Gần như ngay khi Tống Triết Hàm vừa dứt lời, trên hành lang yên tĩnh liền vang lên tiếng cười khoa trương của Lê Tư Viễn.
Diệp Lạc Dao mím chặt môi, miễn cưỡng không để bản thân cười ra tiếng như Lê Tư Viễn, nhưng khóe miệng cậu vẫn không chịu khống chế điên cuồng cong lên, căn bản không ngăn được.
Lưu Nghiên vẫn chưa hiểu chuyện gì, có chút không hiểu hiện tại đang có chuyện gì, chỉ có thể dùng ánh mắt nghi hoặc dò hỏi Dương Kỳ.
Dương Kỳ nào dám đối diện với Lưu Nghiên?
Tống Triết Hàm chỉ thiếu điều chưa nói thẳng cô vừa ở trong phòng vệ sinh nôn mửa, cô căng thẳng đến mức trên trán toát ra một tầng mồ hôi, qua hồi lâu mới lộ ra một nụ cười cứng ngắc, khó khăn nói: "Trò đùa này không buồn cười đâu, còn có chắc vừa rồi cậu nghe nhầm rồi......."
"Tôi nghe nhầm rồi?" Tống Triết Hàm nhướng mày, giọng điệu chân thành: "Không thể nào, vừa rồi hành lang yên tĩnh như vậy, tôi chắc chắn không nghe nhầm đâu, nhưng chị Dương Kỳ, nếu như chị không khỏe, nhất định không được giấu bọn tôi đâu đó."
"Đúng." Lê Tư Viễn đúng lúc này cũng cười xong rồi, hiếm khi khách khí nói: "Nếu như thật sự có chỗ nào không thoải mái, nếu không vẫn nên đi bệnh viện xem thử đi?"
【 Đi bệnh viện? 】
【 Dương Kỳ nào dám đi! 】
【 Chưa kể cô ấy chăn bản không khó chịu chỗ nào, nếu cô ấy thật sự đi bệnh viện bị bác sĩ phát hiện ra răng cô ấy đã bị ăn mòn rung ray do thúc giục lâu ngày, chẳng phải đều này sẽ chứng minh cô ấy nôn sao! Vậy đến khi đó nhân thiết tham ăn của cô ấy phải tiếp diễn thế nào? 】
Tần Diệu nghe đến đây xác thực không nhịn được cười một tiếng.
Diệp Lạc Dao vội vàng quay đầu nhìn Tần Diệu, thổ tào một câu:
【 Vì để ăn dưa xem náo nhiệt, tốc độ mặc quần áo của Tần tổng còn khá nhanh đấy chứ. 】
Tần Diệu: "......."
Diệp Lạc Dao chỉ liếc một cái rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt, tiếp tục xem náo nhiệt.
Một bên khác.
Bởi vì ba Hoắc mẹ Hoắc vừa cãi nhau cùng bình luận nhiều như mưa, mặc dù ba Hoắc mẹ Hoắc cảm thấy bọn họ cãi thắng nhưng một số cư dân mạng giống như Tiểu Cường đập mãi không chết, liên tục lao tới chướng mắt nên ba Hoắc mẹ Hoắc dứt khoát chặn bình luận rơi như mưa lại.
(*) Nguyên văn — Đạn mạc 屏蔽: là mấy dòng chat nó hiện ở màn hình stream, hiện lên như mưa.
Hiện tại sắp đến cảnh tượng vả mặt đầy kích thích, ba Hoắc mẹ Hoắc không muốn bỏ lỡ bình luận thời gian thực cực đặc sắc, vội vàng mở bình luận ra..
Nửa giờ trước, các khách mời vừa rời đi, hầu hết cư dân mạng cũng tan theo, lúc này đột nhiên phát hiện nhiệt độ phòng phát sóng trực tiếp của 《 Cùng nhau đi du lịch 》 lại hiện lên trang chủ, rất nhiêu cư dân mạng không biết sự thật đều nhấn vào:
"Hở hở hở? Vừa vào, xảy ra chuyện gì vậy?"
"Sao các khách mời đều ở tầng 3?"
"Dương Kỳ bảo bảo không thoải mái sao?"
Mẹ Hoắc nhìn thấy fans của Dương Kỳ liền cảm thấy không nói nên lời, lại dùng tài khoản chí tôn của mình gửi một bình luận chuyển động:
"Nôn lâu xác thực không thoải mái, thay vì đau lòng cho Dương Kỳ chi bằng đau lòng cho đống đồ ăn bị cô ta lãng phí đi."
"Lãng phí đê hèn!!!"
Bình luận chuyển động quá dễ thấy, hai thanh bình luận màu vàng nối nhau đặc biệt bắt mặt giữa đám bình luận ban đêm trong phòng phát sóng trực tiếp.
Cư dân mạng vừa nhấn vào đều mờ mịt.
"Nôn?"
"Ai?"
"Dương Kỳ sao?"
Mẹ Hoắc không đáp chỉ tiếp tục xem trực tiếp.
Tầng 3 biệt thự.
Dương Kỳ nhìn khách mời lên tầng càng ngày càng nhiều, cô cũng càng ngày càng hoảng hơn.
Chương trình vẫn đang tiếp tục phát sóng trực tiếp, cũng không biết cư dân mạng trong phòng trực tiếp nhiều hay không, nếu lượng người trong phòng trực tiếp vẫn như trước không giảm, vậy chẳng phải lúc này có hơn vạn người đang xem?
Dương Kỳ hiển nhiên có chút luống cuống, chuyện này cần phải đánh nhanh thắng nhanh, không thể làm lớn.
Nếu làm lớn thì cô sẽ toang mất!
Không thể tiếp tục quan tâm đến Lê Tư Viễn và Tống Triết Hàm, cô hiện tại phải trở về phòng.
"Tôi không có chỗ nào khó chịu, cảm ơn mọi người quan tâm." Dương Kỳ nói xong câu này trực tiếp xoay người định đi.
Nhưng cô mới bước ra ngoài được một bước, Tống Triết Hàm đột nhiên kéo cánh tay cô lại.
"Nhưng em thấy sắc mặt chị Dương Kỳ rất kém." Tống Triết Hàm giọng điệu quan tâm, đồng tử sâu hút rơi trên mặt Dương Kỳ, qua mấy giây mới lo lắng mở miệng: "Nếu không cứ nghe theo Tư Viễn đi, bọn em đưa chị đi bệnh viện làm kiểm tra toàn diện."
Bốn chữ "kiểm tra toàn diện" được cố ý nhấn mạnh.
Dường Kỳ chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Diệp Lạc Dao cười:
【 Còn kiểm tra toàn diện! 】
【 Tống Triết Hàm, tốt nhất là anh thật sự quan tâm đến sức khỏe của Dương Kỳ. 】
【 Dù tôi nhìn ra, thằng nhóc anh chính là có trái tim đen tối! 】
Dương Kỳ sao có thể đi bệnh viện được? Cô không ngừng lắc đầu nói: "Thật sự không cần, tôi thực sự không có chỗ nào khó chịu, tôi chỉ........"
"Chỉ là bụng khó chịu nên nôn?" Lê Tư Viễn đột nhiên nói, quan tâm giúp Dương Kỳ bổ sung phần còn lại, còn thuận tiện chỉ vào bàn tay đang ôm bụng của Dương Kỳ.
Dương Kỳ sắc mặt trắng bệch, vội vàng buông tay xuống.
Diệp Lạc Dao nghiêng đầu cố gắng khống chế khóe miệng nhếch lên.
【 Quả nhiên, Tống Triết Hàm và Lê Tư Viễn đều xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn! 】
Tần Diệu bất đắc dĩ nhìn Diệp Lạc Dao.
Tại sao chỉ có cậu coi thường bản thân?
Cảnh tượng Diệp Lạc Dao cười trộm đương nhiên cũng bị camera ghi lại, radar của cư dân mạng đi theo Diệp Lạc Dao ăn dưa ngay lập tức chuyển động:
"Cho nên Diệp Lạc Dao cậu vội vàng chạy lên chính là vì muốn xem Dương Kỳ nôn?"
"Fans Dương Kỳ không phải nói cô ấy là dạ dày vương sao? Sao còn nôn?"
Fans của Dương Kỳ nhìn thấy bình luận cái nào cái này đều là nôn mửa lập tức bùng nổ:
"Rốt cuộc các cô là anti-fan từ chỗ nào chạy ra dắt mũi? Dương Kỳ nói cô ấy nôn rồi, các cô liền gấp gáp định tính cho cô ấy?"
(*) Định tính 定性: là từ dùng để xác định tính chất vấn đề.
"Cho dù Dương Kỳ nôn thật, cũng không thể là do món ăn tối nay có vấn đề? Bằng không cũng có khả năng sức khỏe hôm nay của cô ấy không tốt lắm?"
Lưu Nghiên lúc này rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, vẻ mặt phức tạp nhìn Dương Kỳ, do dự một lát vẫn lên tiếng giải vây: "Chị Dương Kỳ, đường ruột chị khó chịu nên mới nôn sao? Hay là đồ ăn tối nay........"
Chu Tử Kiện vừa đi lên, nghe thấy câu này trong lòng hắn liền hoảng sợ: "Không thể nào? Đồ ăn tôi làm chắc chắn đều đã nấu chín, nguyên liệu cũng rất tươi, hơn nữa chúng ta ăn xong đều không có chuyện gì, không thể ngộ độc thực phẩm được đúng không?"
Cư dân mạng lập tức cười, tiện thể thương yêu Chu Tử Kiện một chút:
"Được được được, nếu tôi mà là Chu Tử Kiện tôi sẽ làm ầm lên! Vất vả làm một bàn đầy đồ ăn cho các khách mời, kết quả lại bị fans các người trả đũa, còn nói đồ ăn có vấn đề!"
"Thật đau lòng cho Chu ca của tui mà."
"Bất kể là có nôn hay không, chúng ta xem tiếp chẳng phải sẽ rõ? Fans các cô cũng đừng vội vàng lên tiếng bảo vệ."
Làm một cư dân mạng ăn dưa nhiều năm, đã trải qua vô số các loại dưa lớn dưa bé.
Những cư dân mạng không còn là cư dân mạng ngốc bạch ngọt bị một số người dắt mũi bọn họ liền chạy theo tiết tấu như lúc trước, cư dân mạng lúc này đều là Nữu Hỗ Lộc · Võng Hữu!
Bọn họ sẽ không bị bất cứ người nào dắt mũi, bọn họ chỉ tin những gì mà chính mắt bọn họ nhìn thấy.
Nếu như thật sự là ngộ độc thức ăn, tại sao nhiều khách mời ăn như vậy đều không có chuyện gì, chỉ có một mình Dương Kỳ nôn?
Nhưng nếu không phải ngộ độc thức ăn ———
Có cư dân mạng thất Đức nghĩ đến "trò cười" vừa rồi của Tống Triết Hàm:
"Vậy chính là mang thai rồi? Ha ha ha ha ha ———."
"Ha ha ha ha ha ha vậy chẳng phải còn nghiêm trọng hơn nôn hay sao? Cũng không nghe nói Dương Kỳ yêu đương? Chẳng lẽ mấy fans các cô sắp có chị dâu?"
Lời lẽ thật ác thật đau tim mà.
Ba Hoắc mẹ Hoắc nhìn thấy ngay tức khắc vui sướng.
.........
Trong thời gian vỏn vẹn 5 phút, ngoại trừ Đỗ Nguyệt Cầm, tất cả các khách mời đều lao đến "chiến trường" trên tầng 3.
Diệp Lạc Dao hai mắt phát sóng, trong giọng điệu không nhịn được mong chờ:
【 Được rồi, mọi người tề tựu rồi, hiện tại chắc là lúc Dương Kỳ biểu diễn! 】
Nhưng người lên tiếng trước vẫn là Chu Tử Kiện, chỉ nghe thấy hắn dùng giọng điệu vừa sốt ruột vừa thành khẩn: "Nếu không vẫn nên gọi xe cứu thương đi?"
Hắn thật sự có chút hoảng sợ, dù sao cả bàn đồ ăn tối nay xác thật là hắn làm, nếu như khiến khách mời ăn vào xảy ra chuyện bất trắc, hắn lo không gánh nổi trách nhiệm này!
Vì thế tầm mắt mọi người đều rơi trên người Dương Kỳ.
"Đúng vậy, vẫn nên đi bệnh viên khám thử đi." Lê Tư Viễn xem náo nhiệt không ngại chuyện chưa đủ lớn.
Trăm mắt theo dõi, sắc mặt của Dương Kỳ lúc này đã không thể dùng từ khó coi để hình dung được nữa.
Vốn cho rằng vào giờ này mọi người đều đã về phòng tắm rửa chuẩn bị nghỉ ngơi, cho nên Dương Kỳ mới lén lút đến phòng vệ sinh công cộng để nôn, kết quả không ngờ đến trong thời gian ngắn vậy mà lại thu hút tất cả khách mời đến.
Nhưng tiếng động của cô rõ ràng không lớn, nếu không phải Tống Triết Hàm ———
Dương Kỳ tức đến mặt hơi đỏ lên, trong mắt không áp chế được cơn tức nhưng cô lại không thể trực tiếp tức giận với Tống Triết Hàm.
Suy cho cùng trong mắt khách mời và khán giả, Tống Triết Hàm làm như vậy đều là vì quan tâm sức khỏe của cô, cô không thể chó cắn rách áo được?
(*) Nguyên văn — 狗咬吕洞宾: Nghĩa đen là chó cắn Lý Động Bình, một vị tiên nhân trong truyền thuyết Trung Quốc. Nghĩa bóng là người bị người khác hại mà không biết.
Nhưng nghĩ lại Dương Kỳ cảm thấy chuyện này quá trùng hợp, cô thậm chí có chút nghi ngờ có phải Tống Triết Hàm cố ý gài bẫy cho cô hay không.
Nhưng cô và Tống Triết Hàm căn bản không có quan hệ cạnh tranh tài nguyên!
Hay là nói, hôm nay cô chỉ đơn thuần là gặp xui?
Dương Kỳ vô cùng hoảng loạn, trên mặt lại giả vờ bình tĩnh, cố gắng làm giọng điệu của mình không có gì bất thường nói: "Không có......... tôi thật sự không có vấn đề gì, có thể là khi nãy ăn có chút nhanh mới đến nhà vệ sinh để nôn......"
"Cho nên nôn thật à." Lê Tư VIễn dựa nửa người lên tường, giọng điệu đẩy ẩn ý.
Dương Kỳ sắc mặt cứng đờ, chợt nhận ra mình nói sai.
Cư dân mạng vẫn luôn xem náo nhiệt lập tức cười khùng:
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha cho nên vẫn thừa nhận là nôn."
"Vậy cúng không thể nói mình hoài thai được ha ha ha ha ha ha ———."
"Chọn việc nhẹ tránh việc nặng, chỉ có thể chọn một lý do nôn dễ dàng nhất để mọi người chấp nhận."
Fans Dương Kỳ thấy những bình luận này ngay tức khắc bùng nổ:
"Dương Kỳ chỉ nói là cô ấy nôn thôi, nhưng không nói cô ấy gây nôn!"
"Các người có thể đừng tùy tiện xuyên tạc lời nói của Dương Kỳ được không?"
"Có phải gây nôn hay không, xem lại phát sóng trực tiếp chẳng phải sẽ biết?"
Làn đạn này vừa hiện lên, trong đám bình luận lại là một tràng "ha ha ha", lập tức có cư dân mạng nói:
"Đợi tôi, hiện tại đi xem phát lại!"
Diệp Lạc Dao nghe lời giải thích này của Dương Kỳ liền cong môi:
【 Nhanh? Một tô mì gói ăn mất nửa tiếng gọi là quá nhanh? 】
【 Khi đói tôi có thể dùng một ngụm là xì xụp ăn hết tô mì rồi! 】
Tần Diệu tưởng tượng bộ dáng của Diệp Lạc Dao một ngụm ăn hết tô mì, chắc hẳn trông giống chuột hamster?
Ý cười chợt hiện thoáng qua trong mắt hắn.
Tống Triết Hàm giả vờ kinh ngạc, vẻ mặt nghi ngờ: "Phải không? Nhưng hình như em nhớ tô mì cuối cùng chị Dương Kỳ ăn rất chậm mà, hình như khoảng gần nửa tiếng?"
Sắc mặt Dương Kỳ lúc xanh lúc trắng, thật sự càng giải thích càng không rõ, cô rất muốn xoay đầu bỏ chạy.
Thế nhưng Tống Triết Hàm còn quay đầu nhìn Diệp Lạc Dao như muốn xác nhận: "Là tôi nhớ nhầm rồi sao?"
【 Sao có thể nhầm được? 】
【 Khi đó anh thậm chí còn xem thời gian nữa! Còn quay sang hỏi tôi! 】
Diệp Lạc Dao đè khóe môi xuống, cực kỳ phối hợp mà đáp: "Đúng, vừa đúng 30 phút."
Khóe mắt Dương Kỳ như muốn nứt ra trừng mắt nhìn Tống Triết Hàm.
Lúc này cô rốt cuộc cũng muộn màng nhận ra rằng Tống Triết Hàm chính là cố ý.
Khi cô vừa bước vào phòng vệ sinh, ồ không, thậm chí ngay khi cô ở trong bếp nấu mì, Tống Triết Hàm đã nhìn thấu cô rồi!
Hắn đã sớm biết mình sẽ đi gây nôn, đã đứng đây chờ xem náo nhiệt của mình từ lâu.
Dương Kỳ hai mắt ửng đò, tức đến trực tiếp hất tay Tống Triết Hàm: "Cho dù tôi ăn 30 phút thì làm sao? Tôi không thể cảm thấy không thoải mái mà đi nôn sao?"
"Cơ thể khó chịu thì đi bệnh viện kiểm tra." Tần Diệu rốt cuộc cũng mở miệng, thanh âm không lớn lại khiến tất cả mọi người lập tức nhìn sang.
Cơn tức của Dương Kỳ sắp bùng cháy, khoảnh khắc nghe thấy âm thanh của Tần Diệu, lý trí đột nhiên bị kéo lại.
Trước khi tham gia tống nghệ, người đại diện đã cảnh cáo cô, cô có thể không đặt bất cứ người nào vào trong mắt nhưng duy chỉ một người không thể đắc tội chính là Tần Diệu
Đứng sau Tần Diệu là toàn bộ Tần gia, là tập đoàn Tần thị, thậm chí nhà đầu tư lớn nhất của tống nghệ 《 Chúng ta đi du lịch 》 cũng là Tần Diệu.
Nếu như đắc tội Tần Diệu, sau này cô cũng đừng mưu sinh nữa.
Như thể có một chậu nước lạnh tạt thẳng mặt, cơn tức giận trong lòng Dương Kỳ lập tức bị dập tắt, máu toàn thân cô lúc này đã đông cứng.
Tần Diệu đứng ở đây không ngăn cản Tống Triết Hàm, cũng không để các khách mời rời đi, càng không có ý định giúp cô giải vậy, có phải cũng đại biểu mình bị tổ chương trình vứt bỏ rồi không?
Nếu như Tần Diệu có thể nghe thấy tiếng lòng của Dương Kỳ, hắn lúc này chắc chắn sẽ giải thích một câu: Tổ chương trình không phải hiện tại mới vứt bỏ Dương Kỳ, là vừa bắt đầu đã vứt bỏ rồi.
Thậm chí nói như vậy cũng không chính xác.
Bởi vì Tần Diệu đã biết trước, khách mời hắn mời hoặc ít hoặc nhiều đều có xác xuất lật xe, cho nên trừ mình và Diệp Lạc Dao, hắn đã chuẩn bị sẵn phương án khẩn cấp cho các khách mời.
Một khi phát hiện bọn họ lật xe ở trong chương trình sẽ nhanh chóng khởi động khẩn cấp quan hệ công chúng.
Về việc quan hệ công chúng mang lợi ích cho khách mời hay tổ chương trình hoặc cả hai bên thắng, thì phải xem sự lựa chọn của chính khách mời đó.
"Tôi không đi bệnh viện......" Dương Kỳ lùi về sau một bước, lẩm bẩm lắc đầu: "Cơ thể tôi vốn rất tốt, tôi không có chỗ nào khó chịu, tôi không cần đi bệnh viện."
Tần Diệu gật đầu.
Xem ra Dương Kỳ đã đưa ra lựa chọn.
Kỳ thật, nếu lúc này cô chịu nhận lỗi nghiêm túc xin lỗi, mọi chuyện cũng không phải không cứu vãn được.
Nhưng đáng tiếc, không phải ai cũng có thể nắm bắt được cơ hội.
Tần Diệu hơi lắc nhẹ đầu.
"Thật sự không đi bệnh viện khám thử?" Tống Triết Hàm vẻ mặt quan tâm, tiến lên một bước dò hỏi.
Dương Kỳ cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, trực tiếp đưa tay đẩy Tống Triết Hàm, cao giọng: "Tôi đã nói tôi không đi, có phải cậu có bệnh hay không? Không phải là tôi ăn nhiều nôn ra một chút thôi sao? Các cậu có cần chuyện bé xé ra to không? Một hai phải bắt tôi đi bệnh viện, cậu có mưu mô gì?!"
Tống Triết Hàm vẻ mặt kinh hãi: "Em lo chị Dương Kỳ......"
Nhưng Dương Kỳ căn bản không có hắn cơ hội nói chuyện, trực tiếp bước nhanh về phòng.
Chỉ nghe một tiếng "rầm", cửa phòng bị đóng lại.
Chỉ còn lại mấy khách mời vẫn đứng tại chỗ.
【 Chạy rồi? 】
Diệp Lạc Dao kinh ngạc:
【 Năng lực tiếp nhận tâm lý của Dương Kỳ kém vậy sao? Chẳng lẽ dễ bị phá vỡ như vậy à? 】
Diệp Lạc Dao lại nhìn sang Lưu Nghiên và Chu Tử Kiện.
Chuyện đã đến mức này, hai người bọn họ còn không hiểu cái gì nữa?
Lưu Nghiên vừa nghĩ đến tối nay mình còn thực sự ghen tị với Dương Kỳ, có chút muốn xuyên về thời điểm đó tát cho mình một cái.
Làm gì có minh tinh ăn không béo, chỉ có kẻ đáng xấu hổ thiết lập nhân thiết, kết quả ở sau lưng lén lút thúc giục gây nôn!
Chu Tử Kiện càng không nói nên lời.
Hắn đã nói rồi, hắn nấu cơm nhiều năm như vậy, sao có thể xảy ra tình huống ngộ độc thức ăn?
Lại nghĩ đến bàn ăn tối nay, mấy người đàn ông trưởng thành bọn họ đều buông đũa xuống, kết quả Dương Kỳ vẫn không ngừng gắp thức ăn cho vào trong miệng.
Lúc nhất thời, sắc mặt Chu Tử Kiện cũng vô cùng phức tạp.
Chỉ có Tống Triết Hàm lộ ra biểu tình buồn bã: "Là tôi nói sai rồi sao?"
【 Người cũng đã đi rồi, anh còn giả vờ nữa? 】
Diệp Lạc Dao nhìn hắn.
Sự thật chứng minh, Tống Triết Hàm thật sự rất nghiêm túc trong việc bảo trì nhân thiết của mình, chỉ thấy hắn hơi cau mày, rất lo lắng nhìn về phía Dương Kỳ rời đi: "Luôn cảm thấy chị Dương Kỳ đã hiểu lầm tôi, có chút đau lòng."
Diệp Lạc Dao thiếu chút nữa cười ra tiếng.
【 Là rất — vui — sướng — mới đúng? 】
Bất quá Diệp Lạc Dao không vạch trần Tống Triết Hàm.
Nụ cười trên môi Tần Diệu càng thêm sâu, đột nhiên giải thích với Chu Tử Kiện: "Xem ra xác thật không phải vấn đề của Chu ca, đừng lo."
Chu Tử Kiện gật đầu.
Là vấn đề của hắn mới là có quỷ!
Các khách mời đều ngầm hiểu, trước ống kính ai cũng không nói gì thêm.
Nhưng cư dân mạng tai không điếc mắt cũng không mù, sao không rõ sự ngầm hiểu của bọn họ được chứ?
Làn đạn lúc này đều đang cười.
"Được được được, hiện tại cơ bản có thể chắc chắn rồi, Dương Kỳ vừa ở trong phòng vệ sinh gây nôn!"
"Tin tức tiên phong của trẫm đâu? Không phải đã nói đi xem phát lại live-stream sao? Phát lại đâu?!"
"Đến rồi đến rồi, có chị em đã đăng Weibo rồi!"
Cư dân mạng ăn dưa thời nay rất nhanh, khi chuyện kết thúc chưa đầy 10 phút, phát lại của phòng trực tiếp đặc sắc vừa rồi đã được cắt nối xong.
Trong video, 10 phút trước khi Diệp Lạc Dao lên lầu, Dương Kỳ lén lút mở cửa phòng xép, nhìn xung quanh một lát, xác định hành lang không có ai mới bước nhanh vội vàng đi vào gian vệ sinh chung.
Dương Kỳ vào không bao lâu, cửa phòng xép đối diện mở ra, người đi ra đương nhiên chính là Tống Triết Hàm.
Khi Tống Triết Vào đến cửa phòng vệ sinh chung dường như nhận ra bên trong có người, vội vàng nhấc chân quay về phòng.
Nhưng chưa đầy 2 phút, hắn lại đi ra, lúc này hắn dừng trước cửa mấy giây.
Ở góc độ này của camera trùng hợp có thể quay được mặt của Tống Triết Hàm, có thể nhìn thấy rõ hắn tựa hồ đang cau mày, sau đó nói: "Sao giống như có người đang nôn?"
Camera tổ chương trình lắp đặt ở biệt thự đều là thiết bị tiên tiến nhất, khi Tống Triết Hàm từ trong phòng đi ra, cư dân mạng thính tai nghe thấy vài tiếng nôn không rõ ràng, mấy tiếng này đương nhiên cũng được tác giả của video tri kỷ dùng phụ đề đánh dấu lại.
Sau đó chính là Tống Triết Hàm lớn tiếng gõ cửa, Lưu Nghiên cùng Lê Tư Viễn lần lượt mở cửa phòng, Diệp Lạc Dao Tần Diệu Chu Tử Kiện cũng lần lượt lên tầng 3.
Xem đến đây, cư dân mạng còn có điều gì không hiểu?
"Toang rồi toang rồi, Dương Kỳ thật sự lật xe rồi ha ha ha ha ha ha ha ha ——."
"Rất tốt, chứng cứ đã có, fans của Dương Kỳ đâu?"
"?? Cho nên tôi có chút không hiểu, Dương Kỳ ăn rồi lại gây nôn, tại sao cô ấy lại thiết lập nhân thiết tham ăn?"
"Vì lưu lương và chủ đề, điều này không phải rất đơn giản sao?"
"Oa, hôm nay Dương Kỳ mới lật xe sao? Trước kia có một lần khi cô ta phát sóng trực tiếp tôi đã cảm thấy cô ta chắc đang giả vờ ăn thôi."
"Chị em lầu trên, vui lòng nói rõ?"
Cư dân mạng thời nay không hổ là thần thông quảng đại.
Không lâu sau, các video ăn uống trước đây, một đoạn ngắn live-stream của Dương Kỳ, thậm chí video phòng làm việc đăng đều bị các cư dân mạng lật ngược tình thế, bọn họ không chỉ tìm ra bằng chứng gây nôn của Dương Kỳ, còn tìm được một video trực tiếp chứng minh Dương Kỳ đang giả vờ ăn!
《 Cùng nhau đi du lịch 》 vốn đã lên hotsearch một lần vì Drama buổi chiều, lượng người tìm kiếm phát sóng trực tiếp tối nay cũng đạt mức cao mới, ai ngờ sắp đến giờ đi ngủ lại lòi ra một miếng dưa mới mẻ nóng hổi.
Vô số tài khoản tiếp thị đổ xô đăng video này lên, nhiệt độ lại bắt đầu tăng lên.
Khi các cư dân mạng ăn dưa nhìn thấy tag của 《 Cùng nhau đi du lịch 》 trên bảng hotsearch, cuối cùng không cưỡng được nữa.
"Không phải, tống nghệ của các người không phải mới bắt đầu ghi hình ngày hôm nay thôi sao? Đây là dưa thứ mấy rồi?"
"Đếm kỹ thì là thứ hai! Thứ nhất là dưa cãi nhau!"
"Tôi phục rồi, chương trình của các người còn gọi là 《 Cùng nhau đi du lịch 》 làm gì? Nhanh đổi thành 《 Cùng nhau ăn dưa 》cho tôi!"
Khi cư dân mạng ăn dưa ăn đến vui vẻ, cũng không quên bình luận:
"Chuyện thiết lập nhân thiết tôi có thể hiểu được, nhưng Dương Kỳ cô gây nôn thật sự rất quá đáng."
"+1, thật sự rất ghét người lãng phí thức ăn!"
"Lãng phí đê hèn!!!"
"Thật sự, rất ghét người lãng phí thức ăn, nhưng —— Diệp Lạc Dao! Sao cậu lại là người đầu tiên đi tham gia náo nhiệt!"
"Ha ha ha ha ha ha ha có chị em xem phát lại live-stream trong phòng Diệp Lạc Dao không? Rõ ràng một giây trước Diệp Lạc Dao còn chuẩn bị đi tắm, kết quả cậu ấy nghe thấy tiếng động liền chạy lên lầu!"
"Tôi cũng chú ý! Tôi đi theo Diệp Lạc Dao đi ăn dưa tươi mới, cảm ơn Diệp Lạc Dao! Tôi tình nguyện xưng cậu làm dưa tổ!"
Diệp Lạc Dao thấy bình luận này lập tức không bình tĩnh:
【 Tại sao lại gọi mình là dưa tổ? 】
【 Cụ tổ ăn dưa? 】
Diệp Lạc Dao nằm trên giường bắt đầu suy tư:
【 Mình thích tham gia náo nhiệt nhưng mình cũng không có sở thích tham dự náo nhiệt? 】
Tần Diệu ở phòng bên nghe lời này có chút buồn cười mà xoay người.
Vì xem náo nhiệt ăn dưa đã đồng ý tham gia chương trình của hắn, còn nói không thích tham gia náo nhiệt?
Một đêm mộng đẹp.
Sáng sớm ngày hôm sau Diệp Lạc Dao bị tiếng gõ cửa của Tần Diệu đánh thức.
Đêm qua lướt Weibo xem bình luận không cẩn thận ngủ quên mất, sáng sớm khi Diệp Lạc Dao mở mắt còn có chút mờ mịt.
Thay quần áo rửa mặt xong xuống tầng, cả người Diệp Lạc Dao đều mơ mơ màng màng.
Cho đến khi cậu đến phòng khách, nghe một giọng nữ quen thuộc: "Tiểu Diệp tỉnh rồi? Mau tới ăn cơm sáng đi."
Diệp Lạc Dao ngay tức khắc quay đầu nhìn thấy một người không ngờ đến —— Đỗ Nguyệt Cầm.
Diệp Lạc Dao nhìn bàn ăn, phía trên bày biện bữa sáng rực rỡ muôn màu.
Có cháo có bánh quẩy, còn có một ít bánh bao chiên thoạt nhìn rất ngon miệng.
Diệp Lạc Dao đồng tử chấn động:
【 Đợi đã, chẳng lẽ mấy thứ này là Đỗ Nguyệt Cầm làm? 】
【 Thật hay giả? 】
【 Nhanh như vậy cô ta đã quên đi mối hận thù với chúng ta rồi sao?! 】
Tần Diệu hướng Diệp Lạc Dao vẫy tay, ra hiệu cậu qua đây ngồi.
Diệp Lạc Dao ngơ ngác đi qua ngồi xuống, nghe Tống Triết Hàm đột nhiên thấp giọng nói: "Ngạc nhiên à?"
Diệp Lạc Dao ngước mắt nhìn hắn, chớp chớp mắt, thanh âm cũng rất nhỏ: "Anh không kinh ngạc?"
Tống Triết Hàm không nói chuyện chỉ ngẩng đầu uống một ngụm cháo.
Tần Diệu giúp Diệp Lạc Dao múc cháo.
Diệp Lạc Dao nói cảm ơn, sau khi uống một ngụm cháo hải sản thơm ngon, cậu mới chợt nghĩ đến cái gì, ngẩng đầu tầm mắt quét quanh một vòng, không có!
【 Chu ca đâu! 】
【 Chu ca của tôi đâu?! 】
Tần Diệu không nhịn được dùng tay xoa lỗ tai, im lặng một giây chỉ về một phía cho cậu.
Diệp Lạc Dao nhìn sang, chỉ thấy Chu Tử Kiện nấp trong một góc sofa, trước mặt hắn là bàn trà phòng khách, trên bàn trà đặt sủi cảo hấp, bánh bao, cháo tôm hải sản, sữa đậu nành vân vân....... một loạt các loại bữa sáng thịnh soạn sánh ngang với trà sáng kiểu Quảng Đông.
Nhưng Chu Tử Kiện không động một cái, chỉ lặng lẽ bưng bát cháo trắng uống.
Chỉ vì, trên từng đĩa đồ ăn sáng bày trước mặt Chu Tử Kiện kia, đều dùng dùng sốt cà chua màu đỏ vẽ một hình trái tim màu đỏ thật lớn.
Giọng nói yếu ớt của Tống Triết Hàm vang lên: "Bữa sáng của Chu ca không giống chúng ta, bữa sáng đó của anh ấy là bữa sáng tình yêu độc nhất vô nhị đó nha ~."
Diệp Lạc Dao ngay lập tức tỉnh ngộ.
【 Cho nên Đỗ Nguyệt Cầm không phải mỉm cười xua đi mối hận với chúng ta, mà là cô ta vẫn chưa từ bỏ Chu ca! 】
【 Í —— Sao mình cảm thấy bầu không khí trong phòng khách mơ hồ có một mùi ái muội nhỉ ~! 】
- ----
Mấy chương gần đây dài quá đi mất, toàn dịch đến muộn ngồi mỏi cả lưng (╯°□°)╯︵ ┻━┻
Tiện thể thì tui cũng báo luôn là Phong Tình Vạn Chủng chỉ một mình tui thôi, không phải một team, phi lợi nhuận, dịch vì đam mê chứ không phải vì tiền cho nên không có ý định thêm người hợp tác. Bởi vì sao, tui không thích rắc rối trong mấy chuyện hai bên không hợp nhau khó giải quyết và cũng xảy ra vấn đề. Hơn nưa mỗi người mỗi cách hành văn cách dịch, cùng nhau sẽ dẫn đến các loại vấn đề, đặc biệt là trường hợp cãi nhau làm mất đi truyện dịch của tui, tại vì tui không lưu lại bản thảo gì đó, dịch xong đến đâu đăng đến đó, dịch chương mới là xoá chương cũ luôn, mất cái là toi cái mạng già này luôn. Cho nên ai có ý định muốn tham gia dịch cùng tui thì chỉ có một câu trả lời là không hợp tác, thông cảm nghen ~ làm việc một mình quen rồi