Dương Kiệt cúp điện thoại, biểu cảm vô cùng. nghỉ ngờ.
Lâm Hồng Tụ ở bên cạnh lại cười ha ha.
"Cậu cười cái gì?" Dương Kiệt càng thấy kỳ quặc hơn.
Chỉ thấy Lâm Hồng Tụ cũng lấy ra một tấm thiệp mời, bên trên cũng viết tiệc rượu tại tầng 18 tòa nhà Quốc tế Tinh Hải.
Giống nhau như đúc, không sai một chữ
"Xem ra chúng ta rất có duyên với nhau đấy, ngay cả thiệp mời cũng giống nhau như đúc."
Lâm Hồng Tụ cười xong thì chế nhạo: "Tổng giám đốc tòa nhà Quốc tế Tinh Hải là Diệp Khinh Tuyết, một đại mỹ nữ đó, người bình thường muốn gặp cũng không được đâu. Tiệc rượu tối nay tổ chức cho một thiếu gia doanh nhân nào. đó ở thủ đô để anh ta làm quen với một số doanh nhân bản địa của thành phố Tương Đàm. Nghe nói thiếu gia doanh nhân kia vẫn luôn theo. đuổi Diệp Khinh Tuyết, cậu có muốn đi để trải đời chút không?"
"Đương nhiên muốn rồi." Dương Kiệt nghe xong lập tức đồng ý.
Dám theo đuổi vị hôn thê của ông đây à, mặc dù ông chưa đồng ý kết hôn nhưng đồ đã định sẵn là của ông rồi còn có người dám duỗi tay vào sao?
"Nhưng sao cậu cũng nhận được thiệp mời?" Lâm Hồng Tụ cảm thấy khó hiểu.
€ô là người trong giới kinh doanh của thành phố Tương Đàm, nhận được thiệp là chuyện bình thường. Dương Kiệt mới đến thành phố Tương Đàm được mấy ngày, sao tiệc rượu cấp cao như: thế này cũng mời hẳn?
Dương Kiệt cười lạnh: "Vì Diệp Khinh Tuyệt cậu vừa nói là vị hôn thê của tôi!"
"Hả? Cô ấy là vị hôn thê của cậu?”
Lâm Hồng Tụ đánh giá Dương Kiệt từ trên xuống dưới, quá khó tin nhưng đối phương không bao giờ đùa kiểu này hết, cuối cùng cô đành tin tưởng.
"Nhưng nói thật này Kỳ Lân, vị hôn thê này của cậu cũng không phải người tốt lành gì đâu. Tiệc rượu này gần như mời tất cả phú hào có. mặt mũi trong giới kinh doanh thành phố Tương Đàm. Nhìn thì có vẻ giống ăn mừng bình thường nhưng thực tế theo tôi được biết thì vị thiếu gia doanh nhân kia sẽ mời Diệp Khinh Tuyết làm bạn nhảy. Chắc chẳn cô Diệp này cố tình mời vị hôn phu là cậu đến vì muốn nhục nhã, để cậu biết khó mà lui đấy."
"Hả?" Dương Kiệt không khỏi nhíu mày.
"Xem ra người phụ nữ này muốn từ hôn với tôi nên mới cố ý tìm lá chắn. Hừ, đã vậy tôi sẽ không để cho cô ta đạt được mục đích!"
Dương Kiệt quay đầu lại thấy Lâm Hồng Tụ đang nghiêng người dựa vào sofa để lộ tư thế. hoàn hảo, ánh mắt như muốn câu hồn người khác nhìn về phía hẳn
Hắn cười cười nhưng cũng không vạch trần tâm tư nho nhỏ của Lâm Hồng Tụ, ngược lại còn nói với cô: "Hồng Tụ, đi thay đồ đi, ngược lại tôi muốn xem xem con nhóc Diệp Khinh Tuyết này Tìm người như thế nào làm lá chắn. Tự tin đến mức có thể khiến Dương Kiệt tôi thấy khó mà lui sao?"
"Kỳ Lân, cậu yên tâm, nhất định tớ sẽ đè bẹp. Diệp Khinh Tuyết." Chỉ riêng so vẻ ngoài thì Lâm Hồng Tụ không tin mình sẽ thua những người phụ nữ khác!
Lâm Hồng Tụ ưu nhã đứng lên hất tóc, nở một nụ cười tuyệt thế khuynh thành.
Nửa tiếng sau, khi Dương Kiệt đã có chút không kiên nhãn, Lâm Hồng Tụ mới đẩy cửa thản nhiên bước ra.
Dưới ánh đèn mờ, cô mặc một bộ lễ phục dạ hội dài màu đỏ, dáng người quyến rũ xinh đẹp uyển được phác họa một cách vô cùng rõ ràng.
Lúc bước đi, đôi chân trắng dài như tuyết lấp ló giữa làn váy, nhìn rất thần bí mê người.
Dưới chân là một đôi giày thủy tinh màu bạc, làn da trằng như tuyết, móng tay móng chân màu đỏ sắm, vô cùng dụ hoặc!
Lâm Hồng Tụ búi mái tóc dài của mình lại, tự tin để lộ khuôn mặt như thiên sứ của mình. Lông mi cong vút, ánh mắt quyến rũ, đôi môi gợi cảm, từng giây từng phút đều cảm nhận được sự phong tình vạn chủng...
Vẻ đẹp của người phụ nữ này đúng là có thể đứng đầu, nhất là khi cô thâm tình nhìn Dương Kiệt, ánh mắt mềm mại đáng yêu như mặt hồ trong vắt, bên trong toàn là bóng dáng của Dương Kiệt.
Danh Sách Chương: