“Hôm nay vui cậu nhỉ?” “Ừ” “Thật ra...tớ...”, đoạn, cậu quay người đứng dối diện với Nigi, tay ép Nigi vào sát gốc cây “Anh nhớ em!” Nigi chau mày khi nghe câu đó, cô còn chẳng biết là mình có nghe lầm hay không nữa. Biết bị nghi ngờ, Shita cố giải thích “Anh xin lỗi, thật sự xin lỗi vì lần đó anh hành động quá giận dữ, anh xin lỗi vì đã không nghe em nói, vì đã không tin tưởng em. Những ngày qua anh thấy trong lòng mình cũng bức rức lắm. Em biết không, hôm nay nhìn em đẹp lắm.” Rồi, Shita vuốt lấy mái tóc xõa bồng bềnh của cô, chạm nhẹ vào khuôn mặt mịn màng, khẽ đặt lên môi cô một nụ hôn.
“Ý Fuu nhìn kìa!” Ở một bên khác, Gin và Fuu đang đứng, họ vô tình thấy được một cuộc khóa môi hoàn hảo của Nigi và Shita.”Tụi nhỏ bây giờ còn ghê hơn mình nhỉ!” Gin lên tiếng chọc ghẹo trong khi Fuu chăm chăm mà cảm thấy trong lòng khó chịu vô cùng. Còn lí do khiến anh cảm thấy bực bội, chính bản thân anh còn không biết. Cúi mặt, Fuu đưa mắt nhìn sang chỗ khác, bảo “Đi chỗ khác đi!” Gin cũng tò te đi theo. Vừa lúc họ đi cũng là lúc Nigi đẩy Shita ra sau nụ hôn bất ngờ ấy. Nhưng, cậu ta không dừng lại ở đó, cố tiếp tục cưỡng hôn cô một lần nữa. Biết được mục đích của Shita, chẳng phải là yêu thương gì cô đâu, Nigi không vì tình cũ mà nhân nhượng, cô phản đối quyết liệt “Xin lỗi, nhưng tôi không thể yêu cậu được nữa. Nếu cậu muốn làm chuyện đó, tìm người bạn gái mới của cậu ấy, cô ấy chắc chắn sẽ đáp ứng tốt hơn tôi.” Nói rồi, Nigi gạt Shita sang một bên, bước đi.
Xem thêm...