Thời điểm Cận Quan Quan đeo sợi dây thun cho Hoắc Mộ là ngày sinh nhật cô.
Khi đó hai người họ kết giao đã lâu.
Nhưng cả hai chỉ đơn giản là nắm tay, ôm hôn, hoặc là tự khẩu giao cho nhau.
Tuy hai người đều cảm nhận được khoái cảm, nhưng không đủ để đạt đến thứ cảm giác vui sướng tràn trề khi hoàn toàn có được đối phương.
Hoắc Mộ luôn nói lúc này vẫn còn quá sớm. Cận Quan Quan cho là bởi vì cô còn chưa thành niên cho nên anh không dám chạm vào cô.
Tuy nhiên, Cận Quan Quan không biết Hoắc Mộ không thao cô không phải vì nguyên nhân này. Chủ yếu là Hoắc Mộ muốn chờ cho đến lúc hai người kết hôn, mới cắm vào tiểu huyệt cô.
Nếu chẳng may hai người không thể ở bên nhau hoặc Cận Quan Quan muốn chia tay với anh, thì sau này dù cô có quen bạn trai mới, đối phương cũng không vì cô không còn là xử nữ mà ghét bỏ cô.
Anh là đàn ông, anh biết rõ ít nhiều người vẫn còn bận tâm việc bạn gái họ có còn là xử nữ hay không. Cho nên, anh không đi đến bước cuối cùng, kiên định chờ cho tới lúc hai người kết hôn.
Hoắc Mộ sợ Cận Quan Quan sẽ hối hận, nên phải nỗ lực khắc chế chính mình, không chạm vào cô.
Anh có thể dùng miệng làm cô sung sướng, liếm núm vú, thậm chí là liếm tiểu huyệt, nhưng kiên quyết không thao cô.
Đối với một thiếu niên đang khí huyết tràn đầy, bạn gái ở trước mặt lại không thể làm gì, đó là một loại nhẫn nại cực lớn.
Cận Quan Quan muốn cùng anh trải qua ngày sinh nhật với mình.
Gần đây, Hoắc Mộ luôn nỗ lực làm việc để kiếm thêm chút tiền mua quà sinh nhật cho cô. Cận Quan Quan là thiên kim tiểu thư, từ nhỏ đến lớn chỉ nhận những món quà xa xỉ. Anh phải làm thêm việc, vừa vặn cuối tuần có thể mua một món quà đặc biệt.
Hoắc Mộ thường tận dụng mấy ngày nghỉ đi làm công, buổi sáng làm phục vụ, buổi tối đi giao hàng, có lúc lại làm ở quán bar. Nếu ai bảo anh ‘lấy mệnh đổi tiền’ thì thật sự không phải nói quá.
Tối hôm đó, Hoắc Mộ dùng hết 2000 đồng tiền lương mua một sợi dây chuyền. Dây chuyền này anh vừa nhìn đã thích, thầm nghĩ nó chắc chắn rất hợp với Cận Quan Quan.
Anh thật sự không có chút tiếc rẻ. Đối với anh, dù là 20 đồng cũng rất quý vì số tiền đó đủ để anh ăn một bữa cơm. Nhưng khi dùng 2000 đồng để mua quà cho bạn gái, anh cảm thấy thật đáng giá, vì như vậy làm anh có cảm giác mình xứng đôi với cô.
Lúc Cận Quan Quan nhận được sợi dây chuyền thì vui mừng đến tột độ, sau khi đeo sợi chuyền, hai người cùng nhau ăn cơm, rồi đi thuê phòng. Đương nhiên tất cả là do Cận Quan Quan chủ động đề nghị.
Bọn họ rất nhanh đã chọn được một khách sạn gần trường học. Cận Quan Quan không dám lựa chọn những khách sạn quá cao cấp, bởi vì mỗi lần hai người ăn uống hay làm gì, người chi trả luôn là Hoắc Mộ. Anh nói khi yêu đương thì đàn ông phải trả tiền. Cho nên, dần dần Cận Quan Quan cũng hình thành thói quen lựa chọn những khách sạn giá rẻ.
Tối nay, Cận Quan Quan muốn câu dẫn anh, cho nên vừa mới ăn cơm xong, đã vội vàng đi thuê phòng khách sạn.
Mấy ngày trước, cùng chị dâu mua nội y tình thú, cô có hỏi mặc bộ nào mới hợp, chị dâu liền chọn mấy kiểu dáng đàn ông thích, vì thế cô không do dự chi trả hết đống nội y đó. Hôm nay, cô chọn ra một bộ nội y bỏng mắt nhất, đàn ông chỉ cần nhìn vào tám phần sẽ chảy máu mũi.
Chờ cho Hoắc Mộ tắm rửa xong, cô vội vào phòng tắm. Sau khi tắm rửa, liền gấp gáp mặc nội y tình thú vào.
Nội y ôm sát lấy cơ thể xinh đẹp, mặt trên và mặt dưới đều là hình dạng ren trong suốt, nơi riêng tư như ẩn như hiện. Vì không có áo ngực cản trở, núm vú ngang nhiên đứng thẳng, hình dạng đầu vú lộ ra. Lông tóc bị lớp vải che đậy. Chân váy rất ngắn, chỉ đủ che khuất mông.
Cận Quan Quan mở cửa, dựa vào cạnh cửa, khẽ kêu: “Hoắc Mộ.”
Hoắc Mộ đang sửa sang đồ của cô, nghe thấy tên mình, liền giương mắt nhìn qua. Thấy cô lắc mông đứng ở cửa, Hoắc Mộ ngạc nhiên đến mắt trợn tròn.
Đôi mắt rơi trên nội y tình thú cô đang mặc, dừng lại thật lâu đến mức gần như không thể rời mắt. Thật sự quá đẹp.
Cận Quan Quan thấy anh phản ứng như vậy, bỗng cảm thấy vui vẻ, bước đến chỗ anh. Hai tay đặt lên bờ vai rộng, thân thể mềm mại dán lên người anh, nói: “Hoắc Mộ, đẹp không? Em mặc cho anh ngắm đó, Thích không?”
Lần đầu tiên Hoắc Mộ trải qua chuyện này, cho nên khó tránh được ngây ngốc.
Anh cúi đầu xuống, thấy núm vú dán lên mặt áo, căn bản không che được, bởi vì đó là nội y trong suốt, chỉ được phủ bởi lớp ren mà thôi. Bên trong cô không mặc nội y.
Tiểu huyệt bên dưới cũng không khác nhau là mấy, âm mao đen phía trên môi âm hộ, đặc biệt mê người.
Hoắc Mộ vươn tay ôm eo cô, nhéo lên bờ mông vểnh, bật ra thanh âm khàn khàn: “Sao lại ăn mặc như vậy? Còn muốn quyến rũ anh. Tiểu tao hóa!”
Cận Quan Quan nhón chân, hôn lên mặt Hoắc Mộ một ngụm.
“Đúng vậy, tiểu tao hóa muốn quyến rũ anh. Có muốn lên giường với em không? Em không mặc nội y, anh chỉ cần cởi quần là có thể cắm vào.”
Hoắc Mộ bế cô lên giường, sau đó hôn lên đôi môi anh đào. Hai người nhiệt tình ôm hôn, cùng trao đổi nước bọt, gặm cắn cánh môi đối phương. Tay Hoắc Mộ không an phận bóp nắn vú cô, cách nội y nhéo núm vú, thưởng thức đầu vú trong tay.
Cận Quan Quan rất thích Hoắc Mộ sờ lên người cô, cơ thể như bị kích thích, nhiệt liệt phản ứng vì anh.
Chân theo bản năng câu lấy hông anh, hạ thể hai người cách nhau ngày càng gần.
Sau khi sờ soạng một hồi, tay anh vòng ra sau cởi nội y trên người cô, cả người Cận Quan Quan dần trần trụi. Ngón tay lại tiếp tục trườn xuống hạ thể cô dò xét, nhận ra tiểu huyệt đã tự động tiết ra rất nhiều nước.
Thân thể cô trời sinh mẫn cảm, cho nên chỉ mới thân mật một chút, tiểu huyệt bắt đầu chảy ra dâm thủy.
Anh tách hai chân cô ra, nói: “Anh liếm cho em.”
Cận Quan Quan nghĩ đến đầu lưỡi anh mang đến cho mình khoái cảm kích thích, nên nhanh chóng gật đầu, mở rộng hai chân.
Thời điểm anh vừa ngồi xổm xuống, đầu vừa vùi vào tiểu huyệt, Cận Quan Quan đột nhiên thốt lên: “Chúng ta 69 đi, em cũng liếm cho anh.”
Hoắc Mộ tuy chưa từng thử qua tư thế này, nhưng cũng từng thử xem phim AV, khi nghe được yêu cầu của cô, hai tai anh bất giác đỏ lên.
Cận Quan Quan nắm chắc nếu thực hiện tư thế 69, cả hai sẽ rất sướng, nghĩ thế cô liền chủ động áp Hoắc Mộ nằm lên giường, ngồi lên hông anh, cùng anh thay đổi vị trí. Hai tay nhanh lẹ cởi quần và quần lót anh.
Khi nãy hôn môi, anh đã nổi lên phản ứng. Cận Quan Quan dùng tay sờ sờ một chút, nó lại sưng to thêm một vòng, thân gậy dựng đứng.
Mông cô đong đưa đối diện với miệng anh. Cô bây giờ không thể cùng Hoắc Mộ đối mặt, nên chỉ có thể di chuyển hai chân, ý bảo anh mau liếm.
Hoắc Mộ vốn dĩ không có khả năng phản kháng, đồ đã dâng đến tận miệng sao có thể không ăn. Anh bắt lấy đùi cô, tách ra, để hoa huyệt nhắm ngay mặt mình.
Miệng huyệt kề sát miệng anh, chóp mũi chôn bên ngoài hoa môi, mùi vị quen thuộc len lỏi vào mũi, đầu lưỡi chui vào, liếm láp thịt non màu đỏ.
“Ư…”Cận Quan Quan sung sướng tột cùng, hai chân càng rộng mở để anh càng thuận lợi liếm hạ thể, đồng thời cầm gậy thịt nhét vào miệng mình, mở miệng ngậm chặt đỉnh quy đầu.
Đầu lưỡi phấn hồng liếm mút mã mắt, tay nhéo hai viên trứng bên dưới. Lưỡi liếm một vòng, rồi lại cho thân gậy vào miệng, càng lúc càng sâu, miệng cô quá nhỏ, còn gậy thịt lại quá lớn. Cho nên lúc ăn vào rất mất sức, nước miếng cô chảy ra làm thân gậy ướt đẫm.
Tiểu huyệt cô trào chảy quá nhiều mật dịch, trong miệng Hoắc Mộ toàn là chất lỏng nhớp nháp, lưỡi không kịp liếm khiến cho mật dịch chảy ra khỏi miệng anh.
Hai người khẩu giao cho nhau thật lâu, lâu đến mức miệng Cận Quan Quan mỏi nhừ. Cô phun gậy thịt, lắc lắc mông, hạ thể càng dán sát mặt anh.
Cô cảm nhận mũi, miệng của Hoắc Mộ gần như chui vào tiểu huyệt mình.
Hoắc Mộ mút âm đế thật mạnh, sau đó ngậm vào miệng, răng nhẹ nhàng cắn lên hạt châu màu đỏ, cuối cùng là gia tăng tốc độ liếm láp.
Cận Quan Quan có cảm giác buồn tiểu, cô biết mình sắp cao trào, nên nhanh chóng thả lỏng cơ thể, lượng lớn mật dịch cứ thế trào ra mãnh liệt.