Tại sao lại có thể thua chứ ?
Trần Tiểu Lâm đứng ở đó sững sờ, Triệu Kiếm là tân binh có tốc độ chạy 3 cây số nhanh nhất. Bằng không anh ta cũng không cho Trần Kiếm đại diện đội cảnh vệ thi đấu. Cựu binh đi theo sau trở về lắc đầu với Trần Tiểu Lâm, tỏ ý Lý Liên Kiệt không có gian lận, đồng thời Trần Kiếm cũng không nhún nhường.
" Đội trưởng Trương, tiểu tử này có phải cầm tinh con Ngựa không ?
Cậu ta chạy nhanh quá, tôi không thể bắt kịp cậu ta.
Chạy một mạch thẳng tới đích, tốc độ một chút cũng không giảm.
Làm lão tử chạy theo mệt chết đi được !"
Tiểu đội trưởng đại đội 3 chạy lại nói những lời thô bỉ, nhưng mà vẻ mặt rất vui, vì Lý Liên Kiệt coi như đã tát vào mặt đội cảnh vệ.
" bịch ...bịch !"
Lý Liên Kiệt nhìn Triệu Kiếm quỳ trên mặt đất, dùng nắm đấm liên tục đập xuống đất, mũi bóc ra khói, tim như thắt lại.
Anh sẽ không khóc đấy chứ ?
Tại sao lại thua, tại sao lại để thua ?
Triệu Kiếm cố kìm nước mắt và tự hỏi bản thân.
Vốn dĩ đây là cơ hội tốt để thể hiện bản thân, nhưng bản thân lại làm nó rối tung lên.
Triệu Kiếm cho rằng đây hoàn toàn là lỗi của mình, vì mình mà Trần Tiểu Lâm bẽ mặt, làm cho toàn đội cảnh vệ cũng mất mặt.
"Hụ."
Trương Minh Đức cố ý ho trước mặt Trần Tiểu Lâm nói :" Đội trưởng Trần, anh nói không sai tý nào, lính của tôi quả thật sự rất tốt, sau khi trở về tôi sẽ bồi dưỡng cậu ta thật tốt.
Ngoài ra, lần này cần phải cảm ơn anh và đội cảnh vệ rất nhiều, chúng tôi cũng đã học được nhiều điều từ đội cảnh vệ."
" Trương Đức Minh, anh…"
Trần Tiểu Lâm thét lên, tức giận đến mức suýt nôn ra máu, anh ta lao tới giơ chân muốn đá Triệu Kiếm, giữa chừng lại bỏ chân
xuống, đưa tay kéo Triệu Kiếm đứng dậy và mắng.
" Nam tử hán đại trượng phu, lần này thua lần sau thắng lại là được rồi mà, khóc lóc cái gì ?"
" Đội trưởng Trần, Xin…. xin lỗi."
Triệu Kiếm lấy tay áo lau nước mắt, sau đó anh mắt dời lên trên người Lý Liên Kiệt.
Ánh mắt của cha nội này dữ tợn a.
Lý Liên Kiệt nhìn ra trong mắt Triệu Kiếm đầy sự thù địch và ham muốn chiến thắng.
"Tập hợp!" Trần Tiểu Lâm tập hợp đội thành một đường.
" Đội trưởng Trần, đi thong thả, không tiễn!"
Trương Minh Đức vẫy tay với Trần Tiểu Lâm, sau đó vẻ mặt tươi cười quay lại và hô lớn.
" Tập hợp."
Vì Lý Liên Kiệt mới chạy ba cây số, hơn nữa anh ấy đã dùng hết sức mình để bảo vệ thể diện của đội, vì vậy Trương Minh Đức rất vui, đưa toàn đội về giống như đi dạo mát.
Buổi sáng có 4 món và một món súp, nhưng đối với đám tân binh mỗi buổi có thể ăn ít nhất 8 cái màn thầu thì căn bản là không đủ.
Trương Minh Đức tìm bếp trưởng nói một tiếng, làm cho Lý Liên Kiệt thêm một dĩa trứng, xem như là một phần thưởng cho anh ấy.
" Lý Liên Kiệt lợi hại thật, hôm nay cậu ta chạy giống như đang bay. "
" Mọi người đoán xem Lý Liên Kiệt đã chạy được bao nhiêu ? "
" Nghe nói thanh tích của tiểu tử bên đội cảnh vệ trong vòng 12 phút, Lý Liên Kiệt nhất định chạy nhanh hơn cậu ta."
" Xem ra đội cảnh vệ cũng chẳng tài ba gì, chỉ cần chúng ta siêng năng luyện tập nhất định sẽ không thua kém bọn họ."
" Đúng vậy, chỉ cần chúng ta nghiên túc tập luyện, chúng ta có thể vượt mặt bọn họ, chuyện này cũng không phải là không có khả năng. "
…..
Trải qua lần " học tập" đó, Lý Liên Kiệt trở thành hình mẫu lý tưởng của các tân binh, ý thức rèn luyện của mọi người càng được nâng cao.
Lý Liên Kiệt rốt cuộc tại sao có thể chạy việt dã 3 cây số nhanh như thế ?
Trương Minh Đức cũng muốn biết ,đặc biệt tiến hành xin chỉ thị của đại đội trưởng, quyết định tiến hành một bài kiểm tra đối với Lý Liên Kiệt.
Sau bữa ăn, Trương Minh Đức gọi Lý Liên Kiệt sau một bên nói chuyện, ra lệnh : " nghỉ ngơi nửa tiếng, sau đó ra thao trường tôi muốn cậu tiến hành một bài kiểm tra chạy việt dã ba cây số.
Nên nhớ, đại đội trưởng, lãnh đạo đều sẽ tham dự, cậu đừng có nghĩ tới chuyện giở trò gian lận, chỉ là so sánh trình độ của cậu với đội cảnh vệ lúc sáng.
Hiểu chưa ? "
" Hiểu rồi ! Đội trưởng." Lý Liên Kiệt trả lời.
Sự việc Lý Liên Kiệt " tát vào mặt" đội cảnh vệ đã làm kinh động đến lão tướng đại đội, toàn bộ lão tướng đều đến xem " náo nhiệt" , cũng có người biết được thành tích chạy việt dã ba cây số của Triệu Kiếm là 11 phút 58 giây.
Để có thể đo đạt kết quả một cách chân thực nhất, Trương Minh Đức đã đưa ra quyết định là cùng chạy với cậu ta.
" Liên Kiệt, có rất nhiều người đến xem cậu đấy, cậu đừng có mà giấu nghề đấy nhé. "
" Tôi chạy phía sau cậu, tôi sẽ theo dõi cậu, cậu cứ chạy nhanh nhất có thể đi. "
Trương Minh Đức đã ở trong quân đội 5 năm, tố chất quân nhân vốn có đã qua đi rồi, chạy việt dã 3 cây số có thể chạy trong vòng 10 phút, việc chạy cùng với Lý Liên Kiệt cũng có ý nghĩa rất lớn với anh ấy.
Sau khi kết thúc phần khởi động, bài kiểm tra chính thức bắt đầu.
Tiếng còi vang lên, Trương Minh Đức và Lý Liên Kiệt cùng nhau xuất phát, tiến về phía trước.
Tốc độ của tiểu tử này cũng được đấy chứ.
Trương Minh Đức cảm thấy rất hứng thú, tốc độ chạy nước rút của Lý Liên Kiệt nhanh hơn một chút so với trước đây so tài với Triệu Kiếm.
Chạy cũng có chiến lược, điều quan trọng nhất là kiểm soát hơi thở và tốc độ.
Trương Minh Đức nhanh chóng phát hiện ra một vấn đề, sau vài trăm mét chạy nước rút thì tốc độ của Lý Liên Kiệt vẫn không hề giảm.
Nói sao đây nhỉ ?
Cảm giác Lý Liên Kiệt không phải đang chạy, mà là đang trêu đùa tính mạng của mình.
Nó chỉ là bài kiểm tra thông thường, có cần chạy bạt mạng như thế không ?
Trương Minh Đức cố ý chạy chậm lại một chút, hy vọng Lý Liên Kiệt có thể cùng anh ấy giảm tốc độ, theo cách này có lẽ sẽ mất thêm một chút thời gian về đích, nhưng ít ra người cũng không có chuyện gì xảy xa.
Tăng tốc rồi !
Anh ta vừa mới giảm tốc độ, đột nhiên phát hiện ra rằng Lý Liên Kiệt không những không giảm tốc độ mà còn tăng tốc lên.
Còn gần 2 cây số nữa mới tới đích, tăng tốc vào thời điểm này có ý nghĩa gì ?
Trương Minh Đức dường như đã hiểu ý Lý Liên Kiệt, chính là không muốn anh ta giảm tốc độ.
Nếu mà Trương Minh Đức khăng khăng giảm tốc độ, Lý Liên Kiệt sẽ không chạy cùng Trương Minh Đức nữa, mà là tự cậu ấy chạy.
Trương Minh Đức không thể để Lý Liên Kiệt liều mạng như thế được, chỉ có thể tăng tốc lần nữa, dẫn dắt nhịp nhàng giúp Lý Liên Kiệt hoàn thành bài kiểm tra lần này.
Trên đường đua Trương Minh Đức đã bí mật quan sát Lý Liên Kiệt, lo lắng cậu ấy sẽ xảy ra chuyện gì.
Ở cự ly 500m cuối cùng, Trương Minh đức phát hiện ra lo lắng của mình bằng thừa, Lý Liên Kiệt tiếp tục nhịp nhàng theo anh ta.
500m cuối cùng, hãy cho tôi thấy tiềm năng của cậu đi.
Trương Minh Đức gào thét trong lòng, bắt đầu tăng tốc, cho chạy nước rút cuối cùng.
Dù sao anh ta cũng là lão binh 5 năm rồi, bên này tăng tốc, khoảng cách với Lý Liên Kiệt rõ ràng càng nới rộng ra.
Lý Liên Kiệt cũng tăng tốc, cố gắng đuổi kịp Trương Đức Minh.
Sự chênh lệch thực lực không thể không khả năng xóa bỏ bởi vì bạn cố gắng hết sức xóa bỏ khoảng cách, khoảng cách của hai người tiếp tục nới rộng.
" Hù, hù"
Lý Liên Kiệt vượt qua vạch đích, tai nghe thấy Trương Minh Đức hồi họp hỏi:" Bao nhiêu, thành tích là bao nhiêu thế?"
" 11 phút 48 giây. "
Người phụ trách đếm giờ hét lớn lên.
11 phút 48 giây, tính thời gian thủ công có thể có sai số, nhưng tuyệt đối không đáng kể.
Nếu như thành tích của Triệu Kiếm là 11 phút 58 giây, thì thành tích hồi sáng của Lý Liên Kiệt sẽ khoảng 11 phút 55 giây, thoáng cái bây giờ đã được nâng cấp thêm vài giây.
Vài giây, nghe có vẻ là rất ít.
Nhưng mà đối với vận động viên mà nói, sau khi đạt đến cực hạn nhất định, muốn cải thiện thêm vài giây nữa là điều rất khó.
Với sự giúp đỡ của Trương Minh Đức, Lý Liên Kiệt đã phá bỏ giới hạn của bản thân và tạo ra một kỷ lục thuộc về riêng mình.