Mục lục
Sự Trở Lại Của Nữ Kỵ Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mirabelle ngó nhìn xung quanh để chắc rằng không có ai nghe lỏm được cuộc nói chuyện giữa họ. Nàng cẩn thận tự đặt ra câu hỏi trong đầu về thái độ của Elena. Nàng không thể nghĩ ra được chuyện này là như thế nào.

“Hôm nay chị cư xử lạ lắm đấy! Đương nhiên là chỉ có một thái tử duy nhất của Đế chế Ruford rồi, Thái tử Carlisle.”

Carlisle? Ngay sau khi Elena nghe thấy cái tên này, một nhân dạng lóe lên trong đầu nàng.

Calisle van Dimitri Ruford.

Người mà Mirabelle đề cập đến là vị thái tử bị ám sát hai mươi năm trước. Elena bỗng nhận ra, mọi việc hệt như là một nắm tơ rối được tháo gỡ dần ra từng chút một vậy.

“Mirabelle, giờ là năm bao nhiêu?”

“Năm 367 Đế chế. Không lẽ chị cũng quên điều này ư?”

Trong khoảng khắc đó, Elena không thể nói bất cứ cái gì, như thể nàng bị sét đánh. Chính xác bây giờ là hai mươi năm trước, vào khoảng thời điểm xảy ra cái chết của Thái tử. Và chỉ còn một năm trước khi gia tộc nàng bị tận diệt thôi.

Elena nhớ rất rõ. Trong quá khứ, khi lần đầu Thái tử đã xuất hiện trước công chúng, Mirabelle đã đi cùng Elena đến buổi khiêu vũ. Mặc dù cuối ngày hôm đó, họ rời đi mà không có một lần thấy được Thái tử. Chỉ sau đó, mọi thứ mới được tiết lộ rằng ngài ấy đã không tham gia vì đã bị ám sát, rồi sáu tháng sau hoàng gia bắt đầu phủ định việc bị rò rỉ tin tức về căn bệnh kéo dài của Hoàng đế.

Đúng vậy, nàng nhớ ra rồi. Mirabelle cũng đã từng vội vàng vào phòng nàng như thế này khi con bé nghe tin Thái tử sẽ đến dự buổi khiêu vũ.

Hôm nay là....

Nó thực sự là ngày đấy à? Rốt cuộc là cái lượng lớn kí ức gì đang xuất hiện trong đầu Elena thế này?

“Mình thật sự đã quay về quá khứ ư?”

Không thể tin được. Thế quái nào? Tại sao chứ? Hành loạt các câu hỏi chưa được giải đáp xuất hiện. Nhưng chẳng có ai để hỏi, và chẳng có ai để cho nàng câu trả lời.

Nàng bắt đầu nhận ra rằng khoảnh khắc này, khoảnh khắc mà nàng cho rằng chỉ là điều vi diệu, chắc chắn là sự thật. Khuôn mặt nàng trở nên nhợt nhạt như thể nàng quên mất cách thở. (Dịch giả: Không biết có liên quan không nữa, chắc ý tác giả muốn nói rằng Elena bị thiếu oxi á)

“Chị ổn chứ?”

Mirabelle cẩn thận nắm lấy tay chị gái, rồi nhìn nàng với một đôi mắt lo âu. Mặc dù chỉ là một cử chỉ nhỏ nhặt, nó đã khiến Elena chực khóc lần nữa. Chẳng quan trọng lí do nàng có thể quay về quá khứ. Nàng chỉ biết đây là một cơ hội để nàng bảo vệ gia đình-thứ mà nàng xem như báu vật. Nàng sẽ không để tương lai lặp lại một lần nữa.

Elena nắm chặt lấy đôi tay Mirabelle và thì thào những lời từ trái tim.

“Lần này, chị nhất định sẽ bảo vệ em. Dù chuyện gì có xảy ra đi chăng nữa.....”

Mirabelle từ từ rùng mình với những từ nặng nề chị gái thốt ra. Hôm nay chị ấy hành xử thật kì lạ! Ban đầu, nàng nghĩ rằng do chị ấy bị căng thẳng trong việc đảm nhiệm mọi việc của gia tộc bá tước, nhưng Elena đã nói những điều chẳng thể hình dung nổi.

“Chị ơi, có thực sự là chị ổn không?”

“Tất nhiên rồi. Đặc biệt là khi em ở trước mặt chị như thế này. Chị có thể không ổn sao? Khoảnh khắc này... chị không thể miêu tả chị coi trọng nó biết nhường nào nữa. Cảm ơn em vì vẫn còn sống, Mirabelle.”

Gương mặt Mirabelle đỏ ửng lên vì xấu hổ. Cô bé không thể hiểu được tại sao chị gái lại hành xử như vậy, nhưng nàng vẫn ngượng ngùng mỉm cười bởi vì mọi việc cho thấy chị nàng rất thương nàng. Sự thật rằng Elena là người chị tốt nhất trên đời sẽ chẳng bao giờ thay đổi.

Elena ngả người, ôm chặt Mirabelle và dịu dàng nhìn em gái như thể nàng đang nâng niu một vật mỏng manh, dễ vỡ. Elena gần như không thể chịu được khi cứ nhìn vào em gái, và trái tim nàng thắt lại mỗi lần nghĩ về một tương lai mà Mirabelle không hề biết.

Một ý nghĩ bỗng lóe lên trong tâm trí nàng.

“Bây giờ cha đang ở đâu vậy nhỉ?”

“Hôm qua chị nói nay cha có việc làm ăn gấp và ông ấy sẽ không trở về trước buổi tối.”

“Ôi, vậy à....”

Elena nở nụ cười lúng túng, rồi sau đó lại cẩn thận suy ngẫm. Để ngăn được bi kịch đó lặp lại lần nữa, nàng phải làm gì đó. Không còn nhiều thời gian để thay đổi tương lai nữa.

Nàng có nên chạy đi tìm cha và kể cho ông về tương lai? Elena ngay lập tức lắc đầu sau đó. Thật đáng ngờ bất kể ông ấy có tin câu chuyện kì quặc này hay không, ngay cả bản thân nàng còn thấy khó mà tin nổi. Mà thậm chí nếu cha nàng tin những gì nàng nói, gia đình Blaise vẫn tuyệt đối trung thành với hoàng gia. Cha nàng là kiểu người sẽ chiến đấu với cái chết đến cùng thay vì bỏ chạy. Bởi vậy, ông đã bị giết bởi Hoàng đế Paveluc ở kiếp trước.

Làm sao để ngăn Paveluc lên làm hoàng đế? Hiện tại vẫn chưa ai biết rằng Hoàng đế đệ thập nhị Sullivan đang phải trải qua một căn bệnh kéo dài và nghiêm trọng. Vị hoàng đế hiện tại này sẽ mất nhanh thôi.

“... Mình có nên ám sát Paveluc trước luôn không nhỉ?”

Thậm chí là nếu Elena quay về quá khứ và kĩ năng kiếm thuật của nàng vẫn chưa hoàn toàn biến mất hết, vẫn rất cần thiết nếu tập luyện lại cơ thể nàng để nâng cao điều kiện thể chất. Nàng đã thất bại trong mục tiêu chính, nhưng vẫn là người đã chém đứt được cánh tay của tên hoàng đế ô nhục Paveluc.

Nhưng ngay cả nếu vụ ám sát thành công....

Hoàng gia sẽ truy sát kẻ đã giết Paveluc, khi họ không hề biết gì về những hành vi của hắn ta. Và gia tộc Blaise cũng sẽ không thoát khỏi trách nhiệm. Còn nếu như thất bại....

Nàng nhắm chặt mắt lại, không muốn nghĩ tiếp về hậu quả của nó nữa. Mặc dù nàng không muốn thừa nhận nhưng nàng đã phấn đấu cả một đời chỉ để giết Paveluc. Hơn ai hết, Elena hiểu rõ hắn ta mạnh như thế nào. Nàng đã vuột mất cơ hội một lần rồi. Liệu có khả năng thắng được hắn ở cơ hội thứ hai không? Không có sự bảo đảm nào là nàng có thể giết được hắn vào thời điểm này đồng thời che giấu thân phận của mình. Nàng sẽ không mạo hiểm cuộc sống cho một cơ hội mong manh.

“Mình không thể thất bại được....”

Cho dù nếu trường hợp tồi tệ nhất xảy ra, nàng cần phải chắc chắn rằng gia tộc Blaise được an toàn, nhưng Elena vẫn chưa thể nghĩ ra một kế hoạch hay. Mặc dù kiếp trước nàng đã dũng cảm hi sinh bản thân mình, nàng vẫn cảm thấy xấu hổ hơn là tự hào vì đã không báo thù cho gia đình được.

Nàng đã làm mọi thứ có thể làm một mình rồi. Giờ đây nàng cần một người phụ tá để cho nàng thêm sức mạnh.

“Nếu chỉ có duy nhất một người có thể giúp mình....”

Và chỉ có duy nhất một cái tên xuất hiện trong đầu nàng.

“.... Carlisle Điện hạ?”

Theo những gì nàng biết thì người đó sẽ chết trong vài ngày nữa. Tuy nhiên, chuyện gì sẽ xảy ra nếu ngài ấy không chết? Thái tử Carlisle, con trai của đương kim hoàng đế, sẽ là trở ngại lớn nhất của Paveluc, dù cho Carlisle hoàn thành được một nửa thành tựu của mình ngoài chiến trường. Không, sẽ rất hữu ích nếu như tin đồn về ngài ấy là thật. Hơn nữa, nàng có thể đưa thái tử lên làm hoàng đế và ngài ấy có thể đứng trên con đường mà Paveluc từng xây dựng quyền lực.

Nàng phải cứu thái tử, con người đáng lẽ phải chết. Đó sẽ là một quyết định có thể làm rung chuyển cả lục địa. Những ảnh hưởng của nó chẳng tài nào đoán trước được. Sau một chút do dự, Elena tự cười lạnh với chính bản thân mình.

“Mình không quan tâm kể cả khi thế giới chìm trong máu. Mình chỉ muốn cứu gia đình.”

Nàng sẽ bước đi trên con đường đẫm máu này với một nụ cười trên môi. Elena nhìn xuống đôi mắt sáng ngời của Mirabelle và thề độc lần nữa.

Lần này nàng sẽ cứu con bé, dù cho cái giá phải trả là gì đi chăng nữa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK