Giang mẫu thấy hai người đã trò chuyện tự nhiên hơn thì cũng không ở lại làm bóng đèn nữa, mà đứng dậy chào hỏi: “Lưu Vượng Tài, Giang Nhu, hai đứa cứ trò chuyện tiếp đi, dì đi ra chợ mua ít thức ăn, có vấn đề gì thì cứ gọi điện cho dì.” “Vâng, thưa thím.” “Vâng, thưa dì.” Hai người đều là người từng trải, tự nhiên biết rõ đây là người mai mối kiếm cớ rời đi, để không gian lại cho hai người bọn họ. Chờ Giang mẫu rời đi rồi, hai người vừa uống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.