11 phút 48 giây ?
Lý Liên Kiệt một bên thở hổn hển, một bên nắm chặt tay.
Xét về thành tích của Lý Liên Kiệt mà nói, thì bộ môn chạy vượt dã 3 cây số đạt thành tích xuất sắc, thậm chí vượt qua cả nhiều lão tướng.
Nhưng đối với mục tiêu của Lý Liên Kiệt mà nói thì nó lại không đủ.
Kỷ lục thế giới của chạy 3 cây số là 7 phút 20 giây, nếu bản thân muốn trở thành vua của trong những binh vương, thì cần phải lấy nhà kỷ lục thế giới mà làm mục tiêu, thậm chí là phải vượt qua nó.
11 phút 48 giây, sau này mỗi lần cải thiện được một giây thì giống như việc leo núi cao, trước mắt Lý Liên Kiệt vẫn còn rất nhiều núi cao nữa.
Muốn là vua của binh vương, các kỹ năng cần nắm vững không chỉ có mỗi chạy bộ, vẫn còn nhiều kỹ năng khác cần Lý Liên Kiệt chinh phục.
" Amazing good job em. "
Trương Minh Đức vươn tay vỗ vai Lý Liên Kiệt.
" Tên khốn này, tân binh như chú em có thể đạt thành tích 11 phút 48 giây, lão tướng bọn anh ai cũng chưa đạt đến thành tích này,
Lão tướng liên tục hét lớn.
Những lão tướng này căn bản là đến để xem náo nhiệt, kết quả lại phát hiện ra đây là tai bay vạ gió.
Thật sự là có rất nhiều lão tướng không đạt được thành tích như thế, sự chờ đợi của họ đã hoàn toàn thất bại thảm hại rồi.
Chúng tôi đã làm gì nên tội ?
Chỉ là đến xem náo nhiệt thôi mà, cuối cùng lại làm bản thân phát hỏa.
Các lão tướng thấy rất ấm ức, đồng thời cũng xác thực việc này, Lý Liên Kiệt đúng là có thể đã " tát vào mặt" đội cảnh vệ, dựa vào thực lực của mình.
Tân binh này thật sự rất mạnh a.
Nửa tháng sau, Lý Liên Kiệt kiên trì mỗi ngày tập luyện, hơn thế còn tăng số lần tập luyện.
Ví dụ như, ban đầu chống đẩy một mạch 100 cái, nhưng bây giờ nâng lên 150 cái.
Một ví dụ khác, để có thể nâng cao tốc độ chạy của bản thân, Lý Liên Kiệt đặc biệt tự chế hai bao cát bằng xà cạp nặng 2kg.
Ngoài lúc ngủ ra, bao cát luôn đặt dưới chân, việc này giống như để bản thân tự thích ứng với trọng lượng bao cát.
Trong khi đó Lý Liên Kiệt nhiều lần tiến hành kiếm chạy vượt dã 3 cây số với tải trọng nhẹ, và thành tích tốt nhất là 11 phút 45 giây, nhưng dưới chân vẫn mang theo xà cạp.
Sau bữa ăn, Trương Minh Đức dẫn theo toàn đội đi đến làng nhỏ để tắm rửa.
Sau khi nghe tin mọi người đều hô hào phấn khởi.
Biết rằng doanh trại của Lý Liên Kiệt trên danh nghĩa là thuộc về thủ đô, nhưng trên thực tế từ thủ đô đến nơi này phải chuyển 3 chuyến xe lửa, phải mất 4-5 tiếng đồng hồ mới tới được đây.
Bởi vì đây là khu vực miền núi, nước dùng cũng là cả một vấn đề ,doanh trại chỉ có thể đảm bảo nước uống hằng ngày, căn bản là không có điều kiện để tắm rửa.
Hơn thế nữa tư tưởng tân binh không vững, một tháng đầu vẫn chưa tắm rửa.
Một tháng sau khi nhập ngũ, mới cho phép tắm rửa ở nhà tắm trung đoàn, nhưng thời gian tắm rửa được quy định rất chặt chẽ, từ lúc cởi quần áo đến lúc giặt đồ xong phải thực hiện xong trong vòng 20 phút.
Nếu không thì hàng nghìn binh sĩ, cán bộ của cả trung đoàn, chỉ được tắm hai ngày thứ bảy, chủ nhật, làm sao mà tắm sạch hết được ?
Ngôi làng nhỏ gần đó đã nắm bắt được cơ hội kinh doanh này, biến nhà của họ thành từng phòng tắm nhỏ.
Phòng tắm nhỏ không giới hạn thời gian, điều kiện thì tốt hơn hẳn so với ở trung đoàn.
Điều quan trọng là, sau khi tắm xong nếu như bạn chịu bỏ ra một ít tiền, bạn còn có gà miễn phí để ăn.
Mỗi tuần, ngôi làng đông nghẹt binh lính từ các đại đội khác nhau, biến ngôi làng nhỏ thành một cái chợ trời.
Các tân binh chỉ chạy ngang qua ngôi làng, chưa từng có dịp đến chợ làng, vì thế họ cảm thấy rất hào hứng khi biết rằng mình có thể vào làng để tắm.
Đối với họ mà nói, nó giống như là một chuyến du lịch ngắn.
" Đến ngôi làng, ai cũng không được rời khỏi tầm mắt của tôi, các cậu mà dám chạy lung tung, thì đừng có trách tôi !"
Trương Minh Đức trên đừng đi cảnh cáo bọn họ, đưa các tân binh đi tắm ở làng giống như một cuộc phiêu lưu với anh ta.
Nếu có người đào ngũ hoặc xảy ra chuyện gì, thì anh ấy là người lãnh hết mọi trách nhiệm .
"Ngoại trừ tắm rửa sạch sẽ, các cậu muốn mua thứ gì thì có thể đến chợ mà mua.
Có điều là, hôm nay có rất nhiều người đến đây tắm, chúng ta hãy tìm một nơi tắm rửa trước, sau khi tắm xong hẳn đi mua đồ."
Trương Minh Đức chia sẻ kinh nghiệm.
Mọi người sau khi ăn sáng xong liền trực tiếp đến đó, xuất phát không chậm trễ thời giờ, căn bản thì vẫn còn rất sớm, nhưng nào ngờ liên tục hỏi ba chỗ thì đều đã full rồi.
Cho đến chỗ thứ năm thì mới có phòng.
" Ông chủ, còn phòng trống không?"
Cùng với tiếng nói đó, một trung sĩ cao to bước vào, liền thốt lên ngạc nhiên.
" Trương Minh Đức!"
"Trần Tiểu Lâm!"
Trương Minh Đức cũng thét lên, hai người giống như oan gia gặp nhau.
" Ông chủ còn phòng không ?"
Trần Tiểu Lâm nhanh chóng bước tới trước mặt ông chủ phòng tắm, làm cho ông ấy hết hồn một phen.
"Trần Tiểu Lâm, là bọn tôi đến trước, cậu ngay cả cái này cũng muốn giành sao ?"
Trương Minh Đức khó chịu nói.
Trần Tiểu Lâm chế giễu nói :" Đến trước thì đã sao, đã trả tiền chưa ?"
Đang nói thì trong túi móc ra một tờ 50 tệ nhét vào tay ông lão kia.
"Ông chủ, chúng tôi tổng cộng có 9 người, đây là tiền mướn phòng, còn những thứ khác thì tính sau, không đủ thì tính thêm tiền."
"Trần Tiểu Lâm, mày cũng quá bỉ ổi rồi đấy!"
Trương Minh Đức chửi rủa, anh ta cũng lấy ra trong túi một tờ 50 tệ nhét vào tay ông chủ kia.
"Ông chủ, làm ăn kinh doanh phải biết phân biệt thứ tự trước sau, là bọn tôi đến trước, ông không thể đưa phòng cho bọn họ.
Đây là tiền tắm, ông nhận trước đi. "
" Trương Minh Đức, tiền là do tôi đưa trước!"
" Trần Tiểu Lâm, bọn tao đến trước bọn mày, đừng có mà không biết phép tắc!"
" Tao không biết phép tắc đó thì sao nào ?"
"Mày muốn đánh nhau phải không ?"
"Đánh thì đánh, mày tưởng mà là má tao hay sao ?"
…..
Mắt thấy hai vị sĩ quan giống như là hai đứa trẻ không hiểu chuyện đánh nhau, chủ phòng tắm đẩy hai người họ ra giảng hòa: Đừng nóng vội, chỗ tôi có hai phòng tắm, vừa vặn mỗi người một phòng."
Ồ!
Có tận hai phòng à ?
Trương Minh Đức và Trần Tiểu Lâm mắt lớn, mắt nhỏ nhìn nhau, cảm thấy cãi nhau khi nảy là dư thừa.
" Tôi cho các cậu 30 phút, nhanh chóng tắm rửa đi."
Trần Tiểu Lâm sau khi dặn dò bọn họ liền đưa chìa khóa phòng cho họ.
"Chúng ta đừng có làm lỡ việc làm ăn của ông chủ.
Hai mươi phút, tôi sẽ tắm xong trong vòng 20 phút. "
Trương Minh Đức nói với Lý Liên Kiệt và những người khác.
" 15 phút, ai mà không tắm xong, tôi sẽ cho chạy 2 vòng 3 cây số !"
" 10 phút, phải tắm xong trong vòng 10 phút!"
" 8 phút, ai mà không tắm xong sẽ bị phạt!"
"7 phút, chúng ta chỉ cần 7 phút là tắm xong rồi!"
"6 phút!"
"5 phút!"
…
Hai vị sĩ quan lại bắt đầu cãi nhau, hai đội nhìn nhau không thốt nên lời.
Đến làng tắm là để hưởng thụ, cứ tưởng sẽ tốt đẹp, ai ngờ cãi nhau nữa ngày vẫn chưa được đi tắm.
" Chào cậu, tôi nhớ cậu là Lý Liên Kiệt, đúng không?"
Một người cao gầy bước ra từ đội thị vệ, chính là người lần trước đã chạy việt dã ba cây số với Lý Liên Kiệt - Triệu Kiếm.
" Tôi cũng nhớ cậu, Triệu Kiếm, đúng không?"
Lý Liên Kiệt chìa tay ra bắt tay với đối phương.
" Có thể cùng cậu đấy một trận nữa không?"
Triệu Kiếm hỏi.
Tiểu tử này vẫn chưa bỏ cuộc.
Lý Liên Kiệt nghĩ đến cảnh Triệu Kiếm quỳ xuống đất khóc lóc sau lần thua trước.