Ngốc nửa canh giờ không hơn, Thiên Long thoải mái đứng dậy vươn người một cái, thật sảng khoái, lần này giết thật sự khiến Thiên Long phi thưởng thỏa mãn, một loại sát phạt khí nào đó càng ngày càng khiến Thiên Long trở nên đáng sợ hơn xưa.
~ A….
Nghe thấy một âm thanh hoảng sợ nhè nhẹ, Thiên Long quay qua một bên thấy Liễu Liên Nhi lùi về sau vài bước sợ hãi nhìn hắn, Thiên Long nhíu mày kỳ quái, cô nương này sao lại sợ hắn như thế chứ nhỉ?
Thiên Long nào biết, mới vừa rồi đây, hắn tỏa ra một loại sát phạt chi khí, một loại sát phạt cuồng bạo khiến cho Liễu Liên Nhi run rẩy đến từ linh hồn, một loại tử vong như sinh ra đã có, khiến cho người người run sợ kinh hãi.
~ ngươi sợ cái gì? Ta cũng đâu có chọc ngươi cái gì đâu!
Thiên Long bực bội thành tiếng, hắn tiến lên đứng trước người Liễu Liên Nhi, hai tay nhẹ nhàng nặn nặn nhào hai má Liễu Liên Nhi, làm cô nàng đỏ ửng mặt lên ngại ngùng.
~ ca ca, ngươi phải hạn chế sát tâm lại, với thực lực của ngươi hiện tại không thể kiềm chế được thứ ý chí sát phạt này, nếu sơ sót rất có khả năng ngươi sẽ bị thứ sát phạt khí này thôn phệ, sẽ là nô lệ của nó đó.
Liễu Liên Nhi lo lắng khuyên nhủ, nàng biết rõ để thứ sát khí này thôn phệ sẽ kinh sợ ra sao, trong lịch sử truyền thuyết có ghi lại rất nhiều gương mặt, đều là bị bức đến đường cùng rồi thành ma, với địa vị của Liễu Liên Nhi, nàng có thể tham khảo rất nhiều thông tin.
~ Biết rồi.
Thiên Long thở dài ôm Liễu Liên Nhi vào lòng, đôi khi hắn cũng cảm thấy thứ sát ý đem theo một loại sát phạt giết chóc nặng nề, nhiều lúc dường như là không thể kiềm chế được.
~ không cần lo lắng, chúng ta đi tìm Bạch Hổ truyền thừa, Bạch Hổ pháp môn có thể cho ngươi thoải mái kiềm chế ý chí.
Hắc Long đột nhiên lên tiếng, từ xưa tới nay, bạch hổ là thiên tư quần hùng, sát phạt quyết đoán, sát khí của bọn họ đều hơn xa tất cả chủng tộc, là vị vua của sát phạt, bọn họ có Bạch Hổ quyết, phân ra làm nhiều loại khắc tinh kiềm chế nhau, một mực là kẻ thủ hộ thiên đàng và địa ngục, Bạch Hổ có thể chưởng khống nắm giữ ý chí sát phạt, ý chí diệt thế Bạch Hổ là hạng đầu, Thanh Long xa xa không bằng Bạch Hổ về sức mạnh sát phạt.
Thiên Long âm thầm gật đầu, Hắc Long có tất cả các loại quyết, Tứ thần quyết trong tay hắn là bản đầy đủ, Hắc Long đều tạo cơ hội rèn luyện Thiên Long, để Thiên Long có thể chịu đựng được sức mạnh của Tứ Thần Quyết, trên đời này rất hiếm người có thể tu luyện nhiều loại thần công, tu luyện quá nhiều khiến tu sĩ rất dễ tẩu hỏa nhập ma, và hơn hết đột phá rất khó, căn bản là không thể đột phá nếu tu luyện quá nhiều công pháp.
Bất quá điều này không thành vấn đề, có Hắc Long ở đây, Thiên Long không cần lo về việc tẩu hỏa, tuy Hắc Long rèn luyện hắn có chút biến thái, cái kia rèn luyện như bóp chết người, nhưng là đều vì muốn Thiên Long tăng thực lực nhanh chóng và ổn định.
Liễu Liên Nhi là ôm thật chặt Thiên Long, Thiên Long bỏ đi khiến nàng mất mát rất nhiều, có nhiều khi nàng thẫn thờ rất lâu, đã lâu lắm rồi nàng mới cảm nhận được nỗi buồn vô cớ thất hồn lạc phách, và cũng vô cùng giận u oán Thiên Long, ra đi một cái nói thôi đều không nói, bây giờ gặp được hắn khiến nàng như hài tử yêu thích bánh kẹo, hoàn toàn không muốn rời một chút.
~ tiểu yêu tinh, còn không bỏ chạy khỏi cái chỗ này, nàng còn muốn bị đám gia hỏa không biết xấu hổ kia ức hiếp nữa hay sao.
Thiên Long cười hắc hắc bẹo má Liễu Liên Nhi một cái, làm cô nàng trừng to mắt đe dọa Thiên Long, ý tứ rất rõ ràng nha, ngươi có thể điều động chân khí, đem ta rời đi còn không phải nhanh hơn không ít hay sao.
Thiên Long là khuôn mặt già nua có chút khó coi, thuấn di không gian hắn là làm được, bất quá chỉ là mình hắn thuấn di thôi đã khổ lắm rồi, đem theo một mỹ nhân nữa, hiển nhiên là khó càng khó hơn.
