• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit by Mon

Cận Quan Quan cứ thế bước ra ngoài trong khi không mặc quần lót.

Thời điểm cô ra khỏi phòng thử đồ, Hoắc Mộ và vị hôn thê đã rời đi.

Cô thầm nghĩ, rồi nhìn sang nhân viên trang điểm vẫn còn đang chìm trong sự hâm mộ, hỏi:

"Tiểu Ngọc, chắc em cũng biết ít nhiều về cặp tình nhân vừa nãy phải không? Anh ta tự tay mua áo cưới cho vị hôn thê, mặc âu phục đắt tiền, đã vậy còn chi trả cho cửa tiệm chúng ta một số tiền lớn. Anh ta là tổng tài thật sao?"

Cô nhớ Hoắc Mộ trước kia rất nghèo, đến mức quần jean của anh bị giặc nhiều đến bạc màu, bữa ăn cũng không được đầy đủ, tiền trong túi bao giờ cũng chỉ có mấy đồng. Không xa hoa như bây giờ, chắc hẳn trong thời gian xuất ngoại công việc của anh cũng thăng tiến không ít.

Cô nhân viên tên Tiểu Ngọc gật đầu, nói: "Đúng rồi, em có tìm hiểu qua, nghe nói anh ấy xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, thành công mở một công ty lớn, thậm chí còn rất có tiếng trong thành phố, hình như là kinh doanh về thiết bị điện tử. Mình không biết cụ thể anh ấy làm giàu như thế nào. Hơn nữa, nghe nói vị hôn thê của anh ấy cũng rất giàu, cũng là thiên kim tiểu thư của ông lớn nào đó, hai người họ đúng là rất xứng đôi, môn đăng hộ đối."

Môn đăng hộ đối cái gì chứ?

Phải là thiên kim tiểu thư thì mới xứng đôi với anh ta ư?

Nhà cô cũng có rất nhiều tiền, nhưng cũng bị anh ta đá phăng đấy thôi.

Cận Quan Quan không hề hứng thú với chuyện của hai người họ, hạ thân cô còn ướt dầm dề, cô không quen cảm giác trống trải không có gì che đậy, cho nên Cận Quan Quan nhanh chóng về nhà.

Nhà của Cận Quan Quan ở một tiểu khu cao cấp tại trung tâm thành phố, trước đây bố mẹ và cô sống cùng nhau, nhưng sau khi tốt nghiệp đại học cô quyết định tìm một ngôi nhà để ở riêng, với lý do tự xây dựng sự nghiệp. Tuy nhiên, cô thì làm gì có tiền, ngôi nhà cô đang ở là bố mẹ cô mua cho, họ nói rằng nó là của hồi môn sau này của cô.

Cận Quan Quan cảm thấy làm người giàu thật tốt.

Cô mở cửa, đổ một ít thức ăn cho mèo vào bát. Bé mèo tên là Mộ Tư, thuộc giống mèo anh lông ngắn. Cô thấy ở nhà một mình quá cô đơn, cho nên quyết định nuôi một con mèo và cùng nó đắm chìm trong cách sống lười biếng của cô.

Dần dần, cô trở nên béo lên, bụng dần dần tích tụ mỡ, mà bé mèo cũng béo theo chủ, thân hình tròn vo như bánh bao.

Trong khi mèo đang ăn, cô vuốt ve đầu của nó, nghĩ một lúc rồi nói: "Mộ Tư, Hoắc Mộ đã trở lại, người ba vô trách nhiệm trong truyền thuyết của con đã quay về rồi đấy. Ba con muốn kết hôn, mami cho rằng mình đã quên anh ta từ lâu, nhưng thật ra mami không thể quên được. Vợ sắp cưới của ba con rất xinh đẹp. Không nói đến việc mami có xinh đẹp hay không, nhưng chắc chắn mami không ôn nhu, nhã nhặn như cô ấy."

Cô nói xong, liền nghĩ đến chuyện Hoắc Mộ thường hay quát mắng cô: "Cận Quan Quan, cô có thể câm miệng được không? Thật là phiền phức, cô là quạ đen hay sao?"

Cận Quan Quan đem hết nỗi uất ức trong lòng nói ra, tâm sự một hồi, nhưng không thấy bé mèo đáp lại mà chỉ lo ăn, vì thế cô giành lấy bát ăn nhỏ, nói: "Con béo quá rồi, đừng ăn nhiều như vậy, giảm béo đi!"

Mèo: "..." meo meo meo???

...

Tâm trạng Cận Quan Quan vẫn luôn trong trạng thái sa sút cho đến tối, sau khi ăn cơm xong, cô tắm rửa, nằm dài trên giường, vươn tay cầm lấy Ipad xem phim truyền hình giết thời gian.

Đúng lúc tiếng chuông thông báo đột nhiên vang lên, cô cầm điện thoại thì thấy có người gửi lời mời kết bạn cho cô, ảnh đại diện là hình trắng đen kẻ sọc, nickname chỉ có một chữ H.


Người kia không để lại ghi chú gì cho cô.

Cận Quan Quan trực tiếp nhấn nút xóa.

Nhưng bên kia lại tiếp tục gửi lời kết bạn, lần này dòng ghi chú đã xuất hiện hai chữ: Hoắc Mộ.

Tim Cận Quan Quan như đập chậm đi một nhịp, tay run run, không biết nên làm như thế nào.

Cô nuốt một ngụm nước bọt, vốn dĩ cô nên cự tuyệt, nhưng không hiểu sao cô lại như 'ma xui quỷ khiến' nhấn đồng ý.

Sau khi thêm đối phương vào danh sách bạn bè, hai người lâm vào một mảnh trầm mặc.

Cận Quan Quan nghĩ thầm người kia chủ động kết bạn với cô chắc là muốn hẹn ngày để gửi thiệp mời, còn muốn lấy tiền dự đám cưới của cô.

Cô ngại ngùng không biết nên nói gì với anh, dù sao anh cũng là người sắp cưới vợ, nếu cô quá chủ động thì chắc sẽ thành tiểu tam lúc nào không hay.

Cận Quan Quan nhấn vào trang cá nhân của Hoắc Mộ, xem hai người họ có đăng hình thả 'cẩu lương' lên hay không.

Nhưng hoàn toàn trống rỗng, cái gì cũng không có.

Nếu đã sắp kết hôn, anh ta ít nhiều gì cũng phải đăng ảnh cưới lên cho bạn bè xem. Cũng có khả năng anh ta đã để chế độ không cho cô xem.


Đột nhiên, bên kia gửi đến một tin nhắn.

"Em có ở đó không?"

Cận Quan Quan khẽ cười, hồi âm: "Nếu không có gì xảy ra, tôi chắc chắn sẽ ở đây đến 100 tuổi, muốn nói gì thì nói đi."

Cô nhìn chăm chú tin nhắn đầu tiên của anh một giờ đồng hồ, nhưng vẫn không thấy anh hồi âm.

Trong đầu bỗng suy nghĩ đến tình huống xấu nhất, có khả năng anh đang định trả lời cô, nhưng bất ngờ bị vị hôn thê tịch thu điện thoại, rồi cô ấy câu dẫn anh, cho nên hiện giờ hai người họ đang bận làm tình đi.

Cận Quan tức giận, tắt điện thoại đi, âm thầm thề thốt, sau này Hoắc Mộ có tìm cô, đừng hòng cô để ý đến anh ta.

An tĩnh nằm trên giường, bỗng nhớ đến khoái cảm khi bị anh dùng ngón tay cắm vào trong, tuy rất thoải mái nhưng không đủ làm cô thỏa mãn.

Nghĩ đến việc lúc này Hoắc Mộ đang cùng vợ anh làm tình, hoa huyệt cô có chút ngứa.

Thử cọ xát hai đùi, tuy nhiên chẳng khác gì đang gãi ngứa.

Cận Quan Quan đứng lên, cầm điện thoại, mở phim AV ra xem. Sau đó, mở ngăn tủ lấy một cây gậy mát xa đã lâu không dùng tới.

5 năm qua, cô không trải qua sinh hoạt tình dục, nhưng không có nghĩa cô không biết cách tự thỏa mãn bản thân.

Cô không muốn dùng ngón tay cắm vào miệng huyệt, mà là dùng gậy matxa, dù không thể so với côn thịt, nhưng có còn hơn không.

Cô cởi sạch quần áo, cởi cả quần lót, đưa mắt nhìn vào đoạn video, thấy nữ chính đang bị nam chính liếm huyệt đến cao trào, liền duỗi tay khai mở hai mép âm môi, cọ xát một lúc cho dâm thủy chảy ra, rồi đem gậy cắm vào tiểu huyệt, ấn nút khởi động. Đầu gậy ban đầu run rất chậm, sau đó càng lúc càng nhanh hơn, cô bắt đầu cầm cán gậy thọc vào rút ra.

Cảm nhận được đầu vú mình hơi tê dại, một tay thon dài cầm lấy gậy, tay còn lại lôi kéo đầu vú, không ngừng vuốt ve.

Cảm giác thoải mái truyền đến đại não, miệng nhỏ theo bản năng bật ra tiếng rên rỉ.

Thật sướng! Làm tình thì cần gì đến đàn ông?

Chính cô cũng có thể tự làm mình sung sướng.

Trong lúc cô vừa xem video vừa làm mình cao trào, tiếng chuông báo đột nhiên vang lên.

Là Hoắc Mộ gửi tin nhắn cho cô.

Nhìn nội dung tin nhắn, động tác cô dừng lại.

"Tôi muốn thao em."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK