• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chưa bao giờ Diệp Noãn sợ hãi như vậy. Người đàn ông trước mặt cô quá bí hiểm và gian manh. Cô trước giờ chưa gặp ai có tài đoán mò bách phát bách trúng như hắn.

Ôi trời ạ! Làm sao đây!

"Anh… tránh ra!"

Diệp Noãn kích động đứng bật dậy đẩy mạnh Tư Cảnh Vực ra. Nào biết sức của cô so với người đàn ông này chẳng đáng tính tới. Tư thế hắn vẫn như vậy, đổi ngược lại là cô khi đứng lên liền theo đà môi chạm môi…

Trong một khắc này, thế giới xung quanh như ngưng đọng, phòng làm việc rơi vào không khí yên ắng lạ thường, có thể một cây kim rơi cũng chắc sẽ nghe thấy tiếng động.

Diệp Noãn chấn động đến nổi quên cả việc đẩy người đàn ông trước mặt mình ra, cho đến lúc cô ý thức được thì đã không còn kịp. Người đàn ông kia đã tiến thủ chủ động quấn chặt lấy đôi môi mềm mại của cô, hôn đến nổi hai cánh môi cô tê rân rân.



Diệp Noãn cho dù có vùng vẫy bao nhiêu cũng vô ích, ngược lại tay người đàn ông nắm lấy gáy cô càng chặt. Diệp Noãn chỉ biết cắn chặt răng không cho hắn tiến công vào trong, vẫn không ngừng đánh đấm vào ngực hắn.

Tư Cảnh Vực đang triền miên say mê nếm trải đôi môi mềm mại ngọt ngào thì bỗng chốc cảm thấy cánh môi đau đớn không kể xiết. Thì ra người phụ nữ trước mặt đang cắn môi hắn.

Không một chút lưu tình, Diệp Noãn mà cắn rất mạnh, dồn tất cả căm phẫn để trút giận. Tư Cảnh Vực không chịu nỗi, cuối cùng cũng buông môi cô ra. Lập tức một cái bạt tay hung hăng được giáng vào bên mặt hắn.

Hắn sờ vào bên mặt bị tát tê rân rân của mình, tiện thể dùng ngón cái quẹt nhẹ vết máu trên môi mình, liếc mắt nhìn vào ngón tay, nhếch môi cười khẩy.

Chưa có người phụ nữ nào dám đối xử với hắn như Diệp Noãn. Nhưng mà… hắn lại thích! Ánh mắt sâu xa nhìn người phụ nữ đang tức giận đến bàn tay nắm thành nắm đấm rung rung cả lên, như có thể bất cứ lúc nào đấm cho hắn một cú sống dở chết dở. Hắn lại cảm thấy thú vị mỉm cười.

Đúng là… Tư Cảnh Vực điên rồi!

"Tư Cảnh Vực! Cái đồ khốn nhà anh nằm mơ giữa ban ngày à? Lắng lỗ tai ra mà nghe cho kĩ, bảy năm trước chúng ta không có quan hệ gì hết, đầu óc tôi không có vấn đề để sinh con cho cái đồ vô lại như anh đâu An An của tôi cũng không có chút dính líu gì đến anh cả. Nếu tôi phát hiện anh động đến thằng bé dù chỉ là một sợi tóc thì tôi đây sẽ liều sống chết với anh!"

Diệp Noãn mắng một tràng dài, dừng lại lấy hơi, lại tiếp tục hét:

Còn nữa, nếu anh còn dám sàm sỡ tôi, tôi sẽ báo cảnh sát bắt anh, sẽ cho cả thế giới biết bộ mặt biến thái của anh."

"Vậy tôi chờ xem tên cảnh sát nào dám bắt tôi."



Gương mặt hắn dửng dưng như thường khiến Diệp Noãn nhìn thấy là muốn đấm cho một trận no đòn, nhưng tiếc rằng hiện tại cô không thể làm gì được, chỉ biết cắn răng dồn nén hết sức cục tức này.

"Thế thì tôi mách ba của anh. Ông ấy ghét anh bị phụ nữ làm phân tâm trong công việc lắm. Đến lúc đó chức Tổng giám đốc của anh sẽ bay màu nhanh thôi.1

Đột Nhiên Tư Cảnh Vực tiếng lại rất gần Diệp Noãn, cô không kịp phản kháng đã bị hắn túm lấy eo kéo vào trong ngực, cúi xuống mang tai của cô thì thầm:

"Tôi không còn là Tổng giám đốc thì cái chức thư ký của em cũng sẽ không thể giữ được nữa. Nếu tôi không làm Tổng giám đốc vẫn là một thiếu gia giàu có ăn chơi đủ kiểu đều được. Còn em, một người mẹ đơn thân suốt ngày phải lo cơm gạo tiền giuộc mất một cơ hội làm việc với mức lương tốt. Nói xem ai đẹp mặt hơn ai?"

Cơn giận sùng sục sôi trong người, Diệp Noãn phát cáu nhấc chân muốn một phát đá vào hạ bộ của Tư Cảnh Vực, may là hắn đã nhanh hơn một bước buông cô ra né được, trơ mắt nói:

"Nè, em đừng có không nói lại tôi rồi thẹn quá hóa giận. Nếu làm cho tôi có vấn đề gì ở đó thì em sẽ chịu trách nhiệm với tôi cả đời đấy."

Nghĩ đến cô đã muốn phát nôn. Hắn lại ảo tưởng nữa đấy. Tổng giám đốc gì chứ, doanh nhân tài giỏi gì chứ, thực chất là một tên bệnh hoạn.

"Diệp Noãn tôi không thèm cái đồ vô lại như anh. Khốn kiếp, mau cút khỏi mắt tôi!"

Tư Cảnh Vực của ngày hôm nay đã thay đổi rất nhiều, bị đánh bị chửi thậm tệ nhưng tâm trạng rất tốt. Hắn không có ý cãi với cô nữa, chỉ buông một câu rồi về bàn làm việc.

"Được rồi, làm việc đi, không chọc em nữa!"

Trở về chỗ làm việc, Tư Cảnh Vực vô thức sờ lên môi của mình, khóe môi khẽ cong lên một đường cong nhẹ tuấn mỹ.

Nhớ lại lúc hắn được thưởng thức hương vị của Diệp Noãn. Môi cô ngọt ngào đến lạ, cảm giác khi hôn cô cũng khác biệt so với những phụ nữ hắn đã từng hôn qua. Kì thực những người phụ nữ kia hắn chỉ muốn tìm một cảm giác muốn có nhưng vừa động môi đến liền đã chán mà buông ra, còn Diệp Noãn thì khác, mang đến cho hắn một sự quen thuộc nào đó, cảm giác rất đúng với những gì hắn muốn tìm.

Mở ASUS Republic of Gamers ROG Strix G15 G513

Mở ASUS Republic of Gamers ROG Strix G15 G513

Mở

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK