Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

   Yên Như Hảo vẫn đang tìm lời để nói tiếp thì bất ngờ có một cánh tay quàng ngay cổ cô.

    "Vợ à, anh đã nói tránh xa những kẻ xấu ra, em sao lại không nghe?"

    "Thuẫn... Thuẫn Lâm." Sao anh ấy lại ở đây?

    "Thuẫn Lâm? Vợ?"

    Cả đám người dường như không tin nổi. Bảo sao Thuẫn Lâm chán ghét Vưu Tình, ra là đã kết hôn với Yên Như Hảo rồi sao? Vậy Vưu Tình Thật sự là kẻ như lời Yên Như Hảo nói sao?

    "Đúng vậy!" Thuẫn Lâm lúc này mới nở một nụ cười dịu dàng nhìn Yên Như Hảo.

    Yên Như Hảo cũng không nói gì, ôm lấy cánh tay của Thuẫn Lâm, tâm trạng lúc này mới bình ổn trở lại. Thì ra có anh ấy ở đây cô mới có lại cảm giác an toàn.

    Lúc nãy hùng hổ chỉ trích Vưu Tình nhưng thật ra tay đã run cả lên.

    Vưu Tình mặt tái xanh nhìn hai người trước mặt, cô ta không dám tin điều này. Nhưng không tin cũng không thể làm được gì khác, cô ta mất tất cả rồi...

    Thuẫn Lâm nhanh chóng kéo tay Yên Như Hảo đi, để lại Vưu Tình bị đám bạn của mình khinh miệt. Bọn họ cũng là bị lừa, bị lừa vì vẻ mặt thánh thiện của Vưu Tình.

   Có lẽ chuyện của Vưu Tình nên khép lại tại đây, một người như cô ta không nên nhắc đến nữa...

    "Thuẫn Lâm..."

    "Cô ta không làm gì em chứ?"

    Thuẫn Lâm vuốt mặt cô, trong ánh mắt đều là lo lắng. Người đàn bà ác độc đó rất xảo trá, Tiểu Hảo của hắn không phải là đối thủ của cô ta.

    Yên Như Hảo thở dài, cô tin rồi, cô tin hắn là rất yêu cô:

    "Em không sao, Thuẫn Lâm. Em xin lỗi vì...lời nói hôm trước."

    "Thật ngốc, đây là sợ anh đau lòng?"

    "Nào có chứ! Em còn chưa hỏi anh, vợ gì?"

    Nhìn vẻ mặt bối rối của cô, Thuẫn Lâm bất giác bật cười, tốt rồi, tốt rồi, cô đã trở về.

    "Tiểu Hảo, hãy tha thứ cho anh, trở về bên anh được không?"

    Ánh mắt Thuẫn Lâm thâm tình nhìn cô, nhất thời khiến trái tim Yên Như Hảo loạn nhịp, nhưng mà, cô vẫn rất sợ....

    "Thuẫn Lâm... Em có thể tha thứ cho anh... Nhưng mà trở về bên anh thì..."

    "Tại sao? Tại sao không thể?" Thuẫn Lâm kích động siết chặt tay cô, hắn rất sợ cô sẽ lại bỏ hắn mà đi.

    "Thuẫn Lâm, em đã bị đau một lần, là do anh khiến em đau khổ, em... Em rất sợ sẽ lại như thế một lần nữa!"

    Cả hai chìm vào im lặng, mỗi người lặng trong suy nghĩ của riêng mình, Thuẫn Lâm như chợt bừng tỉnh, nắm tay Yên Như Hảo càng chặt hơn, mỉm cười nói:

    "Không sao, anh sẽ một lần nữa theo đuổi em."

    "Sao... Sao chứ?"

    Yên Như Hảo ngơ ngác, dường như là không hiểu, dường như là không tin, nhưng lại vô thức nở một nụ cười.

    Có lẽ... Có lẽ nên cho anh ấy một cơ hội và cho cả cô một cơ hội nữa...

   END.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang