- Thuộc hạ tham kiến Ma tôn. Cung nghênh Ma tôn quay trở lại Ma giới.
Long Phá Thiên cũng không tỏ thái độ quá quan tâm. Hắn chỉ nhẹ nhàng phất tay áo xem như đã trả lời. Hai người đó lập tức đứng dậy rồi xoay người lại đối mặt với Tây Tước. Mĩ nhân áo tuyết sa đen lên tiếng:
- Người đâu? Bắt lấy Tây Tước cho ta.
- Tuân lệnh Hữu hộ pháp. - Đội nhân mã hô to.
Khi nghe đến ba chữ "Hữu hộ pháp", ta không khỏi ngước mắt nhìn ngắm kĩ một chút. Hữu hộ pháp Lãnh Tuyết Hàn, người được mệnh danh là "Mĩ nhân đệ nhất Ma giới", người được mọi người ngầm thừa nhận là "Ma hậu tương lai". Khí chất cao ngạo, phong thái vương giả và nét đẹp sắc sảo yêu dã là những nhận xét của ta về nàng ấy. Một mĩ nhân đẹp như thế này, cả ta cũng phải động lòng mà liếc mắt nhìn nhiều hơn một chút. Huống chi là các nam tử khác. Sau đó ta không tự chủ mà ngước đôi mắt hiếu kì nhìn sang Long Phá Thiên. Một người cao ngạo lạnh lùng, một người sắc sảo yêu dã. Đứng cạnh bên nhau thật sự là xứng đôi vừa lứa, tuyệt phối của thiên địa. Ta không khỏi cảm khái trong lòng..
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Nữ Thương Nhân Khương Chỉ
2. Vạn Vật Hấp Dẫn
3. Đêm Sương
4. Hoàng Thượng Bỏ Trốn
=====================================
Khi ta còn mãi chạy theo những suy nghĩ trong đầu thì trước mặt, Tây Tước cất giọng đầy ngạc nhiên:
- Ân Minh Dương, Lãnh Tuyết Hàn.. sao hai ngươi có thể thoát ra được? Rõ ràng là ta đã hạ độc dược vào thức ăn. Đồng thời cho người canh giữ rất kĩ nơi ở của hai ngươi rồi. Một con ruồi cũng khó mà bay ra được, không thể nào..
Thì ra mĩ nam tử mặc trường bào màu tím chính là Tả hộ pháp của Ma giới - Ân Minh Dương. Hắn ta là người nổi tiếng xảo quyệt nham hiểm nhất Lục giới. Khác với dáng vẻ thư sinh lúc mới phi thân đến đây, Ân Minh Dương cười khinh thường:
- Một chút gian trá của ngươi mà muốn thắng được chúng ta à. Ấu trĩ.. Ma tôn anh minh thần võ đã thiên lý truyền tin ngàn dặm cho chúng ta biết lâu rồi. Chẳng qua ta muốn tương kế tựu kế gom trọn hết tất cả bọn ngươi mà thôi.
Sau đó, Ân Minh Dương nhẹ nhàng phất tay áo ra hiệu. Toàn bộ binh lính xông lên tấn công đội quân của Tây Tước. Lúc này, Tây Tước cảm thấy cực kì phẫn nộ, hắn dùng Tước Kiếm xông lên chém giết loạn xạ. Tước Kiếm vững vàng trong tay, hồng y nam tử phi thân bay lên. Sau đó hắn xoay một vòng trên không trung, rồi đột nhiên vung ra một kiếm mang theo nội lực phi thường vào giữa đám đông. Cả đội nhân mã không kịp xoay trở trước chiêu thức hiểm ác của hắn. Người bị hắn chém làm đôi, kẻ bị hắn đạp ra xa. Người bị chặt đứt một cánh tay, kẻ bị thương bất tỉnh nằm la liệt. Đám người vây quanh hắn đều không phải đối thủ của Tây Tước.
Nhưng hắn có vẻ cũng không khá hơn. Cả đội nhân mã của hắn giờ chỉ còn có trên dưới chục tên, sức lực cạn kiệt, đang cố gắng chống đỡ tình thế. Sau đó, không hiểu vì lí do gì, hắn đột nhiên ngưng đánh, nhìn thẳng mặt Long Phá Thiên thét lên:
- Bao nhiêu năm qua ta bán mạng cho Ma giới này. Nhưng cuối cùng không được một cái gì. Cả Lục giới chỉ biết đến Long Phá Thiên ngươi tài giỏi thế nào. Không ai đếm xỉa đến Tây Tước ta đây. Ta thật sự rất muốn giết ngươi, đạp lên ngươi để trở thành người đứng đầu Ma giới. Hôm nay ta thất bại nhưng ngươi chờ đấy. Chủ nhân sẽ không tha cho ngươi..