Hai người đó đã đem toàn bộ kể lại cho ta, ta liền trong lòng tràn ngập vui sướng, đêm tối đã một mạch phi đến tẩm điện. Tuy rằng cơ thể đang bị thương nặng nhưng mà cái năng lực dò đường không phải không sử dụng được.
Hoàng Thượng đang ngồi dựa vào án thư, mắt nhắm lại mệt mỏi nhưng mà rõ ràng vẫn chưa ngủ. Ta vốn định xông vào lại chợt suy nghĩ Liêm Trương đã yêu qúy Lịch Niên như vậy, ta chi bằng biến thành nàng sẽ dễ tiếp cận, lại biến ra một tấm áo bào, từ từ tiến lại:
” Hoàng Thượng...”
Quả nhiên là gương mặt tuấn tú của Liêm Trương. Hắn nhìn ta, ánh mắt đầy kích động lại nhanh chóng bình tĩnh:
” Nàng còn quay trở lại làm gì?”
Ta cũng thật khó khăn thể hiện, nắm lấy tay hắn:
” Ngài còn giận thần thiếp sao?”
Hắn không trả lời.
Ta liền kiên quyết:
” Đã là vậy thần thiếp đành lấy chết tạ tội.”
Dao nhỏ đã đưa lên cổ quả nhiên bị giằng lấy, Liêm Trương ánh mắt tràn đầy tức giận:
” Nàng lại định lấy chết ép buộc ta sao?”
Nghe mấy câu này ta lại bất giác thở dài. Một đấng quân vương sao lại dễ mềm lòng như vậy?
Quả nhiên hắn quên mất một người hồi sáng gặp. Hơn nữa nàng ta lúc đó cũng chỉ là một nữ nhân xa lạ, sao có thể bằng người hắn thương yêu?
Ta đang nghĩ ngợi lung tung lại thấy Lịch Niên ở trước mặt, nàng ta thong thả ngồi xuống mới nói:
” Tiểu Vũ ngươi cũng thật đa cảm, mọi việc diễn ra không phải tốt đẹp sao? Hắn với ngươi không quá sâu đậm, sau này sẽ không vì ngươi mà mất mạng. Ngươi ngược lại còn có thể dễ dàng lấp lại lỗ hổng kia.”
Ta suy nghĩ liền thấy nàng ta nói rất phải.
” Á á..á...”
Lúc quay ra liền thấy Lịch Niên khổ sở ôm lưng, thấy ta nhìn, bộ dạng không hiểu sao có chút xấu hổ:
” Đấy, tại ta tiết lộ thiên cơ mới bị phản hệ!”
Nghe nàng nói kì thực rất buồn cười. Có loại phản hệ thế này? Không phải tại hôm qua cùng Ngạn chiến thần đi ngủ sớm không? Ta đang muốn trêu chọc không ngờ nàng đã nhanh chân chạy mất.