Mở ra trang đầu của một tạp chí giải trí, tấm ảnh Tần Trăn và Lăng Thụy An hôn môi trước mặt mọi người đĩnh đạc nằm trên trang bìa.
“A Trăn, nhìn chuyện tốt cậu làm này!” Trần Hàm làm người đại diện của Tần Trăn lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên khó thở hổn hển rống lên như thế.
Bởi vì việc chia tay với Trịnh Liệt, Tần Trăn dựa theo nhà cửa, xe cộ, lễ vật, vân vân, tất cả những tài vật là Trịnh Liệt cho y đem quy ra thành tiền, sau đó ký bút chuyển khoản cho Trịnh Liệt. Khoản tiền này gần như vét sạch của cải của y. Nếu không phải cùng Hoa Huy ký hợp đồng nhận được khoản tiền lớn, phỏng chừng y chẳng những không thể bỏ vốn duy trì số tài sản còn lại, mà còn phải ra đường ngủ.
Trần Hàm hoàn toàn không hiểu được hành động của Tần Trăn. Tần Trăn theo Trịnh Liệt nhiều năm như vậy, cảm tình có lẽ có một ít, nhưng tổng thể mà nói không phải cũng vì danh vì lợi hay sao? Tần Trăn trả giá lớn, nhưng cũng có được hồi báo của Trịnh Liệt. Hai bên thuận mua vừa bán, hàng hóa hai bên thỏa thuận xong, không kéo dài không nợ nần. Tất cả những thứ này hiện tại đều là thứ Tần Trăn nên có được. Nhưng thật vất vả thoát khỏi Trịnh Liệt, một lần nữa được tự do, Tần Trăn thế nào lại đem tất cả tài vật hoàn trả Trịnh Liệt? Nói không dễ nghe chính là, kỹ nữ còn muốn lập đền thờ trinh tiết?
Hơn nữa phỏng chừng Trịnh Liệt cũng sẽ không cảm kích y! Chỉ sợ Trịnh Liệt thu được khoản tiền này, không cảm thấy Tần Trăn làm nhục hắn, mà trái lại cười Tần Trăn ngu ngốc, đến cả phí thanh xuân, phí chia tay cũng không biết giữ!
Cố tình Tần Trăn tình nguyện chịu khổ mấy ngày, liều mạng chạy sô cũng không chịu bán bất cứ thứ gì Trịnh Liệt đưa!
Nếu không phải xác định Tần Trăn đã cùng Trịnh Liệt chia tay, còn cùng Lăng Thụy An thân thiết, Trần Hàm còn tưởng rằng dù chia tay Tần Trăn vẫn còn yêu Trịnh Liệt!
Nhưng Tần Trăn và Lăng Thụy An, nói yêu đương thì yêu đương, Trần Hàm trung thành với Tần Trăn, có thể đối với chuyện này không tán thành cũng chả phản đối, có thể mặc bọn họ ở cùng nhau mà mở một mắt nhắm một mắt, nhưng mà bọn họ cũng không thể đem chuyện này lên báo chiêu cáo thiên hạ a!
Nếu công khai giới tính, vô luận danh khí Tần Trăn lớn như thế nào, chỉ trong phút chốc hóa thành hư ảo, như vậy có được hay không?
Nhất là khi bọn họ vừa ký với ông chủ mới, mà Lăng Thụy An còn chưa ký với bên này, vẫn còn ở bên An Thế Duy kiếm ăn. Trong hoàn cảnh này, đáng lý ra bọn họ càng phải cẩn thận chứ!
Trời biết lúc ấy khi đang trong họp báo quảng bá cho “Hí tử”, nhìn thấy Tần Trăn và Lăng Thụy An trình diễn cấm đoạn hôn môi, Trần Hàm cơ hồ lập tức ngất xỉu!
“A Hàm, mọi người đều biết chúng ta chỉ là vì quảng bá mà thôi.” Tần Trăn mở laptop trước mặt. Y chuyển màn hình sang cho Trần Hàm xem.
Trên màn hình là weibo của Tần Trăn, ở giữa là ảnh chụp Tần Trăn hôn môi Lăng Thụy An. Phần bình luận như bị oanh tạc, nhưng 80% bình luận đều theo hướng tích cực.
Dù sao hiện tại thời đại đã khác trước. Toàn thế giới đối với đồng tính luyến ái đã cởi mở hơn, cho dù trong nước vẫn còn bảo thủ cũng đã có ảnh hưởng nhất định. Giới giải trí hiện tại càng phải theo kịp thời đại, nhiều ngôi sao lục tục công khai giới tính, không chỉ thế, bình thường khi quảng bá cũng không thiếu gian tình của các sao, mà chuyện tình đồng tính càng dễ thu hút dư luận.
“Hí tử” là phim nghệ thuật, nhưng trong đó cũng không thiếu cảnh yêu đương. Đặc biệt là nhân vật chính Trần Mân có cảm tình đặc biệt hơn tình anh em với em trai mình Trần Thanh, càng khiến fangirl phấn khích hét chói tai. Trong đó có một bộ phận tự nhận là hủ nữ, vô cùng hung hãn đem bất kỳ ai bôi nhọ Tần Trăn và Lăng Thụy An dìm đến không ngóc đầu lên nổi chỉ trong nháy mắt.
Tần Trăn có chút vui sướng nở nụ cười.
“Cậu xác định cậu không phải muốn công khai giới tính?” Trần Hàm hoài nghi nhìn y.
“Như thế nào lại muốn?” Tần Trăn nhẹ nhàng nâng mắt, mang theo ý tứ hàm súc không nói nên lời.
“Nháo đến mọi người đều biết, cậu thì tốt rồi, nhưng không sợ Lăng Thụy An gặp phiền toái sao? Cậu ta còn ở S&S…. cậu còn ngại chọc An Thế Duy chưa đủ sao?” An Thế Duy vì cái gì muốn chỉnh chết Tần Trăn, người ngoài không biết, nhưng hiện tại bọn họ đều đã biết rõ ràng. Quan hệ giữa An Thế Duy và Trịnh Liệt thân thiết tới mức có thể mặc chung quần, Tần Trăn là tình nhân Trịnh Liệt lại có một tình nhân khác, An Thế Duy nhằm vào Tần Trăn hoàn toàn là vì thay Trịnh Liệt trút giận.
Tần Trăn vận tốt, Trịnh Liệt hung hăng phát tiết trên người y một lần liền bỏ qua, để y thuận thuận lợi lợi rời S&S. An Thế Duy dù không thích Tần Trăn cũng không có nhúng tay cài người tới Hoa Huy tiếp tục chỉnh y. Nhưng tình nhân Tần Trăn, Lăng Thụy An vẫn còn ở S&S. Tần Trăn và Lăng Thụy An làm như vậy, vạn nhất chọc giận An Thế Duy, để An Thế Duy ra tay chỉnh Lăng Thụy An, mà Tần Trăn cũng không có năng lực bảo vệ hắn.
Tần Trăn từ chối cho ý kiến, hỏi “Lăng Thụy An lại thúc giục anh đem cậu ta chuyển tới Hoa Huy?”
Nhắc tới chuyện này Trần Hàm liền vô cùng oán giận “Tôi vốn nghĩ cậu sẽ không lựa Hoa Huy, căn bản không cùng họ đàm phán điều kiện. Thiên Âm, Bảo Lợi, còn có Prince đều chấp nhận thu cả ba chúng ta. Ai biết cuối cùng cậu lại cùng ông chủ Hoa Huy đàm phán, cho dù Vương tổng không cần Lăng Thụy An cậu cũng đáp ứng! Lăng Thụy An tính cách đơn thuần, cậu làm vậy khác nào hãm hại cậu ta! Hoàn hảo là người ta không trách cậu, không thì để tôi xem cậu thu thập thế nào!” Tần Trăn vì trấn an Lăng Thụy An đáp ứng sẽ mau chóng đem hắn chuyển tới Hoa Huy, nhưng chuyện Tần Trăn làm Trần Hàm hắn biết nói sao?! Cho nên hiện tại cục diện rối rắm này đều đổ lên người hắn.
“Về sau không cần để ý cậu ta.” Tần Trăn lãnh đạm nói.
“Cái gì? Không cần để ý ai?”
“Lăng Thụy An. Về sau không cần để ý cậu ta.” Tần Trăn nói.
Trần Hàm kinh ngạc há to miệng “A?” Hắn trừng mắt nhìn Tần Trăn “Cậu nói đùa?”
Tần Trăn không nói gì, suy nghĩ hồi lâu, dường như hạ quyết tâm chuyển laptop lại, ấn ấn vài cái sau đem màn hình mở cho Trần Hàm xem.
Trần Hàm không hiểu ra sao nhìn chằm chằm laptop “Thứ gì? Video?”
“Anh cứ xem.”
Trong video là một phòng trọ, được thu dọn cũng coi như sạch sẽ chỉnh tề. Chỉ chốc lát sau vang lên thanh âm cửa phòng mở, sau đó xuất hiện hình ảnh hai nam nhân ôm cắn nhau. Người cao hơn hấp tấp xé rách áo đối phương, nhiệt tình vuốt ve nhau, có thể đoán trước bọn họ rất nhanh sẽ trình diễn một màn xuân cung đồ sống động.
Nam nhân vóc dáng cao to thở phì phò cười nói “Lăng Thụy An tên *** đãng này, đại minh tinh Tần Trăn của mày còn không đủ thỏa mãn mày? Xem mày cơ khát thế này!”
Trần Hàm vốn đang coi đến mặt đỏ tai hồng, còn nghĩ Tần Trăn tìm cái này ở nơi nào. Nghe một câu long trời lở đất, biểu tình hắn nhất thời cứng đờ.
Càng kinh khiếp hơn còn ở sau đó.
Nam nhân vóc dáng thấp hơn — Lăng Thụy An rốt cuộc cũng lộ diện. Trên mặt hắn nào còn vẻ thiên chân đơn thuần, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh thành thục lão luyện khiến người ta chấn động!
Hắn xì một tiếng khinh miệt “Miễn bàn tên *** kia! Hắn tên tiện nhân bị người ta sáp quen nào biết sáp người như thế nào! Nếu không phải vận khí tốt vớ được Trịnh thiếu hắn sẽ có được hôm nay? Vốn còn tưởng dựa vào hắn có thể mót được chút đỉnh, ai biết một đồng cũng chả có! Thằng điên đem tiền trả hết cho Trịnh thiếu! Đúng là ngu! Hắn sợ tiền nhiều phải chia tao chắc? Tốt xấu gì tao cũng tốn công tốn sức giả bộ trước mặt hắn lâu như vậy!”
“Vậy mày còn ở cùng hắn không?”
“Không ở có được không? Khi đó tao thấy hắn thích tao, nhất thời bốc đồng nghĩ phải dựa vào, ai dè lại đắc tội Trịnh thiếu An thiếu! Hừ, chờ hắn đem tao đến Hoa Huy…. Chờ tao kiếm được ông chủ khác, xem tao đá hắn thế nào! Còn không phải giống tao cùng loại mặt hàng, để coi rời Trịnh thiếu còn ai che chở hắn…. A! Khốn khiếp, tao còn chưa ướt mày đã cắm vào!”
“Sợ cái gì, dù sao mày vẫn là tên không có tiết tháo…”
“A! Dùng sức dùng sức! Vẫn là gậy của mày tốt…”
Trong video hai người rất nhanh vong tình đẩy a đẩy, *** ngôn lãng ngữ không ngừng vang lên.
Trần Hàm sắc mặt xanh mét, rốt cuộc nhịn không được ba một tiếng đóng laptop!
Tần Trăn sắc mặt hơi trắng bệch, nhưng cũng coi như bình thường. Y đã sớm coi video này, khi đó y lập tức vọt vào phòng tắm ói ra. Hiện tại coi lại, y cơ hồ không còn bất cứ dao động nào, chỉ là để Trần Hàm xem, vẫn có chút xấu hổ.
Y thấy Trần Hàm giận đến cả người phát run, mở miệng nói “Cho nên tôi mới nói không cần để ý cậu ta.”
“Video này là ai đưa cho cậu? Chuyện khi nào?” Trần Hàm hỏi. Này rõ ràng là đặc biệt nhằm vào Lăng Thụy An.
“Không biết, ký tên là người có hảo tâm. Là sau khi “Hí tử” đóng máy, tôi trở về nghỉ ngơi thu được.”
“Cậu cư nhiên để đến bây giờ mới cho tôi biết!” Trần Hàm rít gào, nhưng lập tức dừng lại “Ở họp báo cậu còn hôn Lăng Thụy An! Cậu đầu óc có bệnh à?”
Tần Trăn như có chút đăm chiêu “Tôi làm vậy là có lý do.”
Trần Hàm trầm mặc “Không thể tưởng được Lăng Thụy An lại là kẻ như vậy.” Kỳ thực trong lòng hắn đã không ngừng mắng Lăng Thụy An “tiện nhân”, nhưng nghĩ đến tâm tình Tần Trăn, không có nói gì quá phận. Dù sao lúc trước nhìn thấy Tần Trăn thật sự rất thích Lăng Thụy An. Vì thế lại cẩn thận hỏi “Cậu vẫn ổn chứ?”
“Yên tâm. Tôi vốn không tính toán làm gì cậu ta. Quay phim xong vốn chuẩn bị cùng cậu ta chia tay….” Tần Trăn không có tiếu ý cong môi “Như bây giờ, ngược lại bớt việc.”
“…..Tôi nghĩ cậu thích cậu ta.”
“Tôi cũng nghĩ vậy nha!” Tần Trăn cười khổ. Giả bộ thật giống nha, thoạt nhìn thiên chân đơn thuần, vì mẹ ở nhà sinh bệnh mà tính toán bán đứng chính mình….
Trần Hàm thấy y cười đến khó coi, cố ý nói “Mệt mỏi cho cậu là ảnh đế!”
Tần Trăn nhún nhún vui. Y hiện tại cũng hiểu được chính mình vô cùng ngu ngốc, còn vì người như vậy hao tâm tổn trí, còn…
Hai người nhất thời trầm mặc.
“Kỳ thực cũng không có gì không tốt. Con đường đồng tính luyến ái cũng thực khó khăn quá đi.” Trần Hàm thử an ủi y.
“A Hàm, tôi có cảm giác tôi chính là gay.” Tần Trăn nói “Yên tâm, tôi sẽ không để trong lòng….kỳ thực tôi biết rốt cuộc tôi muốn cái gì.” Mắt xếch y nhướn lên lóe ra một mạt ánh sáng, tựa như hồ ly nhắm trúng con mồi.
Trần Hàm cuối cùng cũng nghĩ ra “….Cậu muốn quay về bên người Trịnh thiếu?” Không phải chứ?
Tần Trăn nhẹ run lên, bật cười “Anh đừng đùa!” Lại nhịn không được thở dài “Không thể quay về….Không, Trịnh thiếu sẽ không tha thứ tôi, vĩnh viễn cũng không…”
Y thì thào tự nói, chậm rãi co tay co chân bó lại một khối. Nghe người ta nói, đây là tư thế cực kỳ thiếu cảm giác an toàn.
Trần Hàm nhìn y, đột nhiên cảm thấy có điểm khổ sở.