Trước đó Tiêu Sân, Trịnh Liệt và An Thế Duy đã điều tra ra được sau lưng Lâu gia còn có một thế lực lớn hơn, thế lực này có thể ở nước E, nhưng không chỉ ra được chính xác đó là ai. Lật đổ Lâu gia, chặt đứt sự hợp tác giữa Lâu gia và thế lực kia cũng đủ để bọn hắn nắm được thế chủ động, một lưới bắt gọn những kẻ có ý phản nghịch bọn hắn ở Nam Phong thị. Còn về kẻ đứng sau bức màn, một khi Lâu gia gặp chuyện không may ắt hẳn đối phương sẽ có động tĩnh, bọn hắn tự nhiên có biện pháp tóm kẻ đó.
Hiện tại Trác Thư Nhiên cho hắn biết tính danh của Andre Galisco Doyle, việc làm của ba người Trịnh Liệt càng thêm chính xác.
Hơn nữa, Trác Thư Nhiên làm việc luôn chừa đường lui còn nắm giữ chứng cớ phạm tội của gia tộc Doyle, nếu hành động thích đáng, đủ khiến gia tộc Doyle bị hủy phân nửa.
Trịnh Liệt bị đủ loại thông tin ngoài dự đoán của Trác Thư Nhiên làm chết lặng, chỉ có thể hỏi một câu “Chứng cớ tội phạm này cậu lấy đâu ra?”
Khẩu khí Trác Thư Nhiên thành thật vô tội “Kẻ thù của gia tộc Doyle, đồng thời cũng là đối thủ cạnh tranh về buôn bán ma túy.”
Bất luận gia tộc Doyle hành sự kín kẽ, ngoài mặt lương thiện hiền lành bao nhiêu, thì quái vật chiếm cứ một phương, thế nào cũng sẽ trêu chọc lấy sự đố kỵ của vài người, cũng sẽ vô hình trung cản trở con đường tiền tài của không ít người. Cũng giống như Trịnh, Tiêu, An độc đại tại Nam Phong thị sẽ dẫn tới sự bất mãn của vài cá nhân. Gia tộc Doyle vừa lúc có vài ba kẻ lúc nào cũng ngóng trông bọn họ rớt đài. Người ta thường nói “hiểu rõ mình nhất chỉ có thể là kẻ thù”, gia tộc Doyle chính là ví dụ điển hình, những kẻ kia túm được không ít điểm yếu của gia tộc Doyle, chỉ chờ thời cơ thích hợp mà tung ra, cho dù không thể thương căn động cốt cũng phải khiến gia tộc Doyle trầy da tróc vảy.
Con đường kinh doanh thuốc phiện của gia tộc Doyle lại càng không cần bàn tới. Tranh giành địa bàn, tranh giành thị phần, tranh giành phân xưởng chế thuốc, vân vân mây mây, đủ loại mâu thuẫn, thù hằn vô số. Đối thủ của gia tộc Doyle nắm giữ tư liệu phạm tội của bọn họ, thì bọn họ cũng nắm giữ tư liệu của đối thủ, hai bên kìm hãm lẫn nhau.
Việc Trác Thư Nhiên cần làm chỉ là tìm ra đối thủ lớn nhất của gia tộc Doyle, sau đó xâm nhập vào máy tính cá nhân người ta một lần, quả nhiên phát hiện được nhiều thứ hữu dụng, vừa lúc có thể xài.
Đây quả thực là “ngư ông đắc lợi”.
Chứng cớ vừa đến tay, Trịnh Liệt bọn hắn bên này gần như nắm chắc phần thắng trong tay. Trịnh Liệt nhất thời có loại xúc động muốn ôm Trác Thư Nhiên hung hăng hôn một phát, Trác Thư Nhiên tựa hồ biết ý nghĩ của hắn, tủm tỉm cười, vẻ mặt chờ mong, thậm chí còn nhắm mắt lại.
Bất quá Trịnh Liệt chỉ hầm hừ bóp cằm y, ra vẻ chán ghét đẩy y ra.
Hắn trước đó còn lo lắng Trác Thư Nhiên bị gia tộc Doyle trả thù vì đắc tội Andre, Trác Thư Nhiên lại không nói rõ ràng từ đầu, vui vẻ nhìn vẻ mặt lo lắng của hắn.
Để trừng phạt, Trịnh Liệt không cởi bỏ còng tay cho Trác Thư Nhiên. Đến bữa cơm, Trác Thư Nhiên không thể cầm đũa, muốn Trịnh Liệt đút, Trịnh Liệt trực tiếp đẩy nhiệm vụ này cho Trịnh Minh Bảo, để nó đút anh nó ăn cơm.
Trịnh Minh Bảo vô cùng cao hứng nhận nhiệm vụ này, bắt chước động tác của Trác Thư Nhiên chăm nom nó khi nó bệnh, một muỗng tiếp một muỗng kiên nhẫn đút cơm cho Trác Thư Nhiên.
Trịnh Minh Bảo nâng muỗng, động tác giống hệt Trác Thư Nhiên “Anh à, a nào…” còn há miệng làm mẫu.
Trác Thư Nhiên lộ chút ý tứ không tình nguyện muốn tự mình động thủ, Trịnh Minh Bảo thất vọng dùng ánh mắt ướt sũng sợ sệt nhìn y.
Vì thế Trác Thư Nhiên phải xuống nước.
Trịnh Liệt nhìn một màn này mà buồn cười tới sặc nước! Hắn cuối cùng cũng tìm được người có thể làm Trác Thư Nhiên kinh ngạc!
Những người khác trong biệt thự nhìn cảnh này cũng cảm thấy thú vị mà cười hì hì. Bat cũng phải trừng lớn mắt, tựa hồ không dám tin đàn anh mà mình ngưỡng mộ lâu nay lại phải thỏa hiệp như vậy.
Mọi việc sau đó tiến hành thật sự thuận lợi. Tiêu Sân cùng Trịnh Phỉ bên kia giằng co với Dương Kỳ lâu như vậy, thứ nên biết đều đã biết, trực tiếp tương kế tựu kế, muốn đem chuyện giá họa Tiêu gia buôn lậu thuốc phiện đổ lên đầu Lâu gia. Đồng thời tạo mối quan hệ với chính quyền thành phố cũng như chính quyền tỉnh, ra tay kéo ngã người của Lâu gia trong chính phủ, còn thay thế vị cục trưởng có quan hệ tốt với Tiêu gia trong cục cảnh sát hòng đánh lạc hướng tên phó cục trưởng cấu kết với Lâu gia. Cha Tiêu Sân, Tiêu Nguyên, bí mật rời Nam Phong thị, tự mình đi bái phỏng An gia, cùng đàm đạo với ông nội An Thế Duy và lớn bé An gia một hồi lâu…
Nhờ công Trác Thư Nhiên, Trịnh Liệt đỡ tốn công sức ít nhiều. Xác nhận mọi chuyện đều đã sắp xếp ổn thỏa, chỉ chờ sự tình đi đến hồi kết, Trịnh Liệt mới để ý tới mấy đứa con nuôi của hắn.
Trong mộng, Trịnh Liệt bị bắn chết vào đầu xuân năm sau. Hiện giờ hắn đã “biết trước” được nhiều thứ, rất nhiều việc đã diễn ra trước thời hạn, hắn không biết việc hắn bị bắn chết này có như thế hay không.
Hắn muốn biết chân tướng!
Ân Triệu Lan ở tập đoàn Trung Thiên, Trịnh Liệt đã nắm nhất cử nhất động của y. Y giờ đã là chủ tịch tập đoàn Trung Thiên, cựu chủ tịch như hắn, không có khả năng chỉ có duy nhất một tâm phúc. Ngoại trừ Phùng Đức luôn tận tâm với hắn, trong tay hắn còn có vài người, trong số đó có một người, là trợ lý mà Ân Triệu Lan cực kỳ tin tưởng. Cứ cách một thời gian ngắn người này sẽ báo cho Trịnh Liệt biết hướng đi của Ân Triệu Lan. Cho nên khi Ân Triệu Lan giống như trong mộng trục xuất hắn khỏi Trung Thiên, Trịnh Liệt sớm đã biết được tin tức, còn phối hợp diễn một màn kịch.
Biết được Ân Triệu Lan vì muốn bảo hộ hắn nên mới trục xuất hắn khỏi Trung Thiên, Trịnh Liệt tuy rằng cảm thấy được sự lo lắng của y và Trần Đường chỉ khiến mọi chuyện thêm rối loạn, hơn nữa còn quá mức xem thường hắn, nhưng không thể phủ nhận, cơn giận của hắn về việc Ân Triệu Lan “vong ân phụ nghĩa” quả thật tiêu tan không ít.
Ân Triệu Lan chính mắt thấy Ân gia sụp đổ, thân nhân của y nhiều người bị tống giam, ngay cả người cha y yêu mến nhất cũng tự sát trong tù. Một người như vậy, lại cam tâm tình nguyện gánh vác tránh nhiệm cho Trịnh Liệt, chấp nhận ngồi tù thay hắn.
Cho dù cái “cam tâm tình nguyện” này của Ân Triệu Lan xuất phát từ ân tình hay ái tình, Trịnh Liệt cũng phải cảm khái vài phần.
Đương nhiên, nếu Ân Triệu Lan có đột nhiên nổi khùng muốn giết Trịnh Liệt thì hắn cũng biết trước được tin tức mà phòng bị.
Trác Thư Nhiên bị Trịnh Liệt giam lỏng trong biệt thự, bị một đám người theo dõi, không thể làm gì.
Trịnh Phỉ ở bên ngoài phối hợp Tiêu Sân hành động, khi Tiêu Sân bị “bắt” nhốt ở đồn cảnh sát, y phải thay mặt Tiêu Sân chủ trì đại cục, bận rộn đến chân không chạm đất, phỏng chừng sẽ không đột phát muốn bắn chết người cha mà y đang cố gắng lấy lòng.
Trịnh Minh Bảo….bỏ qua đi.
Nghi can còn lại chỉ có Tần Trăn. Vì thế Trịnh Liệt tặng y một dây chuyền có gắn thiết bị nghe lén lẫn thiết bị theo dõi. Vốn Trịnh Liệt cũng không biết dây chuyền này có hữu dụng không, thế nên việc nghe lén hắn để người khác làm.
Đến một đêm Trịnh Liệt lại bị mời vào phòng làm việc của Trác Thư Nhiên hiện đang bị trưng dụng tạm thời, thanh niên phụ trách việc nghe lén mặt đỏ như cà chua đưa toàn bộ ống nghe điện thoại cho Trịnh Liệt, nói cậu ta muốn đi rửa mặt!
Những người khác nhìn Trịnh Liệt với ánh mắt quỷ dị.
Trịnh Liệt dưới loại không khí kỳ quái đeo tai nghe vào.
“A a...... Trịnh liệt...... Liệt......” Một tiếng rên rỉ khàn khàn gợi cảm mê người vang lên.
Trịnh Liệt đối với âm thanh này vô cùng quen thuộc. Cho dù đã hơn một năm không nghe thấy, ký ức trong đầu hắn vẫn còn như mới. Chỉ khi ở trên giường, Tần Trăn mới lớn mật gọi tên hắn.
Nghe vài tiếng Trịnh Liệt đã biết Tần Trăn đang làm gì.
Y gọi tên Trịnh Liệt khi đang “thẩm du”!
Ảnh đế quốc tế mị lực bất phàm, không ít người ở đây là fan của y. Thanh niên phụ trách việc nghe lén, tuổi còn trẻ, huyết khí phương cương, lập tức có phản ứng, không còn mặt mũi nhìn người khác.
Trịnh Liệt đồng dạng cũng là một tên không biết tiết tháo, lại kìm lòng không đậu nhớ tới Thôn xinh đẹp mê người trong [Vọng lâu], theo bản năng nuốt nuốt nước miếng.
Bất quá ở trước mặt bao nhiêu người, hắn miễn cưỡng duy trì phong độ, không làm ra hành động dọa người quá mức.
Sau đấy thanh niên kia rốt cuộc cũng phải len lén cọ xát vài cái, Trịnh Liệt hỏi cậu ta vài vấn đề, cậu ta lắp bắp trả lời.
Vậy nên Trịnh Liệt mới biết được, từ sau khi nhận được dây chuyền, trừ lúc tắm rửa Tần Trăn chưa bao giờ rời xa nó.
Cậu thanh niên còn đặc biệt thành thật nói sinh hoạt cá nhân của Tần Trăn vô cùng sạch sẽ. Cậu ta đã nghe lén được một thời gian ngắn, Tần Trăn chưa từng dẫn người về nhà qua đêm, sinh hoạt giống hệt hòa thượng. Loại hành động thủ *** này, cũng là lần đầu tiên….
Trịnh Liệt giả bộ không nhìn thấy ánh mắt lén lút đánh giá hắn của thanh niên, càng không để ý vẻ mặt nghi vấn “thế quái nào thần tượng của tôi lại thích người như Trịnh thiếu” của cậu ta.
Trịnh Liệt bình tĩnh nói cho thanh niên biết, về sau việc nghe lén hắn sẽ làm, còn cậu ta có thể đi làm việc khác.
Cậu thanh niên vừa có chút may mắn vừa có chút mất mát mà đáp ứng.
Trác Thư Nhiên nhạy cảm chú ý hành động đêm đó của Trịnh Liệt, im lặng mò lên giường hắn, cùng hắn làm một lần. Bởi trong khoảng thời gian này xảy ra nhiều chuyện, hắn cũng biết mình có chút bất công với mấy đứa con nuôi, thế nên Trịnh Liệt đã có ý định xóa bỏ mọi thứ. Về phía Trác Thư Nhiên, hắn không có cách nào khác, chỉ là vẫn cần phải giữ mặt mũi, nếu y đã chủ động, hắn sẽ không khách khí…
Ngày hôm sau, những người khác dùng ánh mắt tối tăm nhìn Trịnh Liệt và Trác Thư Nhiên, thanh niên nhận nhiệm vụ nghe lén Tần Trăn nhìn Trịnh Liệt giống như đang nhìn một tên sở khanh, tư văn bại hoại…
Sau đó Trịnh Liệt nghe lén Tần Trăn, nghe được y cẩn thận hỏi thăm tin tức ba nhà Trịnh, Tiêu, An, ở Hoa Huy công kích Vương Thù vì dám nhân lúc S&S gặp chuyện mà thả đá xuống giếng, cũng bởi vậy mà y cùng Vương Thù tranh cãi nảy lửa một hồi. Tần Trăn còn tới tập đoàn Trung Thiên gặp Ân Triệu Lan, vì Ân Triệu Lan đoạt ghế chủ tịch mà bài xích Ân Triệu Lan ra mặt, đồng thời hỏi thăm hành tung Trịnh Liệt. Ân Triệu Lan chưa nói cho y biết, Andre Galisco Doyle đã tìm tới cửa….
Trịnh Liệt đột nhiên có một ý tưởng, để Trịnh Phỉ đang ở phụ cận âm thầm đi theo Tần Trăn.
Trịnh Liệt biết Andre coi trọng Tần Trăn, nhưng không thể ngờ được chấp niệm của hắn với Tần Trăn sâu đến vậy! Tần Trăn bình thường thông minh lanh lợi, vừa nghe Trịnh Liệt gặp nguy hiểm liền rối loạn, bị Andre hù dọa mà mặc hắn bài bố!
Trịnh Liệt ngoài mặt bình tĩnh, trong lòng đã tức giận tới muốn giết người!
Andre Galisco Doyle! ANDRE GALISCO DOYLE!!!!
Đến lúc Tần Trăn bị Andre khi dễ mà nấc một tiếng, Trịnh Liệt trong lòng căng thẳng, nhịn không được bảo Trịnh Phỉ đi cứu người!
Tần Trăn tên ngốc này vẫn tâm tâm niệm niệm an nguy của hắn!
Nếu người khác ở trước mặt Trịnh Liệt, hắn nhất định tát một phát!
May mắn là Trịnh Liệt đã mở miệng, Tần Trăn cuối cùng cũng nghe lời, đoàn người thuận lợi rời khỏi khách sạn.
Tần Trăn bị dọa, cảm xúc có chút không ổn định, Trịnh Liệt nói vài câu an ủi y. Khi tai nghe quay trở lại tay Trịnh Phỉ, giọng y nghe chua lét “Được rồi! Tiểu tình nhân của ông không có việc gì, một cọng lông cũng không rớt, vừa lòng chưa?”
Trịnh Liệt vừa buồn cười vừa tức giận, vất vả vuốt giận tên già đầu mà tính tình như trẻ con “Coi như tao thiếu mày một yêu cầu. Chỉ cần không quá phận thì thứ gì tao cũng đáp ứng.”
“Nói lời nhớ giữ lấy lời!” Trịnh Phỉ lúc này mới vừa lòng.
Mà đúng lúc đó, Trác Thư Nhiên dẫn hai người đi tới “Cha nuôi, nguồn điện bị cắt, có kẻ lén vào đây! Chúng tôi dẫn anh tới nơi an toàn!” Hai người y mang đến là vệ sỹ Trịnh Liệt mang từ nước ngoài về, bình thường vẫn cùng ba vệ sỹ khác cảnh giới bốn phía biệt thự.
Trịnh Liệt cất kỹ di động, gật đầu “Rốt cuộc cũng đến! Chúng ta đi!”
Hắn đi tới gần Trác Thư Nhiên, Trác Thư Nhiên nghiêng người sang một bên, một trong hai vệ sỹ đột nhiên lắc mình tiến tới, giơ súng với Trịnh Liệt, giọng lạnh như băng nói:
“Trịnh thiếu, năm vị thiếu gia gửi lời chào tới ngài!”
Đoàng!