~ quả nhiên, quả nhiên ngươi không thương ta, ngươi luôn không quan tâm ta.
Liễu Liên Nhi kiều nộ nũng nịu khóc lên, làm cho Thiên Long trong lòng xương cốt đều như hóa nhũn, quả thực là một yêu nữ.
Thu hết hơn ba trăm giới chỉ pháp bảo lại, đây khẳng định là số của cải khổng lồ, bỏ đi ư? Thiên Long không phải đồ ngu như thế rồi.
Đem theo Liễu Liên Nhi rời khỏi nơi đây, Thiên Long di chuyển 5 ngày đường liên tục, đưa Liễu Liên Nhi ra tới gần cửa ra vào huyền giới, trên đường đi Thiên Long gặp rất nhiều kẻ địch, đối với Thiên Long đây rõ ràng là một hồi giải quyết rắc rối tuyệt vời, cứ gặp người là Thiên Long giết, dù là không có thù hay có thù, không giết trước sau này khẳng định là mối họa tương lai.
Thiên Long còn chưa muốn rời khỏi nơi này, hắn hứa đi với Hung Lửng đến một nơi sâu xa bên trong huyền cảnh không gian.
Hiện tại Hung Lửng đang chờ Thiên Long ở một nơi đã hẹn, chỉ đợi Thiên Long đến cả hai cùng đi thôi.
~ ca ngươi thật sự không muốn đến Thái Băng Cốc cùng ta sao?
Liễu Liên Nhi thấp giọng nói nhỏ, nàng được Thiên Long ôm trong lòng, khiến nàng lưu luyến không muốn rời, ở trong lòng Thiên Long cảm giác an toàn là điều hiển nhiên, không cách nào có thể phủ nhận.
Thái Băng Cốc là tông môn bên trong tứ tông, nằm ở cực bắc Thiên Trọng vực, muốn đến tông môn này đầu tiên phải vượt qua một lớp bão tuyết mạnh mẽ, bão tuyết loại này dường như có thể nói là lớp phòng hộ của Thái Băng Cốc, mà đã được xưng là lớp phòng hộ thì hiển nhiên loại bão tuyết này nó đáng sợ ra sao, nếu không được người của Thái Băng Cốc chỉ dẫn đi vào, cơ bản đi vào là một điều hết sức khó khăn.
~ Sau khi làm xong sự tình nơi này, ta hứa sẽ tới Thái Băng Cốc thăm nàng.
Thiên Long thở dài một hơi, đi đến Thái Băng Cốc không phải thích đi là đi được, thực lực kém một chút, đi đến nơi đó rất dễ bị ăn hiếp, Thiên Trọng vực ngọa hổ tàng long, không có nắm giữ nhất định thực lực, Thiên Long cơ hồ không dám xằng bậy.
Như thấy được tâm tư của Thiên Long, Liễu Liên Nhi cười nhẹ kiều mị nói:
~ 1 năm nữa Thái Băng Cốc cử hành tân trưởng giáo tông chủ, ta sau khi sắp xếp xong sự tình bàn giao tông chủ cho người kế nhiệm, ta sẽ là thái thượng trưởng lão, không còn liên quan đến Thái Băng Cốc, khi đó có cử hành một chút lễ hội lớn, có mời Thánh Mẫu Thiên Trọng vực đến, khi đó cho dù là cửu Đế đều không dám xằng bậy trước mặt ngươi.
Thiên Long nghe vậy trong lòng không hiểu kiểu gì tức giận mắng Thánh Mẫu vài câu trong lòng, dưới trướng Thánh Mẫu có cái gì thế lực Thiên Binh do nàng chưởng khống, đám Thiên binh này còn có thể cho thuê, vì vậy Thiên Long ăn không hết đau khổ do đám Thiên Binh này gây ra, đôi khi còn xuýt chết dưới tay đám nô tài này, nghĩ như vậy Thiên Long là không có chút hảo cảm gì với Thánh Mẫu, Thiên Long nhiều lần tự thề, nếu có thể mạnh hơn Thánh Mẫu này, Thiên Long một kiếm băm nàng thành vài đoạn cho hả giận.
~ Thánh Mẫu nữ nhân điên, sớm muộn ta cũng đánh với nàng ta một trận.
Thiên Long cắn răng kìm nén lửa giận, dưới trướng đám Đế phản kia đã có rất nhiều cao thủ rồi, kẻ sau mạnh hơn kẻ trước, lại còn thuê thêm cả Thiên Binh đến hỗ trợ, đây chẳng phải nói Thánh Mẫu cũng là giúp đám Đế phản một tay để chu diệt Thiên Long hắn.
Càng nghĩ càng giận.
Liễu Liên Nhi nghe thế cũng sợ hãi ra mặt, khuôn mặt trắng bệch như trúng độc, nàng là lần đầu tiên nghe có người bất kính với Thánh Mẫu nha, cũng may vẫn còn bên trong huyền cảnh, nếu là ở bên ngoài Thiên Long đã bị thần phạt từ trời hạ xuống đánh chết.
Bất quá nàng là người thông minh, nghĩ một chút đã biết Thiên Long giận như vậy là vì sao, cũng không dám trách cứ Thiên Long cái gì, người ta nói yêu người yêu cả đường đi lối về, trước kia nàng rất tôn kính Thánh Mẫu, nhưng quen Thiên Long, biết Thiên Long ăn thiệt thòi rất lớn của Thánh Mẫu, nàng quay xe trở lên không còn yêu thích Thánh Mẫu gì nữa rồi.
Danh Sách Chương: