• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thế nào, cách ăn mặc này của tôi có khiến anh Kiệt hài lòng không? So với vị hôn thê kia của cậu thì thế nào?" Lâm Hồng Tụ vờ như không quan tâm hỏi nhưng thật ra lại vô cùng chú ý, cẩn thận đợi câu trả lời của Dương Kiệt.

Dương Kiệt sờ mũi, trong đầu nhớ đến dáng vẻ của Diệp Khinh Tuyết.

Bàn về tướng mạo, Lâm Hồng Tụ giống như một đóa hoa hồng nóng bỏng, mạnh mẽ mà quyến rũ, vô cùng mê người. Mà Diệp Khinh Tuyết lại như một đóa hoa sen trắng hồng, sống trong bùn nhưng không nhiễm chút tạp chất nào, trong sáng không vết bẩn, mỗi người đều có một ưu điểm riêng của mình, khó có thể so sánh được.

Hắn im lặng khiến Lâm Hồng Tụ không khỏi buồn bã, cô bất mãn bĩu môi.

Tòa nhà Quốc Tế Tinh Hải.

Nơi này là sản nghiệp đứng tên Diệp Khinh Tuyết, là tòa nhà cao cấp năm sao có thể đếm được trên đầu ngón tay ở thành phố Tương Đàm.

Tòa nhà Quốc Tế Tinh Hải tọa lạc tại một khu có phong cảnh vô cùng đẹp của thành phố Tương Đàm, bên cạnh hồ Tương.

Tòa nhà quay mặt hướng đông, chỉ cần vừa mở cửa đã có thể thấy được hồ Tương xinh đẹp. Mỗi khi mặt trời mọc đất trời giao hòa với nhau thành một màu đỏ rực, cảnh sắc vô cùng độc đáo. Đến mùa hè tòa nhà cực kì sôi động, chỉ một kì nghỉ hè thôi cũng đã mang về hơn trăm triệu tiền lợi nhuận cho Diệp Khinh Tuyết.

Mặc dù lần này tập đoàn Diệp thị lấy danh nghĩa tổ chức tiệc rượu nhưng thực tế lại là một bữa tiệc đấu giá.

Sản phẩm đấu giá có châu báu đồ trang sức, tranh chữ đồ cổ, đương nhiên cũng sẽ có một số thứ kì lạ.

Ví dụ như tiền vỏ sò của người Maya, mặt nạ vàng của người Ai Cập cổ đại, thậm chí còn xuất hiện cả chó ngao Tây Tạng, chó sói tuyết Siberia... đủ thứ đồ vật.

Chỉ cần là món đồ độc lạ thì đều có thể mang ra đấu giá.

Chẳng lâu sau đã đến chạng vạng tối, tiệc rượu sắp bắt đầu. Cổng bãi đỗ xe cũng tấp nập những chiếc xe sang trọng. Ở nơi này, Mercedes-Benz và BMW là loại xe bình thường nhất, không ai thèm liếc mắt lần thứ hai.

Khoảng bảy giờ, một chiếc xe Lamborghini màu trắng từ †ừ tiến vào bãi đỗ xe.

Đây là xe của Lâm Hồng Tụ.

"Nhiều phú hào tham gia thế à? Nhà họ Lục, nhà họ Trần, nhà họ Lâm, nhà họ Lưu... Riêng bãi đỗ xe này thôi cũng đã không có ít gia tộc danh giá của thành phố Tương Đàm rồi. Xem ra tình địch kia của cậu khá lợi hại đấy, chỉ dựa vào mặt mũi thôi cũng lớn lắm rồi." Lâm Hồng Tụ như đang cố ý chọc giận Dương Kiệt.

Ai ngờ Dương Kiệt chỉ nhếch miệng không nói gì.

Chẳng bao lâu sau một chiếc xe du lịch màu trắng đã dừng lại trước mặt hai người. Xe chạy bằng pin, không có tiếng ồn, trên xe có bảy tám người ngồi, ai nấy đều mỉm cười trò chuyện với nhau, có người quen biết nhau đang bàn chuyện công việc, bạn nữ đồng hành thì thưởng thức cảnh đêm.

"Mời tiên sinh và vị tiểu thư xinh đẹp này lên xe." Nhân viên phục vụ khách sạn rất lễ phép mời Dương Kiệt và Lâm Hồng Tụ lên xe.

Tòa nhà Quốc Tế Tinh Hải có diện tích rất lớn, bãi đỗ xe cách khá xa nên tòa nhà đã sắp xếp mấy chiếc xe du lịch đón khách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK