• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không đợi Diệp Lạc Dao nói tình huống cụ thể liền nghe thấy vị khách mời mới tới dùng giọng nữ tủi thân nói: "Lâu không gặp không ngờ mới vừa thấy mặt Tư Viễn anh liền hung dữ với tôi! Người ta thật đau lòng đó nha."

Trong nhất thời, ánh mắt của toàn bộ khách mời đều rơi trên người hắn.

Nói gì thì nói, giọng nói thật sự có chút hay.

Cho nên tình huống này rốt cuộc là gì?

Còn có, sao cảm giác khách mời mới này nhìn quen mắt như vậy?

Hình như từng thấy ở đâu đó rồi.

Tần Diệu không tham gia tuyển chọn lần này, nhưng đạo diễn và nhà sản xuất sau khi định ra tên khách mời cũng sẽ gửi cho Tần Diệu xem, nên Tần Diệu trái lại coi như có chút hiểu biết với khách mời mới.

Sau khi nhìn chằm chằm khách mời mới mấy giây, Tần Diệu nhận ra người này, nhất thời vẻ mặt hắn rất phức tạp.

Mà khán giả trong phòng trực tiếp lúc này vẫn mồ hôi đầy đầu:

"???"

"Khách mời mới này nhìn không giống nữ khách mời đúng không?"

"Nữ trang đại lão???"

Làn đạn lập tức sục sôi.

"Không ngờ tới trong đời vậy mà có thể nhìn thấy nữ trang đại lão sống sờ sờ trên chương trình!"

"Vậy nên rốt cuộc hắn là ai?! Còn có trước kia Lê Tư Viễn mắng người đều không mang theo từ ngữ thô tục, hôm nay vậy mà mắng người thô tục như vậy, chẳng lẽ có thù với khách mời mới này?"

"Cô xem biểu cảm kia của Lê Tư Viễn, không phải có thù thì có thể là gì nữa? Có yêu à?"

"Cho nên rốt cuộc nữ trang đại lão này là ai a a a a, thật hiếu kỳ!"

"Nhìn cảm giác có chút quen mắt."

"Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy có chút quen mắt, nhưng không nghĩ ra rốt cuộc từng thấy ở đâu."

Cho đến khi một làn đạn đột nhiên bắt đầu gào thét:

"A a a a a a a a a a, đây chẳng phải là chồng của tui, vợ của tui, chú già của tui, sư tôn của tui Đoạn Đình Diễn sao?!!".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Câu Chuyện Đã Qua
2. Chẳng Nhận Ra Nàng
3. Anh Ấy Là Ma Cà Rồng
4. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
=====================================

Những cư dân mạng khác:??? Cái gì vậy?

Cùng lúc đó, Diệp Lạc Dao cũng ở trong lòng nhỏ giọng kêu lên một tiếng kinh ngạc:

【 Tìm thấy rồi! Đoạn Đình Diễn, diễn viên lồng tiếng nổi tiếng trong nước. Bởi vì nhờ giọng nói đặc biệt, con đường lồng tiếng rộng lớn, lại vô cùng chuyên nghiệp nên sự tồn tại được tôn sùng là tổ sư gia trong ngành. Lại bởi vì Đoạn Đình Diễn lồng tiếng cho một số nhân vật nào đó đặc biệt thoát vòng nên các loại xưng hô của fans dành cho hắn phải nói là vô cùng kỳ quái. 】

【 Có nhiều người gọi vợ gọi chồng, thậm chí có rất nhiều người gọi chú hai cậu lớn gì đó, càng có người trực tiếp gọi hắn sư tôn...... 】

【 Ừm, sư tôn này cũng là một nhân vật trong bộ phim tiên hiệp. 】

Diệp Lạc Dao xem đến đây liền bừng tỉnh:

【 Vậy Lê Tư Viễn yêu đương qua mạng với Đoạn Đình Diễn cũng không lỳ lạ, dù sao yêu qua mạng chỉ nghe thấy tiếng không thấy người, giọng nói này của Đoạn Đình Diễn lại là thay đổi trăm lần thành công, cậu muốn gì thì hắn đầu có, còn luôn đỉnh nhất, chậc chậc chậc! 】

Nghe đến đây, Hoắc Yến rốt cuộc cũng phản ứng lại, đồng lại lại có chút kinh hãi.

Trước kia bởi vì nguyên nhân công việc nên hắn cũng từng gặp qua Đoạn Đình Diễn hai lần, nhưng hắn chưa từng nghe nói Đoạn Đình Diễn còn là một nữ trang đại lão!

Mà Lê Tư Viễn đã sớm không nhịn được nữa, ngay khi nhận ra người đàn ông hắn liền tức giận, lúc này hắn trực tiếp đứng dậy, khí thế bừng bừng: "Đoạn Đình Diễn, đừng mẹ nó gọi tôi ghê tởm như vậy, còn có, ông đây không quen anh!"

Nghe thấy cái tên Đoạn Đình Diễn, những khách mời khác rất kinh ngạc.

"Cậu là Đoạn Đình Diễn?"

Chu Tử Kiện từng lớn hai mắt.

Hắn và Đoạn Đình Diễn có quen biết, sao hắn lại không nhận ra?

Văn Tương Nguyệt nhìn chằm chằm người đàn ông nam giả nữ mấy giây, ngay sau đó trong mắt cũng lóe lên một tia kinh ngạc: "Thật sự là Tiểu Đoạn, nhưng mà sao cậu lại ăn mặc như thế này?"

Tầm mắt của Tống Triết Hàm đảo qua đảo lại giữa Lê Tư Viễn và Đoạn Đình Diễn, đột nhiên đứng dậy tới hành ghế phía sau Diệp Lạc Dao, vỗ vai Diệp Lạc Dao, hạ giọng hỏi: "Hắn và Lê Tư Viễn có quan hệ gì?"

Diệp Lạc Dao hơi nghiêng đầu, cố gắng đè khóe miệng nhếch lên xuống, nhưng vẫn thất bại.

Nhìn biểu cảm của Lê Tư Viễn, Diệp Lạc Dao hắng giọng, nhỏ giọng nói: "Cái này...... anh vẫn nên đi hỏi chính Lê Tư Viễn thì tốt hơn."

Tống Triết Hàm nghe thế liền cười, giọng nói không lớn nhưng người trong xe trùng hợp đều có thể nghe thấy: "Cho nên Diệp Lạc Dao, em thật sự biết à."

Vừa dứt lời, đồng tử của Diệp Lạc Dao chấn động.

【 Câu Sử lão sư!!! Có ai hãm hại người khác như anh không? 】

Ánh mắt đầy tức giận của Lê Tư Viễn lập tức liếc qua Diệp Lạc Dao.

Diệp Lạc Dao rụt cổ, thầm tức giận nói:

【 Câu Sử lão sư vô sỉ! 】

【 Anh ấy chẳng lẽ đang tìm cách báo thù chuyện ở tập trước đấy chứ? 】

Diệp Lạc Dao ngẩng đầu nhìn Tống Triết Hàm, phát hiện trong mắt Tống Triết Hàm lúc này toàn là ý cười.

Diệp Lạc Dao xác định rồi.

【 Quả nhiên đúng! 】

Lê Tư Viễn vẫn đang trừng Diệp Lạc Dao, Diệp Lạc Dao chỉ cảm thấy da đầu tê dại, nhưng như người ta vẫn nói, ác giả các báo, có thù oán liền báo, nên Diệp Lạc Dao trực tiếp to gan mở mic, dùng giọng nói mà người trong xe có thể nghe thấy hỏi: "Đúng, em biết một chút. Lại nói, một tuần không gặp, em vừa nãy quên hỏi, Câu Sử lão sư, anh gần đây cùng Trương Kỳ Nhiên thế nào rồi? Tiến triển thuận lợi không?"

Diệp Lạc Doa nói xong, đồng thời không quên nở nụ cười xán lạn với Tống Triết Hàm, sau đó kịp thời quay đầu om cánh tay của Tần Diệu ngồi canh, nhỏ giọng cầu cứu: "Tần tổng, Tần tổng!"

【 Cứu em! Câu Sử lão sư dùng ánh mắt giết người rồi! 】

Tần Diệu thật không nhịn được cười.

Thấy Diệp Lạc Dao lúc này hình như thật sự có chút sợ hãi, cũng quên mất nguyên tắc giữ vững trước đó của mình, trực tiếp đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy bả vai Diệp Lạc Dao.

"Không sao, Câu Sử lão sư không ăn thịt người."

Tần Diệu thấp giọng an ủi, thuận tiện nói đùa một chút.

Tống Triết Hàm ngoài mặt cười nhưng trong không cười: "Ha ha."

Các khách mời khác thiếu chút nữa không nhịn được cười thành tiếng.

Diệp Lạc Dao cậu thật dũng cảm!

Còn có, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ thấy Tống Triết Hàm nhận thua.

Nói gì thì nói, cũng khá vui.

Ngay cả Lê Tư Viễn vốn dĩ còn đang giương cung bạt kiếm với Đoạn Đình Diễn, lúc này cũng thiếu chút nữa không nhịn được muốn cười.

Mà phòng trực tiếp lúc này càng náo nhiệt hơn.

Cư dân mạng ăn dưa còn chưa ăn hết dưa đầu tiên liền nghe thấy Diệp Lạc Dao và Tống Triết Hàm tranh cãi, còn nhìn thấy Tần Diệu ôm vai Diệp Lạc Dao.

Biểu cảm của cư dân mạng và fans biến hóa như sau:

Biết được Lê Tư Viễn và Đoạn Đình Diễn có quan hệ —— kích động: Ngon ngon ngon, thích ăn dưa!

Nghe thấy Diệp Lạc Dao lại nhắc đến ăn dưa của Lê Tư Viễn trước —— tức giận: Diệp Lạc Dao, cậu lại ăn dưa sau lưng bọn chị, tại sao luôn ăn dưa sau lưng fans thế hả, có dưa gì mà fans không thể cùng nhau ăn?

Diệp Lạc Dao dưới sự tức giận tranh cãi với Tống Triết Hàm —— kích thích: Hay hay hay, bọn tôi thích xem một số tiết tục khách mời cãi nhau, Diệp Lạc Dao cậu không chỉ hỏi được tiếng lòng của bọn tôi, cậu còn dẫm đúng chỗ cưng! Cho nên Câu Sử lão sư sẽ trả lời thế nào?!

Nhìn thấy Diệp Lạc Dao thừa nhận hè được Tần Diệu ôm lấy —— nghi hoặc, buồn cười lại khiếp sợ: Cho nên Diệp Lạc Dao cậu nhanh như vậy đã thừa nhận mình hèn rồi sao? Nếu cậu sợ hãi như vậy, sao cậu dám đi khiêu khích Câu Sử lão sư? Còn có! Tại sao Diệp Lạc Dao cậu ôm cánh tay Tần Diệu một cách như vậy! Cậu và Tần Diệu rốt cuộc có quan hệ gì?!

Mới vừa bắt đầu ghi hình tập 4, Diệp Lạc Dao và Tần Diệu ôm nhau, lại đến ôm tay, rồi đến vòng tay ôm vai.

Đừng nói với bọn tôi hai người chỉ là tình bạn trong sáng nha!

Ngay tập đầu tiên Diệp Lạc Dao đã đích thân thừa nhận, Tần Diệu là hình mẫu lý tưởng của cậu!

Hơn nữa, Hoắc Yến, Tần Diệu ôm vai Diệp Lạc Dao ở ngay dưới mí mắt anh, anh làm anh trai thật sự mù mắt giả vờ như không nhìn thấy?

Hoắc Yến, anh mau quản Diệp Lạc Dao đi, cậu ấy mới mười tám tuổi, cư dân mạng còn chưa có đối tượng, dựa vào cái gì cậu ấy có đối tượng hả?

Nếu Hoắc Yến có thể nhìn thấy mấy bình luận này, hắn khẳng định sẽ nghiêm túc trả lời một câu: Không sao, tôi cũng chưa có đối tượng.

Về phần bảo Hoắc Yến quản Diệp Lạc Dao, lúc này, Hoắc Yến biểu thì mình cũng bất lực tòng tâm.

Không phải Hoắc Yến không muốn quản, dù sao Hoắc Yến cũng cho rằng Diệp Lạc Dao hiện tại còn nhỏ, Tần Diệu quá già.

Nhưng trước khi ghi hình tập này, ba Hoắc mẹ Hoắc đã tận tâm chỉ bảo hắn, nhiều lần dặn đi dặn lại, dặn hắn không được tùy tiện can thiệp. Cho nên không phải Hoắc Yến mù mà là hắn thật sự đang giả mù.

Cuối cùng, quần chúng ăn dưa lại hướng mắt lên người Lê Tư Viễn và Đoạn Đình Diễn.

"A a a, tui thật sự rất tò mò, ai đó có thể tới giải đáp cho tui không?"

"Trước đây không phải Đoạn Đình Diễn từng nói tuyệt đối sẽ không tham gia chương trình hay sao? Vậy nên lần này chẳng lẽ hắn tới tham gia là vì Lê Tư Viễn?"

"A? Vậy Đoạn Đình Diễn giống Trương Kỳ Nhiên, đều từng có quan hệ với khách mời thường trú?"

"Vậy thì quá kích thích rồi! A a a a, dưa tới! Dưa tới!"

Suy đoán của cư dân mạng spam tràn ngập trên khung bình luận trong khoảng thời gian thật dài, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn không có một câu trả lời xác thực.

Quần chúng ăn dưa lúc này giống như con lửng trong ruộng dưa, nhảy nhót lung tung, nhưng không ăn được hết mấy dưa này.

Vì thế mọi người chỉ có thể hướng ánh mắt lên người đương sự lần nữa.

Lúc này biểu cảm của Lê Tư Viễn đã tốt hơn nhiều, chỉ thấy hắn cười như không cười mà nhìn Tống Triết Hàm lạnh mắt.

Thấy Tống Triết Hàm từ vị trí sau Diệp Lạc Dao đứng dậy, khi đi ngang qua mình, Lê Tư Viễn đang định mở miệng trêu chọc thì đột nhiên nghe thấy Đoạn Đình Diễn đổi giọng, khôi phục giọng nói nguyên bản: "Tư Viễn, nhưng tôi nhớ trước đó hình như cậu thích nhất là nói chuyện với tôi bằng giọng nói vừa rồi, tại sao hiện tại lại không thích nữa?"

Gân xanh giữa trán Lê Tư Viễn giật giật.

Sự lạnh lùng trên mặt Tống Triết Hàm ngay lập tức tan như băng tuyết, nhướng mày nhìn chằm chằm Lê Tư Viễn: "Xem ra cậu vẫn chưa đủ khẩn trương, vẫn còn thời gian rảnh rỗi xem chuyện hay của tôi."

Lê Tư Viễn lại tức giận trước câu nói này của Đoạn Đình Diễn, ngay lập tức không thèm để ý đến Tống Triết Hàm, xoay người lạnh giọng nói với Đoạn Đình Diễn: "Đoạn Đình Diễn, anh cũng biết, tôi nói chuyện vẫn luôn giữ vững, nếu anh còn nói bậy một câu nữa, tôi thật sự sẽ đánh anh!"

Đoạn Đình Diễn trong chốc lát lộ biểu tình tổn thương: "Quả nhiên là quá lâu không gặp, cậu không yêu......"

"Đoạn Đình Diễn!"

Lê Tư Viễn lạnh giọng đánh gãy lời nói của Đoạn Đình Diễn.

Mà các khách mời và quần chúng tinh tường lại mở to hai mắt.

Đoạn Đình Diễn vừa nói cái gì?

Yêu?

Bọn họ không nghe nhầm đấy chứ?

Cho nên giữa Lê Tư Viễn và Đoạn Đình Diễn thật sự từng có đoạn tình cảm sao?

Trời ạ.

Đoạn Đình Diễn còn dùng giọng nữ lừa Lê Tư Viễn?

Chơi cũng thật...... ừm.

Diệp Lạc Dao càng kích động hơn trực tiếp buông tay Tần Diệu, hưng phấn đến mức lại lần nữa ngẩng đầu, đầu tiên là xem biểu cảm của Lê Tư Viễn, rồi quay đầu nhìn Đoạn Đình Diễn.

【 Như tục ngữ đã nói, thương càng sâu thì đánh càng đau, xem ra trước đây Lê Tư Viễn thật sự rất thích đối tượng yêu qua mạng này! 】

【 A a a, thật muốn biết chi tiết về tình yêu của bọn họ! 】

Diệp Lạc Dao rất muốn cầm điện thoại lướt bản ghi nhớ nhưng giờ này khắc này cậu và Tần Diệu dựa nhau rất gần.

Ở góc độ này, chỉ cần cậu mở điện thoại, Tần Diệu hơi nghiêng đầu liền có thể nhìn thấy rõ nội dung trong bản ghi nhớ của cậu.

Mặc dù Diệp Lạc Dao có thể hơi cách xa Tần Diệu một chút, nhưng không biết tại sao, Diệp Lạc Dao không muốn làm như vậy lắm.

Vì vậy để bảo đảm an toàn, Diệp Lạc Dao vẫn tạm thời kiềm chế lòng hiếu kỳ của mình.

【 Không sao, mình có thể đợi một lát rồi xem! 】

Hoắc Yến nghe lời này, không nhịn được trợn trắng mắt.

Hắn cuối cùng cũng phát hiện ra, Diệp Lạc Dao cũng là luyến ái não!

Vì yêu mà ngay cả dưa cũng không ăn.

Đoạn Đình Diễn thấy Lê Tư Viễn phản ứng mạnh mẽ như vậy, trong mắt càng đau lòng hơn: "Thật đau lòng, nhưng vì Tư Viễn không muốn nói chuyện cũ với tôi, vậy tôi sẽ không nói nữa."

Nói rồi, Đoạn Đình Diễn còn tiếc nuối thở dài.

Xem đến đây, khách mời và cư dân mạng lại cóc chút không chắc chắn.

Đoạn Đình Diễn trang điểm xinh đẹp khoa trương, biểu tình tự nhiên không giống diễn kịch, nhưng bọn họ luôn cảm thấy từ biểu tình kia của Đoạn Đình Diện vẫn có thể lộ ra dấu hiệu dùng sức quá mức.

Hắn chẳng lẽ giả vờ thật?

Ngoại trừ Diệp Lạc Dao và Tần Diệu Hoắc Yến có thể nghe thấy tiếng lòng của cậu, những người khác đều không biết Đoạn Đình Diễn đang bán thuốc gì trong quả hồ lô, bao gồm cả Lê Tư Viễn.

Từ khi Đoạn Đình Diễn xuất hiện ở nơi này, cả người Lê Tư Viễn đều chìm trong nôn nóng.

Hắn thậm chí từng có suy nghĩ kéo cổ áo Đoạn Đình Diễn lôi hắn ném xuống xe, nhưng nếu hắn thật sự làm như vậy, có lẽ hôm nay không thể ghi hình.

Mặc dù Lê Tư Viễn không để bụng, nhưng Lê Tư Viễn sợ cư dân mạng sẽ theo đến cùng!

Nghệ sĩ nào mà không có quá khứ?

Cố tình cư dân mạng giới này lại cực kỳ thích tìm kiếm quá khứ.

Hừm, còn có một Diệp Lạc Dao vĩnh viễn đi đầu tuyến ăn dưa.

Lê Tư Viễn cắn chặt quai hàm.

Phải bình tĩnh.

Bình tĩnh được thì nói không chừng có thể che giấu được chuyện này, nếu không bình tĩnh được, vậy tập này đến lượt Lê Tư Viễn lên hotsearch.

Điều duy nhất khiến Lê Tư Viễn cảm thấy nhẹ nhõm một chút là, tên biến thái Đoạn Đình Diễn này vẫn có chút lương tâm, thấy hắn tức giận liền không nói gì nữa.

Sau khi hung hăng cảnh cáo Đoạn Đình Diễn, Lê Tư Viễn liền ngồi xuống.

Thấy Lê Tư Viễn ngồi xuống, Đoạn Đình Diễn nhướng mày, biết đã vượt qua cánh cửa này, lúc này hắn mới mỉm cười tiến lên chào hỏi từng vị khách mời.

Khi Diệp Lạc Dao do dự có nên bắt tay với hắn không, Đoạn Đình Diễn đột nhiên thu tay lại, Đoạn Đình Diễn cười hỏi: "Chắc cậu không muốn bắt tay với tôi đâu đúng không?"

Diệp Lạc Dao sửng sốt.

Tần Diệu và Hoắc Yến đồng thời nhướng mày.

Đoạn Đình Diễn quét mắt sang Tần Diệu, tùy tiện mỉm cười: "Yên tâm, tôi không có ý gì khác, tôi có xem mấy tập trước đó, phát hiện hình như Diệp Lạc Dao không thích tiếp xúc cơ thể với người khác. Nếu cậu không muốn bắt tay với tôi, chúng ta có thể bỏ qua chi tiết này."

Nghe hắn giải thích, chân mày nhíu chặt của Tần Diệu và Hoắc Yến mới hơi thả lỏng một chút.

Hoắc Yến có chút nghi ngờ,

Diệp Lạc Dao chắc hẳn biểu hiện không quá rõ ràng, Đoạn Đình Diễn quan sát cẩn thận như vậy à, đến cái này cũng nhìn ra?

Những khách mời khác cũng vô cùng kinh ngạc.

Chu Tử Kiện hỏi Diệp Lạc Dao: "Thật à? Sao trước đó anh không nhận ra?"

Đoạn Đình Diễn rất thân với Chu Tử Kiện, cười nói: "Một người đàn ông cao lớn thôi kịch như anh có thể nhìn ra được gì?"

Mọi người đều không nhịn được cười.

Diệp Lạc Dao cũng hồi thần.

【 Không ngờ ngoại trừ Tần tổng, vậy mà còn có người có thể phát hiện ra mình không thích tiếp xúc cơ thể! 】

【 Đoạn lão sư, tri kỷ của tôi! 】

Vì thế Diệp Lạc Dao quả quyết đưa tay về phía Đoạn Đình Diễn, cười giải thích nói: "Đoạn lão sư quan sát rất cẩn thận, tôi xác thực không thích tiếp xúc thân thể với người khác, nhưng tôi hiện tại đã thay đổi rồi! Huống hồ tôi cảm thấy tôi sẽ thay đổi rất tốt, đúng không?"

Câu nói cuối cùng, người Diệp Lạc Dao hỏi là Tần Diệu.

Tần Diệu cười gật đầu.

Ý cười trong mắt Đoạn Đình Diễn càng sâu thêm, đưa tay bắt tay với Diệp Lạc Dao rồi nhanh chóng buông: "Vậy thì tốt, tôi còn khá thích Diệp Lạc Dao lão sư, tập này xin hãy chỉ giáo nhiều hơn."

Diệp Lạc Dao được sủng mà lo sợ: "Đoạn lão sư gọi tôi là Lạc Dao là được."

Đoạn Đình Diễn cười đáp lại một tiếng, lại đi chào hỏi những khách mời khác.

Đoạn Đình Diễn rất thân thiện, bởi vì công việc nên hắn từng hợp tác với rất nhiều nghệ sĩ trong ngành, cho dù là Lưu Nghiên xuất thân từ thần tượng, đều từng có quan hệ hợp tác với hắn.

Lúc này Đoạn Đình Diễn ngồi hàng ghế trước Chu Tử Kiện và Văn Tương Nguyệt, bên cạnh Lưu Nghiên, bôn cười nói chuyện rất vui vẻ.

Chu Tử Kiện nhịn rất lâu, thật sự không nhịn được nữa hỏi một câu: "Cho nên, hôm nay rốt cuộc tại sao cậu lại muốn mặc đồ nữ?"

Diệp Lạc Dao nghe thấy lời này lập tức quay đầu nhìn sang, khóe miệng điên cuồng cong lên.

【 Đáp án của vấn đề này không phải rất rõ ràng sao? Còn cần phải hỏi? 】

Hoắc Yến có chút không hiểu.

Rõ ràng?

Không cần phải hỏi?

Nhưng sao hắn không nghĩ ra nguyên nhân tại sao?

Tần Diệu khẽ cau mày, một giây sau hắn cũng đột nhiên giác ngộ.

Thì ra là nguyên nhân này, đáp án xác thực rất rõ ràng.

Hoắc Yến không nghĩ ra, quay đầu nhìn Diệp Lạc Dao nhưng không nghĩ tới cũng trùng hợp nhìn thấy biểu cảm bừng tỉnh của Tần Diệu.

Trong đầu hắn đột nhiên dấu lên một nghi vấn, sao Tần Diệu......

Nhưng không đợi Hoắc Yến nghĩ kỹ, liền nghe Tống Triết Hàm cười mở miệng: "Chu ca, anh thật sự không biết tại sao?"

Chu Tử Kiện bối rối.

Tại sao hắn lại biết vì sao hôm nay Đoạn Đình Diễn muốn mặc đồ nữ?

Thấy Diệp Lạc Dao Tần Diệu và Hoắc Yến đều nhìn về phía hắn, Chu Tử Kiện nhịn không được suy nghĩ, sau đó hai mắt sáng lên nhìn Đoạn Đình Diễn: "Lẽ nào là vì đây là sở thích nhỏ của cậu?"

Diệp Lạc Dao không nhịn được trực tiếp phá lên cười.

Những khách mời khác cũng nhịn không được, cả thùng xe đầy tiếng cười.

Chỉ có mình Lê Tư Viễn không cười, không chỉ không cười, trên mặt hắn tràn đầy lạnh lẽo: "Chu ca cũng không nói sai, đây quả thật là một trong rất nhiều sở thích biến thái của anh ta."

Lời này vừa vang lên, Đoạn Đình Diễn lập tức nhíu mày, lại có vài phần tủi thân nhìn Lê Tư Viễn: "Tư Viễn......"

Giọng nói yêu kiều lại mang theo vài phần dễ thương.

Người nghe da gà da vịt nổi hết lên.

Lê Tư Viễn phản ứng quyết liệt hơn, chợt đứng dậy, tức giận hét lên: "Đoạn Đình Diễn! Anh chẳng lẽ thật sự cho rằng tôi không đánh đàn ông nam giả nữ sao?!"

Bầu không khí tại hiện trường đột nhiên đông cứng.

Diệp Lạc Dao đúng lúc nhỏ giọng nói: "Chu ca, anh hiện tại đã biết rồi chứ?"

【 Đương nhiên là vì Lê Tư Viễn có nguyên tắc của mình! 】

【 Anh ấy mặc dù cáu kỉnh nhưng Lê Tư Viễn không đánh con gái! 】

【 Người đàn ông giả làm nữ, thế nào thì cũng có thể xem như một nửa là nữ! 】

Hoắc Yến như sáng tỏ thông suốt.

Thì ra là vậy!

Chu Tử Kiện càng bừng tỉnh đại ngộ hơn.

Vậy mà lại là lý do này!

Làn đạn cũng sôi nổi phản ứng lại:

"Chưa bao giờ nghĩ tới sẽ là vì điều này."

"Cho nên...... Đoạn Đình Diễn là vì có thói quen ăn mặc đồ nữ, thêm vào đó biết mình xuất hiện trước mặt Lê Tư Viễn có khả năng sẽ bị đánh nên mới mặc đồ nữ?"

"Xem chừng chắc là vậy."

Quần chúng ăn dưa:!!!

Dưa này càng ăn càng thú vị rồi!

Một diễn viên lồng tiếng có sở thích mặc đồ nữ, một nam ca sĩ rapper cáu kỉnh, giữa bọn họ có khả năng có quan hệ tình cảm!

Mẹ nó, chẳng lẽ lại là kẹo đường hết hạn?

Nhưng mà kẹo hết hạn cũng không sao, dù sao bọn họ chỉ muốn ăn dưa mà thôi.

Cư dân mạng kích động vô cùng, các cư dân mạng cũng hướng ánh mắt về phía Đoạn Đình Diễn.

Vô số ánh mắt đều tràn ngập lòng nghiên cứu.

Phảng phất như đang truy hỏi Đoạn Đình Diễn, là thật sao?

Thật sự là như vậy sao?

Mau nói cho bọn họ biết!

Về phần tại sao không truy hỏi Lê Tư Viễn?

Đương nhiên là vì bọn họ không dám!

Đoạn Đình Diễn rất bất lực thở dài, dùng ánh mắt oán trách nhìn Diệp Lạc Dao: "Lạc Dao, cậu không thể vì tôi có chút yêu thích cậu mà có thể không đạo Đức vạch trần tôi như vậy được?"

Lần này hắn nói chuyện vẫn dùng giọng nữ nhưng lại đổi sang loại giọng ngự tỷ.

Diệp Lạc Dao chớp chớp mắt: "Là Chu ca bắt đầu trước mà, không liên quan đến tôi, còn có, Đoạn lão sư giọng nói này của anh rất hay."

Đoạn Đình Diễn thích nghe người khác khen mình, nghe vậy nhếch cằm lên nở nụ cười rực rỡ đẹp như tranh: "Đúng không đúng không, tôi cũng cảm thấy giọng này hay nhất! Hồi đó Tư...... haiz haiz."

Đoạn Đình Diễn đúc lúc ngừng lại lắc đầu.

Diệp Lạc Dao chợt bừng tỉnh.

【 Ồ, thì ra đây mới là giọng nói Lê Tư Viễn thích nhất. 】

【 Nói gì thì nói, ở góc độ này nhìn Đoạn Đình Diễn quả thật khá đẹp trai, giọng nói cũng hay. 】

【 Ừm, chắc hẳn khi đó Lê Tư Viễn cũng rơi vào tay giặc như vậy đúng không? 】

Nghĩ đến đây, nụ cười của Diệp Lạc Dao càng thêm xán lạn.

【 Xem ra ghi hình tập này cũng vô cùng thú vị đây! 】

【 Tần tổng của chúng ta thật càng ngày càng biết mời người. 】

Tần Diệu nghe vậy, biểu tình trên mặt có chút bất lực.

Con người, ít nhất không thể rơi vào trong hố hết lần này đến lần khác đúng không?

Hắn đã xui xẻo rất lâu rồi, cũng nên khổ tận cam lai rồi.

Mọi người cũng không nói quá lâu, rất nhanh đạo diễn liền thông báo vị khách tiếp theo sắp xuất hiện.

"Đúng rồi." Chu Tử Kiện không nhịn được lại nói chuyện với Đoạn Đình Diễn: "Cậu biết lần này tổ chương trình mời những khách mời nào không? Các cậu từng gặp nhau chưa?"

Đoạn Đình Diễn vốn dĩ đã quay người lên, nghe Chu Tử Kiện nói câu này, hắn đột nhiên phản ứng mạnh quay đầu lại.

Chu Tử Kiện thấy vậy hơi sửng sốt "Hửm? Cậu......"

Đoạn Đình Diễn điên cuồng cong khóe miệng, đôi mắt gắn lông mi giả không ngừng chớp chớp.

Diệp Lạc Dao quan sát kỹ nhất, lập tức nhận ra có gì đó không đúng.

【 Ừm? Nụ cười này của Đoạn Đình Diễn...... 】

【 Sao có cảm giác nụ cười thần bí kia có mùi vị gì đó? 】

Tầm mắt của những khách mời khác cũng rơi trên người Đoạn Đình Diễn.

Lưu Nghiên dẫn đầu mở lời hỏi: "Vậy nên Đoạn lão sư, anh biết tập này của chúng ta có những khách mời nào?"

Đoạn Đình Diễn lại cười tủm tỉm xem lời dặn, gật đầu: "Đúng, anh từng gặp rồi, thậm chí còn nói chuyện với bọn họ."

Lưu Nghiên nhìn nụ cười trên mặt Đoạn Đình Diễn, đột nhiên cảm giác có chút không ổn.

Nụ cười nào sao giống nụ cười thần bí khi ăn được dưa của Diệp Lạc Dao quá vậy!

Không chỉ có mình Lưu Nghiên có cảm giác này, Chu Tử Kiện và Văn Tương Nguyệt ngồi hàng ghế sau cũng có ý nghĩ giống vậy.

Không chỉ giống hệt nhau, thậm chí như được chạm khắc từ cùng một khuôn!

Chu Tử Kiện thậm chí có chút hoài nghi, Đoạn Đình Diễn có phải học theo Diệp Lạc Dao hay không.

Diệp Lạc Dao không biết Chu Tử Kiện và Lưu Nghiên đang nghĩ gì, bởi vì lúc này cậu đã đứng dậy, không nhịn được tò mò ngó mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Chỉ nhìn một cái, Diệp Lạc Dao đã không khống chế được, quay người tựa đầu lên vai Tần Diệu, rồi ngửa đầu trực tiếp phá lên cười: "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ————."

Cậu vừa cười, ánh mắt của mọi người đều nhìn sang.

"Em cười cái gì?" Hoắc Yến hỏi.

Tống Triết Hàm chú ý đến vừa rồi Diệp Lạc Dao nhìn ra ngoài cửa sổ, quay đầu sang nhìn, vừa nhìn hắn cũng không nhịn được cười.

Xe bus được chia làm hai bên, Diệp Lạc Dao, Tần Diệu và Tống Triết Hàm Lê Tư Viễn đều ngồi bên cửa xe, khách mời phi hành cũng xuất hiện từ bên này.

Lúc này thấy Diệp Lạc Dao và Tống Triết Hàm đầu bật cười, Lê Tư Viễn cũng vội vàng vén rèm của sổ cạnh mình lên.

Hắn ngồi ở phía sau, góc độ này khi màn cửa được vén lên, Chu Tử Kiện Văn Tương Nguyệt và Lưu Nghiên cũng có thể nhìn thấy rõ.

Vì thế một giây sau liền nghe Lê Tư Viễn cười lớn: "Đệt!"

Biểu cảm trên mặt Chu Tử Kiện và Văn Tương Nguyệt lại đồng thời đông cứng.

Chỉ có Lưu Nghiên vẻ mặt sửng sốt, hỏi: "Làm sao vậy làm sao vậy? Mọi người đang cười cái gì? Anh ấy là ————."

Đoạn Đình Diễn lúc này cười càng vui vẻ hơn, giọng nói trở lại giọng kẹp như ban đầu, cực kỳ dịu dàng: "Lưu Nghiên, em lẽ nào không biết Văn Hoài?"

Lời vừa dứt, Lưu Nghiên ngạc nhiên che miệng.

Văn Hoài?!

Làn đàn càng điên cuồng bình luận:

"???"

"!!!"

"A? Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ———."

Diệp Lạc Dao rốt cuộc cũng cười xong, vô cùng thiếu đạo Đức mở miệng: "Chu ca, con trai anh tới rồi, anh không xuống đón sao?!"

——————

Cả gia đình đoàn tụ:)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK