã đó không chỉ sảy thai, còn để lại hậu quả nghiêm trọng do mất máu quá nhiều. Mấy từ chuyên ngành đó Đinh Khánh Sing nghe không hiểu, ông chỉ tóm lại có hai từ: vô sinh.
Sau đó chồng của Đinh Nhã Bình dưới sự ủng hộ của ba mẹ mình đã đề nghị ly hôn. Họ không quan tâm Đinh Nhã Bình còn đang nằm viện mà nhẫn tâm nói ra hai từ này.
Đến nay con gái ly hôn được ba năm rồi, vợ ông sau hai mươi tám năm nằm trên giường cũng đã mang theo những tiếc nuối mà nhắm mắt.
Đinh Khánh Sinh khổ cực hơn nửa đời người, cuộc đời ông coi như là hết. Bây giờ chuyện duy nhất khiến ông lo lắng chính là hôn sự của con gái.
Dù sao năm nay Đinh Nhã Bình mới ba mươi rồi, cuộc đời hẵn còn dài.
Nhưng với tình hình con gái bây giờ, muốn gả được người tốt thật sự rất khó.
Nghĩ đến đây, Đinh Khánh Sinh lặng lẽ nhét thuốc lá vào, sau đó châm lửa phì phò hút thuốc.
Ngay lúc ông đang hút thuốc, một giọng nói hào sảng truyền đến: “Chào bác, xin hỏi đây là nhà chị Đinh Nhã Bình đúng không ạ?”
Đinh Khánh Sinh nghe thế bèn nhìn ra, phát hiện đó là một cậu thanh niên đẹp trai tầm hai mươi mấy tuổi, trong lòng không khỏi tò mò, ông bèn đáp: “Đây là nhà Đinh Nhã Bình, cậu nhóc tìm Tiểu Bình nhà bác có chuyện gì không?”
Cậu thanh niên đẹp trai không phải ai khác mà chính là Giang Phong – người vì chuyện mai mối mà chạy ngược chạy xuôi.
Nghe thấy Đinh Khánh Sinh trả lời, Giang Phòng bèn đỗ xe rồi bước tới, hắn vừa biếu giỏ trái cây vừa mới mua trên phố, vừa cười nói: “Thì ra là bác Đinh, cháu tên Giang Phong, người trấn Thanh Hà, hôm nay cháu có chuyện muốn bàn bạc với bác Đinh và chị Bình.”
Lúc Giang Phong đi tới, Đinh Khánh Sinh đã để cái bình hookah sang một bên. Lúc này ông vô thức nhận lấy giỏ trái cây, ông bối rối hỏi: “Bàn bạc chuyện gì vậy?”
“Ba ơi, ai đến vậy?”
Đinh Nhã Bình ở trong nhà cũng nghe thấy tiếng động, cô vừa hỏi vừa bước ra.
Giang Phong vội chào hỏi: “Chào chị Bình, em tên Giang Phong.”
Đinh Khánh Sinh nói: “Tiểu Bình, cậu Tiểu Giang này nói có chuyện muốn bàn với chúng ta.”
Đinh Nhã Bình khẽ chau mày, ánh hiện thoáng hiện vẻ cảnh giác, rõ ràng cô ấy trong vô thức đã xem Giang Phong như mấy tên lừa đảo ngoài kia.
Thân là một người làm mai chuyên nghiệp, quan sát lời nói sắc mặt đều là những kỹ năng cơ bản. Biểu cảm trong vô thức của Đinh Nhã Bình không thoát khỏi ánh mắt của Giang Phong, hắn cười nói: “Bác Đinh, chị Bình, cho phép cháu giới thiệu lại lần nữa. Cháu tên Giang Phong, người trấn Thanh Hà, là ông mai chuyên se duyên cho người khác.”
Vừa nói xong, hai ba con Đinh gia trợn tròn mắt ngạc nhiên.
Họ thấy qua nhiều người mai mối rồi, nhưng đây là lần đầu tiên hai ba con họ gặp được ông mai trẻ thế này.
Giang Phong thấy thề bèn cười nói: “Cho nên lần này cháu đến chào hỏi là muốn cùng bác Đinh với chị Bình bàn chuyện hôn sự.”
Thì ra là vậy, Đinh Nhã Bình chợt hiểu ra, cô biết mình đã hiểu lầm người ta rồi.
Vẫn là Đinh Khánh Sinh phản ứng nhanh, ông biết người mai mối đến nhà nên nói với con gái: “Tiểu Bình, còn đứng ngây đó là gì, nhanh lấy ghế cho khách ngồi.”
...
Thôn Đường Giác.
Dưới gốc cây vải trước Đinh gia.
Sau một hồi khách sáo, Giang Phong đi thẳng vào vấn đề nói: “Chú Đinh, chị Bình, mục đích cháu đến đây chắc hai người cũng đã hiểu rõ, bây giờ cháu chỉ muốn hỏi chị Bình có muốn kết hôn không?”
Đinh Nhã Bình nghĩ đến tình cảnh bản thân, cô im lặng trong chốc lát!
Đinh Khánh Sinh thấy con gái không nói gì bèn thở dài nói: “Tiểu Giang, Tiểu Bình nhà chú đương nhiên muốn kết hôn, dù sao con bé cũng mới ba mươi, cuộc sống sau này hẵng còn dài, chỉ là…”
Nói đến đây Đinh Khánh Sinh bỗng nghẹn lại.
Chuyện phụ nữ không thể mang thai đối với những nơi có tư tưởng thoáng một tí thì không sao. Thời đại này vợ chồng không muốn sinh con cũng rất nhiều.
Nhưng đối với nơi coi trọng việc nối dõi như huyện Bách Lương thì lại là chuyện rất nghiêm trọng. Chuyện này liên quan đến nối dõi nên có xem trọng hơn nữa cũng rất bình thường.
Đây cũng là lý do khiến Đinh Nhã Bình không thể gả đi dù đã ly hôn được ba năm.
Đàn ông hễ nghe cô ấy không thể sinh con liền từ chối gặp mặt.
------
Dịch: MBMH Translate