Mục lục
Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

~ Ta Không Phục a…

Tùng Khúc thật sự muốn xỉu theo mọi người, đả kích tầm cỡ quốc tế như này hắn chịu không nổi.

~ Haha… Các huynh… Nhầm… các đệ đệ, mau gọi Tam Ca uy vũ, hùng bá thiên hạ, mau lên mau lên…

Lý Kiệt sung sướng sau đột phá vui vẻ hò hét, thấy Tùng Khúc đang đưa mọi người vào chỗ mát.

~ Haha… Không chịu được đả kích chết hết rồi sao?

Lý kiệt nhìn mọi người nằm lăn lóc mà cười hạnh phúc, cái hạnh phúc không nói thành lời, còn muốn hạnh hơn cả khi phá zin lão bà.

Phải mất cả canh giờ sau, khi mà trăng đã lên cao mọi người mới tỉnh lại, vừa tỉnh lại Lang Khắc Hàn nhảy dựng lên nói với mọi người:

~ Khi nãy ta nằm mơ, thấy tên khốn Ký Kiệt đột phá, đúng là giấc mơ xui xẻo mà, khốn nạn!

~ A… Ta cũng nằm mơ y như ngươi, sao không mơ ta đột phá mà mơ Lý Kiệt, súc sinh không bằng…

Mộc Hồng Lai chống đầu lắc lắc đau đớn, nãy mơ một giấc phải gọi là giấc mơ khốn nạn nhất đời hắn.

~ Ựm ừ… Khụ Khụ… Gọi Tam Ca… Uy Vũ…

Lý kiệt bộ dáng phong trần, một thân toát ra khí tức của cao nhân đắc đạo, người của bề trên hoàn toàn không cùng đẳng cấp với mọi người.

~ Hả?

Nhìn Lý Kiệt tỏa ra khí tức, rõ ràng là đột phá thật, cái gì đây? Lại đang mơ nữa hả?

~ Haiz… Giấc mơ này sao lại thật quá vậy, ta phải nhắm mắt ngủ thêm chút nữa thôi.

Lang Khắc Hàn lắc đầu thở dài, với lấy khúc gỗ gác đầu lên ngủ tiếp, giấc mơ này quá thật rồi, lạ thật.

~ Chắc ta cũng phải làm gì đó cho tỉnh ngủ mới được, giấc mơ này ta không chào đón.

Quy Khứ Hồi lắc cổ nằm xuống ngủ tiếp, chấp nhận sự thật không nổi.

~ Là thật đó, hắn đột phá rồi.

Tùng Khúc một bên dội nước lạnh, ngủ sao được, ta thấy các ngươi cũng phải thấy, buồn thì làm gì, vui lên mà sống, đằng nào thì chuyện cũng đến rồi…

~ A… ta giết ngươi…

Ầm ầm..

Vũ Mạc rống giận túm cổ Lý Kiệt ra quyền như vũ bão, hắn chịu khổ như chó mồ côi, vậy mà vẫn bị cướp mất vị trí, chịu sao nổi, phải xả giận, cứ như có dây truyền, mọi người cũng lao vào đấm đá vào Lý Kiệt như mưa, đây là quà chào đón đó, thích ngồi vào bảo tọa Tam ca chứ gì, nhận quà trước đã, không nhận ư? Không nhận sao được? Nhận quà cho chúng ta vui.

~ Tạo phản rồi…

Lý Kiệt hét thảm như heo bị chọc tiết, biết là sẽ bị ăn đòn nhưng không phải lúc này, lúc này đang bị thương, đau đớn nhân năm ai chịu nổi. Khoe được thì chịu được, ai kêu không chịu kiềm chế, đây là ăn cắp còn la làng đó.



Sáng sớm tinh sương, mặt trời vừa hé những giọt nắng ban mai xinh đẹp, trong viện của Hư Huyễn, một đôi tình nhân ngồi cạnh nhau ở ghế đá, nữ nằm nghiêng đầu ghé vai nam nhân, nam nhân thong thả rót trà chăm sóc nữ nhân.

~ Thiên Long… Nơi cổ thiếp không có sẹo đúng hông?

Hư Huyễn nũng nịu không chịu rời Thiên Long, bị dọa hủy nhan làm cô bé sợ hãi vỡ mật, còn cái cảm giác da thịt nhảy cảm nơi cổ bị cắt rách, máu tươi bắn ra, cái này khiến Hư Huyễn và Thước Thước bị ám ảnh nặng nề.

~ Không hề… Vẫn đẹp như xưa!

Thiên Long vuốt má Hư Huyễn nhẹ nhàng, hàng dễ bể xin nhẹ tay.

~ Ơ… Tại sao Hắc Lân lại chổng mông lên cho Kim Lân đánh vậy, ngoan như cún luôn.

Hư Huyễn nhìn Hắc Lân bị Kim Lân ức hiếp, đè ra đánh mông, cái mà Hắc Lân coi trọng nhất bị lôi ra đánh, mà vẫn ngoan ngoãn nằm im bị đánh, lạ ghê ha!

~ Có gì đâu, Hắc Lân là con đực, Kim Lân là con cái!

Thiên Long nhún vai giải thích, ơ chả thế à, nhìn mà không biết hả? Làm gì hai thằng đực rựa chơi với nhau, mà một thẳng chịu ngồi im cho thằng khác đánh, hoặc ngược lại một cặp Lân cái cũng vậy cả, chỉ có thể là con cái ăn hiếp con đực thôi.

~ Ngươi bại hoại, chả lẽ cứ nữ nhân là ăn hiếp nam nhân à?

Hư Huyễn tức giận gõ đầu Thiên Long một cái, vô sỉ…

~ Haha…

Thiên Long cười khan chả buồn cãi, nàng thấy đó, nàng xù lông lên ta có dám làm gì không? Tự hiểu đi.

~ A… Ta tức chết mất!

Hư Huyễn cũng hiểu ý Thiên Long, bị Thiên Long trêu tức chả lẽ lại thảo mai, theo bản năng xù lông một chút thôi, nhưng lại đúng như lời Thiên Long nói, con cái ăn hiếp con đực, bị dồn vào thế bí Hư Huyễn chỉ biết than trời than đất.

~ Ca ca…

Thước Thước trong phòng chạy ra ngoài, nhào thẳng vào lòng Thiên Long nằm, hai chân ngọc gác lên đùi tỉ tỉ, cô bé cảm giác hạnh phúc và trên hết là an toàn a…

~ Cái biểu muội dễ thương này, thơm ca ca miếng…

Chụt…

Thước Thước nghe thế chu mỏ xinh xắn hôn má Thiên Long một cái thật nhanh, lần đầu hôn nam nhân, cảm giác con tim nhảy loạn lên, cảm giác nào đó ùa đến không thể chịu nổi.

~ Thước Thước đi ra kia chơi, tỉ và ca ca muốn ở bên nhau, tỉ muốn được ôm…

Lần đầu Thiên Long thấy Hư Huyễn làm nũng với muội muội, nhưng mà Thiên Long đoán nhất định sẽ bại trận thôi, Thước Thước cô bé này là chuyên gia phá đám, nhiều lần muốn đè Hư Huyễn ra hiếp mà toàn bị cản đường, Thước Thước khả ái chịu không nổi..

~ Hông… hong… muội nhớ ca ca hơn tỉ..

Thước Thước ôm chặt Thiên Long hơn, hai quả đồi ấn mạnh vào ngực Thiên Long, làm Thiên Long cảm thấy hơi cứng cứng mềm mềm, gợi tình gợi cảm đây là muốn Thiên Long sốc dương khí của bản thân đột quỵ khi ngồi.

~ Hai đứa gom đồ đi, ta dẫn hai đứa đến Tinh Linh Sâm Lâm trong truyền thuyết chơi…

Thiên Long nói nhỏ nhẹ nhưng lọt vào tai hai cô bé ăn chơi hát lượn là nghề thì như sấm rền, Tinh Linh Sâm Lâm? Cái này có trên đời thật? Phải ngơ ngác rất lâu hai cô bé mới lấy lại được tinh thần.

~ Oa… Nhưng mà cung chủ hong cho đi đâu!

Thước Thước vui vẻ nhưng lại buồn bã, trải qua sự việc vừa rồi cung chủ hay sư phụ mà cho đi nữa chết liền, với lại hiện tại Thiên Long đang ở tình thế nguy hiểm, ra đường một mét đất có tới mười thằng muốn giết, đi theo Thiên Long chắc lão cung chủ chắc cho đấy!

~ Haha… không buồn nữa… Đi… Đi… ta dẫn hai tiểu nha đầu đi ăn uống…

Xoa đầu hai cô bé Thiên Long cũng hơi buồn, muốn nhưng không được thật, hiện tại mạng hắn còn lo chưa xong, lấy cái gì để đảm bảo cho người khác an toàn đi hết nửa vòng trái đất, khó khó và rất khó.

~ Dạ…

~ Đi thay đồ…

Hai tỉ muội dắt tay nhau vào phòng trang điểm và thay đồ, phải vậy chứ, ít ra cũng được đi chơi với phu quân một lần, sau này Thiên Long rời đi thì biết buồn chán dấu đi đâu.

~ Đông Qua Thu Đến, Sắp Đến Xuân Sang, Vẫn Đang Lang Thang, Chốn Này Ai Thấu!

Nhìn lên trời Thiên Long không nhịn được mắng nhẹ, đều tại lão thiên hết, lão sắp xếp cuộc đời hắn như cái con khỉ, trời cũng chửi đấy làm gì nhau.

Dắt hai tỉ muội đi chơi vui vẻ, Thiên Long tối đến mới đến đại điện Thanh Niên Cung bàn luận một số vấn đề về Linh Lung Tháp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK