Sáu giờ chiều. Trong phòng bao nào đó. Trần Mộ Sơn ăn cơm cùng Phương Vân lần nữa. Sau khi gọi món và chờ nhân viên phục vụ rời khỏi phòng bao, Trần Mộ Sơn liền nhìn chằm chằm Phương Vân mấy phút. Lúc vừa mới bắt đầu, Phương Vân còn cười tủm tỉm đối mặt với hắn. Hắn không hỏi, cô cũng không nói chuyện. Nhưng qua mấy phút sau, cô vẫn là không nhịn được mà lên tiếng: "Tại sao lại nhìn tôi như vậy?" Trần Mộ Sơn hỏi: "Người tên là 'Hữu duyên thiên lý năng tương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.