Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

    Tại sao... Chẳng phải lúc đó chính anh mới là người không cần tôi sao?

   Anh lúc nào cũng nghĩ đến Vưu Tình, trong khi chính anh là người theo đuổi tôi kia mà...

    Nhưng tại sao bây giờ... Giọng nói anh lại có vẻ đau đớn và hoảng sợ như thế?

    Thuẫn Lâm vẫn đứng đó nhìn cô, người con gái đến trong mộng hắn cũng gặp được, bốn năm trời, hắn đợi cô bốn năm, hắn không thể để mất cô thêm lần nào nữa!

    Yên Như Hảo hít sâu một hơi, nhìn vẻ mặt đau đớn của hắn, tim Yên Như Hảo cũng rất đau. Thì ra thời gian và suy nghĩ chẳng thể nào khiến cô quên đi hắn, không thể khiến tình cảm mãnh liệt trong cô vụt tắt.

   Giờ đây đứng đối diện nhau, cô mới biết thì ra bản thân chưa lúc nào quên hắn cả...

   Cô sợ, cô muốn nói những lời an ủi hắn, muốn ôm hắn như trước kia, nhưng mà cô sợ phải chịu sự lạnh nhạt của hắn thêm một lần nữa.

    "Vưu... Vưu Tình đâu? Cô ấy khỏe chứ? Hai người... Chắc sống hạnh phúc lắm nhỉ?"

   Thật là, rõ ràng đâu muốn nói những lời này, nhưng tại sao?

    Đôi mắt Thuẫn Lâm trong nháy mắt tối sầm lại, thôi bạo kéo người con gái đáng giận trước mặt lại mà hôn, hắn vừa hôn vừa cắn mút, hôn đến khi tâm trạng đã bình tĩnh hơn một chút mới chịu thả cô ra.

    "Tiểu Hảo, anh chưa bao giờ yêu cô ta!"

   Yên Như Hảo đang tận lực lấy lại không khí, đến khi nghe hắn nói liền giương đôi mắt nhuốm màu căm phẫn nói:

    "Tôi không quan tâm, phiền anh mở cửa ra, tôi muốn rời đi!"

    "Tiểu Hảo! Tất cả chuyện đó là hiểu lầm, là anh sai rồi, xin em đừng như thế nữa!"

   Thuẫn Lâm ôm chặt cô không buông, vội vàng muốn nói hết tất cả những điều trong lòng mình.

    "Mặc kệ là thế nào, tôi và anh đã không còn quan hệ gì nữa!"

    "Ai nói như thế?" Giọng của Thuẫn Lâm lạnh hơn vài phần, hắn tức giận, hắn không muốn cô xa cách với mình như thế!

    "Ý anh là sao? Tôi và anh không còn cái quan hệ người yêu đó nữa!"

    "Thế anh và em chia tay khi nào?" Thuẫn Lâm nói xong thì khẽ cười, nụ cười lạnh và âm hiểm, dường như Yên Như Hảo lúc này mới biết hoảng.

    "Anh nói gì vậy?"

    Thuẫn Lâm vuốt ve gương mặt nhỏ đang khó hiểu nhìn mình, cười nói:

    "Chúng ta đã nói lời chia tay sao? Anh nhớ là chưa!"

    Thuẫn Lâm nghiến răng, trời mới biết hắn đã đau đớn thế nào khi biết mình không thể tìm được cô nữa, cô là tránh hắn, là muốn rũ bỏ quan hệ với hắn!

   Hắn không cho phép!

   "Anh... Anh... Được! Bây giờ tôi muốn chia tay!" Đúng là lần đó ở bệnh viện là cô không còn gặp lại hắn cho tới bây giờ.

    "Anh không đồng ý!"

    Yên Như Hảo tức đến mặt đỏ cả lên:

    "Ai cần anh đồng ý chứ? Chia tay một phía cũng không ai quản được!"

    "Anh quản!"

    Mắt thấy Yên Như Hảo tức đến nước mắt sắp trào ra, Thuẫn Lâm gấp gáp, vội vàng vỗ về cô:

    "Tiểu Hảo... Làm ơn đừng giận anh nữa, anh chưa từng có tình cảm với Vưu Tình!"

    Yên Như Hảo bịt tai mình lại, không muốn nghe hắn nói về Vưu Tình nữa. Nhưng Thuẫn Lâm đã gỡ tay cô ra, tiếp tục giải thích:

    "Tiểu Hảo, sở dĩ lúc đó anh quan tâm cô ta là coi cô ta như một người bạn tốt, vả lại cô ta còn có ân lớn với gia đình anh. Cho tới bây giờ anh vẫn không hề có tình cảm với cô ta, huống hồ... Huống hồ lần đó là cô ta giả bệnh!"

    "Sao... Sao chứ?" Cô không thể tin nổi, người đàn bà này tại sao có thể ác độc như thế?

   Lúc đó cô ta đột nhiên phát bệnh, mấy tháng trời khiến Thuẫn Lâm lo lắng cho cô ta, còn chia rẽ tình cảm của bọn cô... Trời ơi, thật đáng sợ!

    "Cô ta là một con rắn độc, từ khi em đi anh mới điều tra ra, kể từ khi đó, anh chưa từng nhìn mặt cô ta thêm một lần nào nữa! Yên Như Hảo, em phải tin anh, trước đây là anh sai, em tha thứ cho anh có được không?"

    Yên Như Hảo vẫn đứng đó không động đậy, cô căm phẫn, cô chán ghét, cô hiện tại vẫn không tin tưởng hắn được! Có phải... Có phải vì bị Vưu Tình lừa gạt cho nên hắn mới nhớ đến cô hay không?

    Nghĩ như vậy trái tim Yên Như Hảo như vỡ vụ từng mảnh, đau như lần đó hắn bỏ rơi cô vậy...

   "Thế... Anh rốt cuộc cũng hiểu được cảm giác đau đớn khi bị lừa dối rồi nhỉ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK