Lúc Diệp Lạc Dao đang ăn sáng, Tống Triết Hàm nhỏ giọng kể cho cậu nghe tình huống buổi sáng.
Tối hôm qua trước khi khách mời rời đi đã cùng nhau thống nhất, bữa sáng hôm nay sẽ do Tống Triết Hàm và Chu Tử Kiện phụ trách.
Sáng sớm Tống Triết Hàm rời giường xuống tầng, kết quả không nghĩ tới Chu Tử Kiện còn dậy sớm hơn cả hắn, đang ở trong bếp nấu cháo.
Ở chung trong thời gian nửa ngày, Chu Tử Kiện đã hiểu được khẩu vị chung của mọi người, bữa sáng cũng là phục vụ khẩu vị của đa số mọi người, thậm chí hắn còn cân nhắc đến dạ dày của Dương Kỳ sau khi gây nôn có khả năng sẽ khó chịu, nên đặc biệt thêm một ít gạo kê vào trong cháo trắng.
Nghe đến đây Diệp Lạc Dao không khỏi cảm khái:
【 Chu ca quả thật là một người đàn ông tốt ôn nhu săn sóc, chẳng trách có thể chiếm được trái tim của mẹ người anh em tốt của anh ấy. 】
Tần Diệu không tỏ ý kiến mà mỉm cười.
"Sau đó thì sao?" Diệp Lạc Dao hỏi.
Tống Triết Hàm nói tiếp: "Sau đó anh vào giúp một tay, nhưng không lâu sau," Hắn hơi nâng cằm ra hiệu cho Diệp Lạc Dao nhìn Đỗ Nguyệt Cầm ở trong bếp: "Cô ta liền xuống."
"Không chỉ giúp rửa bát, còn giúp đeo tạp dề nữa." Tống Triết Hàm nói rồi cong khóe miệng, chân mày hơi nhướng: "Khi đó anh cảm thấy mình đứng ở đó giống như một cái bóng đèn ——."
"Cho nên cậu để lại không gian cho hai người bọn họ?" Lê Tư Viễn theo bản năng nói tiếp.
Tống Triết Hàm ngồi thẳng, cười nhạt: "Tôi không thể bỏ Chu ca lại không quan tâm, tôi còn ở trong bếp giúp đỡ."
Lê Tư Viễn có chút không nói nên lời, không chút khách khí trợn trắng mắt.
Diệp Lạc Dao thấy vậy lấy điện thoại ra mở Weibo, rất nhanh lướt đến phát lại của phát sóng trực tiếp.
Tống Triết Hàm xác thật không nói dối, hắn thật sự không bỏ Chu ca lại, nhưng hắn làm như vậy so với bỏ Chu ca lại thì có gì khác nhau?
Phòng bếp của biệt thự là kiểu bếp mở, Tống Triết Hàm rõ ràng ở thể tiếp tục ở ngoài phòng bếp trợ giúp, nhưng hắn lại không, hắn cầm đồ ăn ra bàn ăn bắt đầu sắp xếp, trực tiếp giao không gian phòng bếp lại cho Đỗ Nguyệt Cầm và Chu Tử Kiện.
【 Cái này còn gọi là không bỏ Chu ca lại? 】
Diệp Lạc Dao dùng ánh mắt lên án nhìn Tống Triết Hàm, nhưng Tống Triết Hàm lại không cảm thấy hành động của mình có vấn đề gì.
Tiếp tục xem, phát lại cho thấy chỉ trong 5 phút ngắn ngủi, Chu Tử Kiện từ trong phòng bếp chạy ra, một đường chảy thằng về phòng trên tầng 2.
Đỗ Nguyệt Cầm đối với chuyện này có chút ảo não, nhưng cô ta không trực tiếp đuổi theo mà ở lại tiếp tục chuẩn bị bữa sáng.
Tống Triết Hàm thấy trong bếp chỉ có Đỗ Nguyệt Cầm, lúc này đứng dậy chậm rãi quay lại phòng bếp tiếp tục trợ giúp.
Trong lúc đó Đỗ Nguyệt Cầm chỉ đạo Tống Triết Hàm làm rất nhiều việc, Tống Triết Hàm không biến đổi sắc mặt như ngày hôm qua, mà tươi cười đầy mặt bắt đầu làm trở ngại chứ không giúp gì cả.
Không lâu sau, Đỗ Nguyệt Cầm đuổi Tống Triết Hàm ra ngoài.
Tối qua Diệp Lạc Dao tận mắt thấy Tống Triết Hàm ở trong bếp trợ giúp làm cơm, lúc đó hắn không có bất cứ trở ngại nào mà còn giúp đỡ không ngừng, thậm chí rất nhiều chuyện còn làm thuận tay hơn cả Diệp Lạc Dao, bởi vậy có thể thấy sáng hôm nay hắn cố ý ngáng tay ngáng chân không giúp được gì.
【 Tống Triết Hàm không chỉ đầy bụng đen còn ghi thù! 】
Diệp Lạc Đao thổ tào một câu, đột nhiên tối qua mình ăn dưa của Tô Kỳ lại quên mất vào xem Weibo clone của Tống Triết Hàm.
Cậu nhớ rất rõ, theo dõi đặc biệt từng nhắc nhở cậu Câu Sử đăng Weibo, chỉ là tối qua ăn dưa xong Diệp Lạc Dao buồn ngủ quá, ném điện thoại sang một bên đi ngủ.
Vừa hay bữa sáng cũng đã ăn xong, Diệp Lạc Dao dứt khoát cầm đĩa đứng dậy đi vào phòng bếp, ở sau lưng Tống Triết Hàm nhấn mở Weibo clone của hắn.
Mấy bài đăng Weibo của fans Âm Dương Dương Kỳ hiển thị trên màn hình:
"Câu Sử: Cái gì? Tôi hùng hổ dọa người rất quá đáng? Tôi có hùng hổ dọa người sao? Tôi rõ ràng có lòng tốt khuyên cô ta đi bệnh viện, dù sao nếu chị gái còn tiếp tục gây nôn, răng của cô ta sẽ bị gãy toàn bộ. Tôi quan tâm chị gái như vậy, fans của chị gái hùng hổ dọa mới mới gọi là quá đáng đó!"
"Câu Sử: Tôi không có EQ? Sao có thể! Nếu như tôi thật sự không có EQ tôi còn biết nói chuyện khéo léo như vậy sao? Tôi khẳng định sẽ trực tiếp nói tôi nghe thấy chị gái nhà các cậu ở trong phòng vệ sinh nôn kìa! Các cậu tìm được đứa bé trai nào biết nói chuyện quan tâm như tôi không? Tôi miệng thối nhưng tôi không lãng phí thức ăn nha ~ ngay cả bạn nhỏ ở mẫu giáo cũng biết không thể lãng phí thức ăn, chị gái nhà các cậu chẳng lẽ không biết?"
"Câu Sử: Tôi là kẻ gây rối? Nhưng chị gái nhà các cậu không có nhược điểm thì tôi cũng bới không ra nha? Ruồi bọ như tôi không đậu vào quả trứng không bị đứt~."
(*) Nguyên câu — 苍蝇不叮无缝的蛋: Trứng gà bị nứt rất dễ hư thối, mà ruồi bọ rất thích trứng hư thối, những quả trứng này sẽ thu hút ruồi bọ. Câu này có ý: Không có chuyện gì là vô duyên vô cớ, chuyện gì cũng có nguyên nhân.
"Câu Sử: A đúng đúng đúng, nếu các cậu đều nói tinh thần tôi không bình thường, vậy thì các cậu nhường tôi chút đi!"
【 Cái miệng của Tống Triết Hàm quả nhiên vĩnh viễn không làm người phải thất vọng. 】
Diệp Lạc Dao cười đến bụng cũng phải đau.
【 Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, hiện tại Tống Triết Hàm thật sự không lo tương lai sau khi bị lộ clone nhân thiết lật xe sao? 】
【 Hay là nói, Tống Triết Hàm kỳ thật rất mong chờ clone của anh bị bới ra? 】
Diệp Lạc Dao càng nghĩ càng cảm thấy điều này rất có khả năng.
【 Dù sao nếu Tống Triết Hàm thật sự không muốn bị bóc ra có clone, hắn hoàn toàn có thể không cần lấy cái tên Weibo có tính biểu thị mạnh mẽ như vậy, càng không cần ở Weibo điểm tên nói họ. 】
【 Trừ phi —— Tống Triết Hàm ngay từ đầu đã không có ý định che giấu? 】
Tần Diệu nghe thấy lời này mí mắt bỗng dưng giật một cái.
Sau hai chuyện náo động ngày hôm qua, độ đề tài và nhiệt độ của chương trình xác thực có cả hai, nhưng cũng không thể trong hai ngày liên tiếp liền có hai vị khách mời một trước một sau cùng lúc lật xe?
Chuyện này có phải có chút quá nhanh quá tới tấp rồi không?
Còn có, sáng sớm Tần Diệu vừa rời giường liền nhận được cuộc gọi từ nhà sản xuất, nhà sản xuất nói đoàn đội của Dương Kỳ sáng sớm đã liên hệ với hắn, nói Dương Kỳ quyết định rút khỏi buổi ghi hình tiếp theo.
8 khách mời thiếu đi một người, nếu Tống Triết Hàm cũng vì chuyện nhân thiết lật xe từ bỏ ghi hình chương trình.......
Tần Diệu cảm giác đầu mình bắt đầu đau rồi.
Diệp Lạc Dao không biết Tần Diệu đang nghĩ cái gì, sau khi vui vẻ đọc xong Weibo mới của Câu Sử, cậu cất điện thoại đi vào phòng bếp trợ giúp rửa bát.
Lúc rửa bát cậu còn nghe thấy Đỗ Nguyệt Cầm ở bên cạnh nhỏ giọng than thở: "Tiểu Diệp, em cảm thấy bữa sáng chị làm thế nào?"
Diệp Lạc Dao vội vàng gật đầu: "Rất ngon!"
Mùi vị thật sự rất được!
Đỗ Nguyệt Cầm nghe vậy hơi cau mày, dường như càng phiền não hơn: "Nếu ăn ngon, vậy tại sao Tiểu Chu không ăn bữa sáng chị làm, chỉ uống cháo......"
Diệp Lạc Dao cười đến mức bả vai cũng run lên.
【 Cô vẽ hình trái tim lên từng đĩa đồ ăn cho Chu ca, còn một tên xuyên tim, cô cảm thấy Chu ca dám ăn sao?! 】
【 Trước khi đến tham gia chương trình hắn vừa bị người anh em tốt đánh một trận, nếu như thật sự dám ăn bữa sáng trái tim kia của cô, cô cảm thấy Chu ca ghi hình chương trình xong còn có thể quay về gặp người anh em của hắn à? 】
【 Vậy Chu ca sợ rằng chuột thật sự sẽ đổ lên đầu. 】
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp sau nghi nghe Đỗ Nguyệt Cầm nói, đồng thời cười như điên:
"Thế này còn chưa đủ rõ à! Chu Tử Kiện thiếu điều viết hai chữ từ chối thật lớn trên mặt!"
"Đối mặt với sự theo đuổi táo bạo dũng mãnh của Đỗ Nguyệt Cầm, tôi có chút hơi đau lòng cho Chu Tử Kiện rồi."
"Này, tôi nói Chu Tử Kiện nếu không dứt khoát đồng ý đi, mặc dù tính cách của Đỗ Nguyệt Cầm xác thật có chút thiếu sót nhưng cô ta vừa có tiền vừa xinh đẹp!"
Hầu hết cư dân mạng đều đồng ý với câu nói này.
Mặc dù Đỗ Nguyệt Cầm có chút lớn tuổi nhưng cô ta chăm sóc rất tốt, 40 tuổi nhưng trên mặt cũng chỉ có mấy dấu vết năm tháng, ngoại trừ có vấn đề về tính cách, cô ta gần như không có khuyết điểm.
Không ít cư dân mạng cảm khái:
"Nếu là tôi chắc chắn sẽ đồng ý!"
Nhưng cư dân mạng cũng chỉ bày tỏ suy nghĩ của riêng mình, về phần Chu Tử Kiện có đồng ý hay không cũng không ngăn cản được bọn họ ăn dưa xem trò vui.
Diệp Lạc Dao rửa bát xong, chương trình hôm nay cũng chính thức bắt đầu ghi hình.
《 Cùng nhau đi du lịch 》 với tư cách là một chương trình du lịch không có bất cứ kịch bản nào, nhiệm vụ ghi hình hằng ngày rất đơn giản, các khách mời chỉ cần cầm tiền lộ tình mà tổ chương trình đưa cho, tự bàn bạc kết hoạch đi đến địa điểm du lịch nào tham quan là được.
Một ngày muốn đi bao nhiêu địa điểm tham quan, ở lại nơi tham quan bao lâu đều tùy thuộc vào khách mời tự sắp xếp.
Hạn chế duy nhất là: Kinh phí lộ trình mà tổ chương trình chuẩn bị có hạn, các khách mời cần tính toán tiêu tiền, nếu không trong hành trình kế tiếp không có tiền để bọn họ đi du lịch nữa.
Tối qua trước khi ngủ, có mấy khách mời cũng thảo luận kế hoạch đi tham quan những danh lam thắng cảnh trong vài ngày tới, hơn nữa vì Dương Kỳ rút khỏi cho nên kinh phí của bọn họ chỉ có nhiều không có ít.
Vì thế hai ngày ghi hình tiếp theo xem như diễn ra suôn sẻ ———
Ít nhất tất cả các khách mời trừ Chu Tử Kiện đều cho cho rằng như vậy.
Mà nguyên nhân Chu Tử Kiện không cho rằng như vậy là vì một người: Đỗ Nguyệt Cầm.
Đỗ Nguyệt Cầm thật sự quá chủ động!
Gần như chỉ cần có cơ hội có thể ở một mình cùng Chu Tử Kiện, cô ta sẽ chủ động bắt chuyện với Chu Tử Kiện.
Trước ống kính, Chu Tử Kiện cũng không thể không giữ mặt mũi cho Đỗ Nguyệt Cầm, mỗi lần đầu chỉ có thể căng thẳng nói chuyện cùng Đỗ Nguyệt Cầm.
Thậm chí có mấy lần đều bị sự nhiệt tình của Đỗ Nguyệt Cầm dọa chết khiếp không nên nên lời, nhưng Đỗ Nguyệt Cầm vẫn có thể nói chuyện một mình.
Sau hai ngày ghi hình kết thúc, cả thể xác lẫn tinh thần của Chu Tử Kiện đã sớm kiệt sức.
Diệp Lạc Dao thu vào trong mắt, đau lòng thay Chu Tử Kiện đồng thời càng thêm buồn cười.
【 Chu ca quả thật có thể thấy được sự mệt mỏi bằng mắt thường! 】
Hôm nay rốt cuộc cũng đến đêm ghi hình cuối cùng, sau ngày hôm nay có thể về nhà rồi, Chu Tử Kiện hiển nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Đêm hôm đó, vẫn là Chu Tử Kiện phụ trách bếp núc, hai ngày trước Đỗ Nguyệt Cầm sẽ vào bếp phụ giúp nhưng hôm nay không biết vì sao không thấy bóng dáng cô ta đâu.
Diệp Lạc Dao đang thắc mắt thì đột nhiên điện thoại vang lên.
Khi mở ra nhìn, là tin nhắn WeChat của mẹ Hoắc.
Diệp Lạc Dao đương nhiên biết mấy ngày này ba Hoắc mẹ Hoắc vẫn luôn ở cùng tổ chương trình, nhưng cậu không nghĩ nhiều chỉ cho rằng ba Hoắc mẹ Hoắc không yên tâm mới đi theo, không chút mảy may ba Hoắc mẹ Hoắc đi theo đến đây căn bản không phải vì lo lắng cho cậu, mà là vì có thể ăn được dưa tươi mới nóng hôi hổi!
Mẹ Hoắc: "Đỗ Nguyệt Cầm vừa tới tìm đạo diễn, thương lượng cùng đạo diễn tối nay có thể chơi trò mạo hiểm nói thật hay không."
Đồng tử của Diệp Lạc Dao bỗng run lên:
【 Cái gì?!!!】
Tần Diệu đang định giúp bày biện bát đĩa, nghe thấy âm thanh này của Diệp Lạc Dao, tay hơi run, một chiếc bát trực tiếp rơi trên mặt đất vỡ thành từng mảnh.
Tầm mắt của mọi người đều nhìn sang.
Tần Diệu còn chưa kịp giải thích trượt tay liền nghe giọng điệu của Diệp Lạc Dao càng thêm hưng phấn, nhấn mạnh từng chữ:
【 Trò! chơi! mạo! hiểm! nói! thật! 】
【 Cái này chắc chắn là dành cho Chu ca! Đúng không đúng không! 】
Tần Diệu vô thức ngẩng đầu liếc nhìn Chu Tử Kiện.
Trong phòng bếp theo phương thức phòng mở, Chu Tử Kiện đang cúi đầu cẩn thận thêm gia vị vào trong canh, không hề hay biết rằng một mối "nguy cơ" đang lặng lẽ đến gần hắn.
Bên này Tần Diệu vừa dọn dẹp mảnh vỡ trơi trên mặt đấy, giọng nói của Diệp Lạc Dao lại vang lên lần nữa:
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha tổ đạo diễn đồng ý rồi! 】
【 Được được được, xem như mình đã nhìn ra, tổ đạo diễn cũng xem trò vui không ngại chuyện lớn đúng không! 】
Tần Diệu nghe đến đây khóe miệng hơi nhếch lên, sau đó ngước mắt nhìn camera, tâm nghĩ xem lượng người xem trực tuyến phòng phát sóng trực tiếp tối nay lại đạt đến tầm cao mới.
..........
Mấy đêm trước các khách mời đều ăn cơm tại phòng xép, nhưng hôm nay tổ chương trình đột nhiên đề nghị bọn họ dùng bữa ở ngoài bãi biển, còn nói sân bãi đều đã chuẩn bị xong rồi.
Đối mặt với lời mời đột ngột của tổ chương trình, những khách mời khác không nhận ra bất cứ bất thường nào, chỉ có Diệp Lạc Dao và Tần Diệu không áp chế được khóe miệng.
Sau khi đi theo nhân viên đến bãi biển, mọi người mới phát hiện, tổ chương trình không chỉ chuẩn bị bàn ghế cho bọn họ, thậm chí còn cực kỳ hào phóng cung cấp bữa tiệc hải sản lớn cho bọn họ.
Chu Tử Kiện thấy vậy cười nói: "Đây là phần thưởng cho chúng ta sao?"
Diệp Lạc Đao lộ vẻ mặt không đành lòng cười trộm:
【 Nên bỏ chữ "chúng" đi, bữa tiệc lớn này đều là tổ chương trình bồi thường cho một mình Chu ca anh đó! 】
Sau khi đường kính ngoài sân bãi đã được dựng xong, phòng trực tiếp ngoại cảnh cũng được mở ra.
Cư dân mạng vừa nhấn vào phòng trực tiếp liền thấy nụ cười ẩn ý trên mặt Diệp Lạc Dao.
Các cư dân mạng ăn dưa nhạy cảm lập tức dấy lên tinh thần:
"Đã bao lâu rồi? Hình như đã một ngày rồi tôi chưa thấy nụ cười này xuất hiện mặt Diệp Lạc Dao đúng không?"
"Cho nên điều này có nghĩa sắp có dưa mới có thể ăn rồi sao?"
"Lần này lại là dưa gì đây! Diệp Lạc Dao mau nói cho chị biết, đừng ép chị phải cầu xin cậu!"
Nhưng đáng tiếc, Diệp Lạc Dao lúc này không xem bình luận, bất kể cư dân mạng chất vấn thế nào cậu cũng không trả lời được.
Tiếp tho chính là quá trình ăn cơm nhàm chán.
Cho đến khi những khách mời tại bàn ăn lần lượt buông đũa xuống.
Nhân viên của tổ chương trình lúc này tiến lên dọn toàn bộ đồ ăn trên bàn, sau đó lại bưng một mâm trái cây, hạt dưa và một giỏ bia cho bọn họ.
Mấy khách mời thấy thế, rốt cuộc cũng hậu tri hậu giác nhận ra tổ chương trình muốn kiếm chuyện.
(*) Hậu tri hậu giác 后知后觉: là quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ xảy ra quá chậm, chỉ độ nhạy cảm với một sự việc nào đó.
Tống Triết Hàm đột nhiên ngẩng đầu nhìn Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao đang phóng tầm mắt nóng bỏng nhìn Chu Tử Kiện.
Tống Triết Hàm bỗng chốc hiểu ra, cầm ly nước lên uống một ngụm, che giấu nụ cười trong đáy mắt mình.
Sau khi mọi việc đều đã chuẩn bị xong, nhà sản xuất lúc này mới cầm xấp thẻ bài bước lên, hắng giọng nói: "Đêm nay sau khi kết thúc ghi hình, buổi ghi hình kỳ đầu tiên sẽ kết thúc, nhưng tổ đạo diễn bọn tôi cảm thấy chung sống một khoảng thời gian, giữa các vị vẫn có một chút xa lạ cho nên định để mọi người cùng nhau chơi một trò chơi nhỏ."
Lưu Nghiên nghi ngời: "Trò chơi nhỏ gì?"
Diệp Lạc Dao đầu tiên là dừng tầm mắt trên người Đỗ Nguyệt Cầm và Chu Tử Kiện.
Khán giả trong phòng trực tiếp cũng nhìn sang Đỗ Nguyệt Cầm và Chu Tử Kiện.
Sau đó liền nghe nhà sản xuất mỉm cười nói: "Trò chơi mạo hiểm nói thật."
Nét vui mừng hiện rõ trên mặt Đỗ Nguyệt Cầm.
Vẻ hoảng loạn trên mặt Chu Tử Kiện đặc biệt rõ ràng.
Diệp Lạc Dao ở trong lòng cười lớn.
Toàn bộ trong phòng trực tiếp đều là bình luận chi chít:
"Đệt."
"!!!!"
"A a a a a a a a ———."
Tống Triết Hàm vẻ mặt cười như không cười, sau khi ung dung thưởng thức phản ứng của Chu Tử Kiện và Đỗ Nguyệt Cầm mới quay đầu nhìn nhà sản xuất: "Sao tôi nhớ chương trình của chúng ta là chương trình du lịch chứ không phải chương trình yêu đương? Chắc tôi không nhớ nhầm đâu đúng không?"
【 Ha ha ha ha ha ha —— 】
Nhà sản xuất sắc mặt không đổi, cười tủm tỉm nói: "Cũng không có quy định chỉ có chương trình yêu đương có thể chơi trò mạo hiểm nói thật?"
Lê Tư Viễn thích xem náo nhiệt: "Xác thật, cho nên luật chơi thì sao?"
Nhà sản xuất không nói luật mà hỏi một câu: "Mọi người đều không có ý kiến?"
Đỗ Nguyệt Cầm là người đầu tiên đáp: "Không ý kiến."
Cô ta sắp đợi đến mất kiên nhẫn luôn rồi, nào có ý kiến?"
Chu Tử Kiện: "..........."
Hắn quả thật có ý kiến nhưng nghĩ lại, đây cũng coi như là thời điểm tốt để làm rõ.
Thay vì cứ để Đỗ Nguyệt Cầm quấy rầy, tốt hơn hết là nên nói rõ ràng càng sớm càng tốt.
Mấy ngày trước không phải hắn chưa từng nghĩ đến việc nói rõ với Đỗ Nguyệt Cầm, nhưng luôn không tìm được cơ hội.
Hiện tại tổ chương trình đã cho cơ hội vậy thì Chu Tử Kiện không có lý do gì để từ chối.
"Ừm." Chu Tử Kiện hơi gật đầu.
Nhà sản xuất chỉ đợi hắn gật đầu, thấy hắn không phản đối, lập tức cong khóe miệng giới thiệu ngắn gọn về luật trò chơi.
Không có quy tắc đặc biệt phức tạp, tổ chương trình đã chuẩn bị 7 lá bài, trong đó có 6 lá bài đều là chữ số, chỉ có một lá bài là vua. Mỗi ván trò chơi chỉ cần rút được lá bài vui thì khách mời đó sẽ nhận hình phạt mạo hiểm nói thật.
Về phần hình phạt cuối cùng là thách hay nói thật sẽ tùy thuộc các khách mời tự quyết định, nhưng quy định không thể chọn nói thật hai lần liên tiếp.
Nếu khách mời bị phạt cảm thấy hình phạt không thể hoàn thành hoặc không thể trả lời, có thể chọn uống một cốc bia.
"Vậy người phạt là......" Diệp Lạc Dao nghiêm túc nghe.
Nhà sản xuất nói: "Khách mời rút được tấm bài A."
Quy tắc đã rõ, rất nhanh có thể tiến hành trò chơi.
Trước khi nhà sản xuất rời đi đã đưa poker cho Lê Tư Viễn.
Lê Tư Viễn tiện tay xào bài, ánh mắt nhìn những người khác, nói: "Vậy tôi chia bài đây?"
Diệp Lạc Dao vươn tay lấy một nắm hạt dưa, hai mắt lấp lánh.
【 A, ông trời ơi, bắt đầu rồi! 】
Lê Tư Viễn chia bài choa từng khách mời, sau đó ngồi vào vị trí của mình.
Diệp Lạc Dao gấp không chờ nổi mà lật lá bài trước mặt mình lên, con số 2.
【 Vậy ván này không có chuyện của mình rồi. 】
Diệp Lạc Dao ngẩng đầu nóng lòng nhìn Đỗ Nguyệt Cầm và Chu Tử Kiện.
Đỗ Nguyệt Cầm rõ ràng thở dài sau khi lật lá bài của mình lên.
Chu Tử Kiện thở phào nhẹ nhõm.
【 Xem ra nhân vật chính của ván này không phải là bọn họ. 】
Tống Triết Hàm giơ lá bài A đỏ trong tay mình lên: "Ai là vua?"
Lưu Nghiên ở một bên lặng lẽ giơ tay: "Em chọn nói thật."
Diệp Lạc Dao khẽ thở dài.
Nhưng mà muốn ăn dưa ấy mà, chính là phải kiên nhẫn.
Khán giản trong phòng trực tiếp cũng thở dài theo.
"Một lần bắn trúng luôn quả nhiên phải xem vận mệnh."
"??? Ha ha ha ha ha lầu trên nếu không cậu xem thử rốt cuộc cậu đang nói cái gì đi? Cậu thật biết hình dung!"
"Cơ mà, thật sự rất chuẩn xác."
"Có chút tò mò Tống Triết Hàm sẽ hỏi Lưu Nghiên vấn đề gì."
Gần như ngay khi bình luận vừa đưa ra nghi vấn liền thấy Tống Triết Hàm cười nói: "Sau khi ra mắt từng yêu đương chưa?"
Bình luận:
"........."
"Chẳng lẽ làm khó khách mời?"
"Ha ha ha ha đã cho thời gian, chính xác là sau khi ra mắt, cái này sao có thể gọi là làm khó?"
Lưu Nghiên hiển nhiên cũng không ngờ Tống Triết Hàm sẽ hỏi vấn đề xảo trá như vậy, đồng tử cô hơi mở to.
Diệp Lạc Dao càng kích động.
【 Lưu Nghiên là thần tượng, mà thần tượng yêu đương thì hậu quả lật xe rất nghiêm trọng phải không nhỉ? 】
Dưới cái nhìn của mọi người, Lưu Nghiên có vài phần khẩn trương nhưng vẫn nói: "Sau khi ra mắt chưa từng yêu đương."
Tống Triết Hàm cười gật đầu, không nói tin mà cũng không nói không tin.
Tuy nhiên Diệp Lạc Dao không nhịn được lấy điện thoại ra, mở bản ghi nhớ:
【 Sao mình nhớ Lưu Nghiên đang yêu đương mà ta? 】
Tần Diệu ngồi thẳng người, giúp Diệp Lạc Dao che đậy động tác nhỏ của cậu.
Rất nhanh liền nghe Diệp Lạc Dao líu lưỡi:
【 Lưu Nghiên nói như vậy cũng không có vấn đề gì. 】
Tần Diệu liếc mắt nhìn cậu, thế nào?
Diệp Lạc Dao buông điện thoại, ở trong lòng cười:
【 Dù sao mối quan hệ tình cảm này Lưu Nghiên đã bắt đầu tư trước khi cô ấy ra mắt, sau khi ra mắt vẫn chưa chia tay. 】
【 Ừm, sao có thể không xem như sau khi ra mắt chưa từng yêu đương được chứ? 】
Tần Diệu cười khẽ một tiếng.
Trò chơi tiếp tục.
Ván thứ 2 người rút được lá bài vua là Diệp Lạc Dao, người rút lá bài A là Lê Tư Viễn.
Diệp Lạc Dao cũng chọn nói thật.
Lê Tư Viễn lẳng lặng nhìn chằm chằm Diệp Lạc Dao vài giây, cảm thấy vấn đề mình hỏi tuyệt đối không thể không kích thích bằng câu hỏi của Tống Triết Hàm, nhưng hắn thật ra không hiểu biết nhiều về Diệp Lạc Dao, nghĩ tới nghĩ lui mới đắn đo hỏi một câu: "Trong mấy nữ khách mời của chương trình chúng ta, có hình mẫu lý tưởng của cậu không?"
Diệp Lạc Dao vô thức nói: "Em thích nam."
Lê Tư Viễn: "......... khụ khụ."
Những người khác cũng không ngờ Diệp Lạc Dao thản nhiên như vậy, đều kinh ngạc nhìn cậu.
Lê Tư Viễn lập tức thay đổi sang câu hỏi khác: "Vậy trong mấy nam khách mời ở đây, có hình mẫu lý tưởng của cậu không?"
Diệp Lạc Dao lớn như vậy nhưng thật sự chưa từng suy nghĩ về vấn đề hình mẫu lý tưởng này.
Vì thế một tay cậu chống cằm, tầm mắt chậm rãi quét qua từng khách mời nam ở đây.
【 Tống Triết Hàm, dáng vẻ cũng được, nhưng miệng quá ác. 】
【 Lê Tư Viễn....... 】
Tầm mắt của Lê Tư Viễn không cẩn thận đối diện với Diệp Lạc Dao, ngay tức khắc hắn vội vàng dời tầm mắt.
Diệp Lạc Dao ở trong lòng bình luận: 【 Dáng vẻ cũng được, nhưng tính tình quá kém, người tiếp theo —— 】
【 Chu ca? Mình không thích nam cơ bắp. 】
Vì thế cuối cùng tầm mắt của Diệp Lạc Dao dừng trên người Tần Diệu.
Tần Diệu: "........."
Không rõ vì sao có chút khẩn trương.
Vì lý do nào đó Diệp Lạc Dao nghĩ đến đường cơ bắp mà tối hôm đó không cẩn thận nhìn thấy.
Tuyến đường bụng kia, cơ ngực kia, cơ bụng kia.......
Công thêm khuôn mặt đẹp trai đến bi thảm nhất trần gian này của Tần Diệu.
"Tần ca đi."
【 Do dự hơn một giây chính là sự không tôn trọng đối với ngũ quan hoàn mỹ và dáng người hoàn mỹ kia của Tần Diệu! 】
"Khụ khụ khụ khụ khụ khụ ———."
Tần Diệu đột nhiên phát ra một tràng ho dữ dội.
Làn đạn đều cười:
"Tôi biết Diệp Lạc Dao sẽ chọn Tần Diệu mà!"
"Buồn cười, Diệu ca của chúng ta đẹp trai dáng người chuẩn, thân thế còn tốt hơn nhiều, ai có thể mù đến mức không chọn Diệu ca nhà chúng tôi?"
"Ha ha ha, nói chứ, chương trình của các người thật sự có mùi vị của chương trình yêu đương!"
Nghe được câu trả lời của Diệp Lạc Dao, Tống Triết Hàm mỉm cười.
Lê Tư Viễn bỗng thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ có Đỗ Nguyệt Cầm có chút nóng lòng: "Ván tiếp theo ván tiếp theo."
Biết Đỗ Nguyệt Cầm sốt ruột, Lê Tư Viễn khôn do dự thu lại lá bài bắt đầu xào bài lần nữa.
Diệp Lạc Dao cầm lá bài lên nhìn, chữ số 3, vòng này lại không liên quan đến cậu.
Tần Diệu ho một hồi lâu, khi quay đầu, vành tai trắng nõn của hắn đã nhuộm một mảng hồng.
Diệp Lạc Dao hình như phát hiện ra thứ gì đó rất mới lạ, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào tai Tần Diệu.
【 Đây vẫn là lần đầu tiên mình thấy đôi tai chí có chóp tai là phiếm hồng! 】
Tần Diệu: "........"
Một giây sau, toàn bộ vành tai của Tần Diệu đều đỏ bừng.
【 A, thú vị. 】
Diệp Lạc Dao vẫn muốn xem tiếp, đột nhiên nghe thấy Đỗ Nguyệt Cầm cười một tiếng.
Cậu vội xoay đầu sang.
Đỗ Nguyệt Cầm giơ lá bài poker trong tay lên, chính là A đỏ.
Lại nhìn Chu Tử Kiện.
Trước mặt Chu Tử Kiện đặt một lá bài vua.
Khóe miệng Diệp Lạc Dao đột nhiên khó áp xuống hơn cả AK.
Phòng trực tiếp cũng lập tức phấn khích:
"Tới rồi!"
"Cậu biết tôi đợi khoảnh khắc này bao lâu rồi không?!"
Chu Tử Kiện hít sâu một hơi, không do dự: "Tôi chọn nói thật."
Mà Đỗ Nguyệt Cầm cũng không phụ lòng mong đợi, mở miệng dứt khoát: "Tiểu Chu, tôi là hình mẫu cậu thích sao?"
【 A a a a a a a a a a a a a a. 】
【 Ai hiểu được, trình độ trực tiếp hỏi câu này, cùng trực tiếp hỏi cậu có thích tôi không có gì khách nhau đâu! 】
———
Hành trình bổ não tự công lược của anh công bắt đầu từ đây.