Anh quyết định sẽ tiếp tục đi tập với cô.
“I’m … sorry. Tôi chỉ muốn hướng dẫn cô tập cho chuẩn. Bởi vì cô chỉ có một mình nên tôi…”
Mạc Phi Nhi sao không hiểu ý tốt của anh. Trong lòng một chút khó chịu cũng nhanh chóng tiêu tan. Ai lại nỡ mắng trai đẹp cơ chứ. Mạc Phi Nhi nhẹ giọng cảm ơn anh rồi cũng nhờ anh trong các buổi tập khác ra tập với mình.
“Tại sao cô lại đi một mình vậy?… À I mean, chồng cô sao không đi cùng?”
Mạc Phi Nhi biết thể nào cũng bị hỏi mấy câu này nên ở nhà đã luyện săn. Có đánh chết cô cũng không thừa nhận bị chồng hắt hủi.
“Tôi là single mom, mẹ đơn thân đó…” Mạc Phi Nhi trả lời anh một cách rõ ràng, khuôn mặt cũng không lộ ra chút đau đớn nào.
Jafn Tuấn Thiên chỉ biết khi anh đến nơi. Vợ anh, à không người vợ trên danh nghĩa của anh đang vui vẻ tập cùng một người đàn ông ngoại quốc. Cô còn mặc rất ít quần áo, chiếc áo tập cũng chỉ đủ che đi vòng một đẫy đà. Cả chiếc eo cứ thế lộ ra ngoài để tên đàn ông thối tha kia sờ vào.
Nếu hôm nay không phải mẹ anh rảnh rỗi đến công ty chơi rồi tra hỏi anh về việc đi tập yoga thì có lẽ anh mãi sẽ không biết cô ra ngoài có gian tình như vậy. Nhìn nụ cười trên môi cô, có vẻ cô rất thoải mái. Giờ thì anh hiểu vì sao cô không hỏi anh lại tự ý đi một mình rồi. Hàn Tuấn Thiên hùng hổ bước vào phòng tập, tiếng nhạc được mở lớn nên không một ai phát hiện ra sự hiện diện của anh.
Mạc Phi Nhi nhắm mắt, thả lỏng cơ thể theo tiếng nhạc. Hơi thở cũng bình ổn đều đặn cho đến khi một giọng nói quen thuộc vang lên.
“Bà xã đi tập một mình có vui không?” Khuôn mặt của Hàn Tuấn Thiên tối sầm lại. Dường như anh đang rất giận, nhưng tại sao lại tức giận chứ?
“Pardon? Anh là?” Hector tò mò nhìn người đàn ông cứng ngắc trước mặt. Bộ tây trang đắt tiền cùng đôi giày hàng hiệu cũng đủ nói lên thân phận của anh. Người đàn ông này, không tầm thường.
Mạc Phi Nhi cũng cứng người vì sự xuất hiện đột ngột của anh. Tâm hồn đang thư thái cũng bị bó chặt lại.
Anh chen người vào khoảng trống giữa cô và người đàn ông kia rồi tiếp tục nói:
“Tiểu Phi à, lần sau có giận dỗi cũng đừng cái gì cũng làm theo ý mình được không? Em xem ai đến đây cũng có chồng đi cùng, em lại đi có một mình, lại phải phiền đến người ngoài. Nói rồi anh quay sang vuốt má cô.” Mạc Phi Nhi thề rằng khi anh nói câu đó một chút dịu dàng cũng không có mà lửa giận trong mắt thì cứ cháy bùng bùng.
Huấn luyện viên mở to mắt, bất ngờ nhìn “ ông xã” của cô:
“Không phải cô là single mom sao?”
Mạc Phi Nhi cảm giác bầu trời trước mắt sụp đổ, bàn tay của anh đặt lên vai cô cũng tăng thêm mấy phần lực, anh nghiến răng hỏi:
“Em là single mom sao? Thế anh là cái gì? Người cho giống?”
Mạc Phi Nhi chỉ còn biết cúi gằm mặt. Thực quá xấu hổ đi. Ai biết được Hàn Tuấn Thiên lại rửng mỡ đến đây. Nếu biết anh đến, cô cũng không phải tập đi tập lại nói câu ấy trước gương cho tự nhiên nhất. Hàn Tuấn Thiên ăn mặc cũng không phù hợp với hoàn cảnh xung quanh, anh ăn bận quá nghiêm túc. Mạc Phi Nhi nhìn anh, khẽ thở dài, nhắc nhở anh cởi giầy rồi áo khoác ra ngoài.
Hàn Tuấn Thiên cuối cùng cũng tham gia buổi tập. Anh vắt tạm áo vet trên mắc, sắn cao tay áo rồi đưa tay định cởi mấy chiếc cúc áo ngực. Mạc Phi Nhi quả quyết giữ tay anh lại. Anh bị người ta ngắm nhìn đến quen rồi còn cô, vẫn chưa quen lấy chồng mình ra làm mẫu vật cho người khác nhìn ngắm.
Cô cũng để ý thấy ánh mắt thèm thuồng của tất cả phụ nữ trong phòng tập cả ánh mắt đố kị với cô nữa. Phải công nhận có anh đi cùng, cô rất vui.
“Các ông bố ngồi đằng sau vợ mình. Các bà mẹ thì quay lưng về phía chồng mình, dựa vào lòng chồng rồi duỗi chân, đưa chân lên cao. Các ông bố đặt một tay lên vai vợ, cố định cơ thể cô ấy lại.”
Một tay đặt lên bụng cô ấy, cảm nhận hơi thở của cô. Hàn Tuấn Thiên lung túng bắt chước động tác của huấn luyện viên. Khi tất cả các bộ phận đều đã đúng tử thế chỉ còn bàn tay anh vẫn run run chưa biết đặt lên bụng cô thế nào. Mạc Phi Nhi mỉm cười nhìn bộ dạng đáng yêu của anh.
Lại nhớ dường như anh cũng chưa bao giờ âu yếm tiểu bảo. Cơ hội này không có nhiều, cô phải giúp tiểu bảo giành lấy. Mạc Phi Nhi làm bộ sốt ruột ấn tay anh xuống bụng mình rồi đưa mắt nhìn sang chỗ khác, chân cũng bắt đầu đưa lên đưa xuống.
Hàn Tuấn Thiên cũng bất ngờ khi tay mình chạm vào vùng da ấm nóng của cô. Bụng cô cũng đã gồ lên một chút nhưng lại không quá rõ ràng. Hóa ra cô cũng mang thai được hai tháng rồi, hai tháng sống không có anh.
Hai tháng chăm con một mình, một mình cảm nhận cơ thể mình thay đổi, cảm nhận sự lớn dần của tiểu bảo. Nhật Thiên mày cũng quá vô tình rồi. Hai tháng rồi mà chưa từng động vào bụng cô, chưa từng cảm nhận hơi ấm ấy, cũng không trò chuyện với tiểu bảo.
Nhìn ánh mắt của huấn luyện viên dành cho cô, anh không phủ nhận, lúc đó anh tức đến sôi máu. Thì ra cảm giác khi vợ mình bị người ta dòm ngó là thế này. Hàn Tuấn Thiên lại đưa mắt canh chừng người đàn ông phía trên. Anh quyết định sẽ tiếp tục đi tập với cô.