Sau ngày đó, mọi thứ trở lại bình thường với cô. Vẫn đi học, vẫn sinh hoạt, vẫn vui đùa bình thường. Đúng một tuần sau, như đặt giờ hẹn là sau một tuần, hắn lại xuất hiện cạnh cô. Nhưng không còn là những chuyến tàu điện đông đúc ồn ào nữa, mà là một nơi vô cùng im ắng và thoải mái. Một nơi mà cô không ngờ mình có thể bị như thế. Cô khá thích đọc sách, nhất là những cuốn sách cổ. Mà học sinh buổi này rất hiếm ai thích đọc những quyển sách đó, nên thư viện chỉ dành một góc nhỏ trưng những cuốn sách giấy vàng cũ rích như thể chỉ một tác động nhỏ có thể xé toạc cả một cuốn dày. Vì ít ai quan tâm hay tìm tòi đến, nên góc sách cổ hơi im ắng u tối ấy trở thành địa bàn của riêng cô khi cô đưa mình vào những dòng chữ thần bí ấy.
Xem thêm...