Vẫn đi làm và về nhà đúng giờ.
Mối quan hệ của cô và Lục Hào Kiện cũng đỡ căng thẳng hơn nhiều.
Sau khi dùng bữa tối xong thì cô lên phòng thay đồ ngủ chuẩn bị đi ngủ.
Mấy ngày trước cô đã ngủ không được vì cảm và bị hành bởi dì cả, bây giờ cảm cũng hết mà dì cả cũng đi rồi, cô thở phào nhẹ nhõm nằm trên giường ngủ.
Cánh cửa phòng cũng mở ra và Lục Hào Kiện đi vào
Cô tranh thủ dùng di động một chút mới ngủ.
Thấy cô nhàn hạ anh có chút nhẹ lòng.
Anh cũng vào trong thay đồ ngủ nhưng khi trở ra thì thấy cô đã tắt điện thoại mà ngủ.
Nhìn cô lộ rõ sự giả vờ, cô đang trốn tránh gì anh sao.
Tấm đệm giường rung động nhẹ, cô biết anh đang nằm xuống nên quay lưng lại phía anh nhưng không ngờ anh lại ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, tay anh không an phận mà trượt dài khắp cơ thể cô.
Cứ thế mà khiêu khích cô làm những điều mà gần một tuần qua anh chưa được làm.
Ý thức cô như bị mơ hồ, cô chỉ biết xuyên suốt một đêm đó người đàn ông này chưa hề rơi khỏi cô
Sáng hôm sau khi cô thức dậy thì anh không còn nằm kề bên.
Cô thay quần áo rồi xuống phòng ăn nhưng vẫn không có anh, ngay cả Cố Giai Thụy cũng không thấy.
Thấy người giúp việc vẫn đang mang thức ăn lên rất nhiều nhưng chỉ có 1 bát của cô nên không nhịn được mà hỏi
- " Hôm nay chỉ mình tôi thôi sao?"_Đường Nhã Tịnh
- " Vâng thưa phu nhân.
Lục thiếu có nhắn lại cho phu nhân là cậu ấy đi công tác.
Còn Cố thiếu thì đưa cậu ấy ra sân bay "_ Người giúp việc
- " Tôi hiểu rồi!!!"_ Đường Nhã Tịnh
Cô dùng bữa một chút rồi đứng dậy đi đến cửa hàng.
Đáng lẽ không gặp anh một vài ngày cô phải vui mới đúng sao trong lòng cô lúc này lại trống rỗng đến lạ.
Một ngày làm việc nhạt nhẽo trôi qua, cô vẫn về nhà đúng giờ.
Nhưng bữa tối của cô lại có Cô Giai Thụy dùng cùng
- " Tịnh Nhi em có muốn uống một chút rượu không?"_ Cố Giai Thụy
- " Em không giỏi uống đâu "_ Đường Nhã Tịnh
- " Chỉ một chút cho vui thôi.
Anh thấy không có Lục Hào Kiện em có vẻ buồn" _ Cố Giai Thụy
Nghe Cố Giai Thụy nói thế cô chút giật mình không lẽ bản thân biểu hiện lộ vậy sao? Nhưng cô buồn vì không có anh ở nhà là điều không thể, đáng lẽ ra cô phải vui mới đúng
- " Em không có!!! Uống thì uống "_ Đường Nhã Tịnh
Nghe cô nói đồng ý Cố Giai Thụy vẻ mặt lộ rõ sự thích thú.
Lại tủ rượu lấy chai Screaming Eagle Cabernet Sauvignon 1992
- " Anh có cần phải lấy chai rượu xa xỉ này không?"_ Đường Nhã Tịnh thấy Cố Giai Thụy lấy ra chai rượu này cô liền há mồm vì nó là chai rượu đắt nhất trong giới rượu vang hiện nay
- " Em yên tâm chồng em giàu lắm.
Dăm ba chai rượu này chỉ là mớ tiền lẻ của Lục Hào Kiện thôi " _ Cố Giai Thụy
Cô thở dài lắc đầu.
Cô biết anh giàu nhưng cô sợ rượu đắt tiền này nặng đô, uống như vậy khác gì cô tự mình hại mình
- " Em và Lục Hào Kiện nhìn rất xứng đôi đó "_ Cố Giai Thụy vừa nói vừa rót rượu cho cô
- " Xứng gì mà xứng, nhìn vậy chứ không phải vậy " _ Đường Nhã Tịnh vừa nói vừa uống rượu
Cố Giai Thụy cũng uống không ít.
Cả hai tâm sự rất hợp ý
- " Có phải tên họ Lục ức hiếp em không.
Hắn giàu vậy sao lại bắt Tịnh Nhi của chúng ta làm việc chứ.
Bây giờ dù cái tên họ Lục đó có lười biếng không làm việc nữa thì tài sản của hắn cũng ba đời ăn không hết"_ Cố Giai Thụy
- " Nhưng đó là tiền của hắn không phải của em.
Gia đình em nợ hắn, ba em vì cứu công ty một đời gầy dựng nên mới gả em cho anh ta.
Nhưng em trong mắt anh ta vẫn không có giá trị gì.
Em phải làm việc để trả nợ, được phần hay phần đó.
Em không dám mơ đến ngày anh ta nuôi em, chiều chuộng em đúng nghĩa một phu nhân của gia đình giàu có.
Anh ta không yêu em và em đối với anh ta chỉ là mối quan hệ giữa chủ nợ và người nợ thôi.
Có lẽ chúng em là hai đường song song mãi chẳng có giao điểm"_ Đường Nhã Tịnh
Có lẽ ý thức của cô đã và đang dần bị rượu ngấm chìm, càng uống cô càng muốn tâm sự tất cả những gì mình đang phải gánh chịu cho Cố Giai Thụy nghe chỉ đơn giản cô tìm được người phù hợp để nghe những câu chuyện của cô mà thôi